Chương 125
Người dịch PrimeK tohabong
Bọn họ liều mạng thi triển võ kỹ của mình, liều mạng công kích Tô Kiệt!
Thậm chí, trong ba ngàn đệ tử không phải hạch tâm này có tuyệt đại bộ phận đệ tử đều vào giờ phút này trực tiếp thiêu đốt nguyên khí thiêu đốt tinh huyết, bọn họ căn bản không trông cậy vào sống sót, chỉ muốn giết chết Tô Kiệt.
Tô Kiệt mặt không thần sắc, Xích Lân trong tay cực kỳ yêu dị, vung vẩy cực hạn, tốc độ quá nhanh, mỗi một lần vung vẩy, sẽ xuyên thủng cổ và ngực của ba năm người trước mắt.
Máu tươi chảy ra, sát ý sôi trào.
Hắn không biết mệt mỏi, đi tới, từng bước từng bước đi tới, tiến thêm một bước liền muốn đánh chết hơn mười người.
Liễu Cửu Diễn quát, vô tình tới cực điểm, căn bản không đếm xỉa đến tính mạng của ba ngàn đệ tử không phải hạch tâm mệnh kia, lúc này, lệnh cho Nguyên Nỗ thủ chuẩn bị, một khi bắn tên thì những đệ tử không phải hạch tâm đang liều mạng cũng phải chết cùng Tô Kiệt.
Roạt...... "100 nguyên nỗ thủ chỉnh tề, đồng thời giơ tay lên, kéo cung, lên tên, rót nguyên khí, khóa chặt Tô Kiệt, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của Liễu Cửu Diễn.
Tô Kiệt còn đang đi tới, trước mắt chỉ còn lại có huyết sắc, chỉ riêng Xích Lân cũng không thỏa mãn, tay trái hắn cầm Xích Lân, tay phải hóa thành trọng chùy oanh đập, càng ngày càng điên cuồng.
Người vây xem tấp nập, càng thêm yên tĩnh, tất cả đều nhìn chằm chằm không chớp mắt.
Quá chấn động.
Tô Kiệt ngay cả một nháy mắt nghỉ ngơi cũng không, liên tục không ngừng công kích...... Tiếp tục chiến đấu như vậy, cho dù ngươi mạnh hơn nữa, cũng có thể hao hết nguyên khí của ngươi đi??? Đó là ba ngàn người a! Cũng không phải ba năm trăm người!
Liễu Cửu Diễn quá độc ác! "Sắc mặt Phùng Lập Xương hơi trắng bệch.
Có thể tưởng tượng, Liễu Cửu Diễn vì bồi dưỡng những đệ tử không phải hạch tâm này hao phí bao nhiêu tinh lực cùng võ đạo tài nguyên, mấy trăm nghìn người chọn lựa ra ba ngàn, coi như là trăm người mới chọn được một ! Nhưng, giờ phút này, liền để cho những đệ tử này ra đi nộp mạng, để tiêu hao thể lực của Tô Kiệt!
Không thể không nói, có thể trở thành tộc trưởng của tứ đại gia tộc, đích thật là người độc ác.
Thời gian, từng giây từng phút trôi qua.
Một phút sau.
Ba ngàn đệ tử không hạch tâm của Liễu gia chỉ còn lại có mấy trăm người, biển người tấp nập vây xem đều đang không ngừng nuốt nước bọt, đều muốn điên rồi, không dám tin !!! Vậy chẳng lẽ thân thể Tô Kiệt làm bằng sắt?! Chỉ là...... Không tiêu hao sao? Nguyên khí trong cơ thể có thể vẫn tồn tại sao?
Nguyên nỗ thủ, công kích!!! "Đúng lúc này, Liễu Cửu Diễn quát.
Mặt hắn không có thần sắc, chỉ có tính toán vô tình và chính xác.
……………..
Lúc này công kích là tốt nhất.
Thứ nhất, Tô Kiệt giết chóc đến bây giờ, dù là nhìn không ra, nhưng, nhất định có tiêu hao cực lớn.
Thứ hai, còn lại mấy trăm đệ tử có thể dây dưa với Tô Kiệt, làm cho Tô Kiệt không cách nào tránh né mũi tên.
Đây là thời điểm tốt nhất.
Bắn tên! "Sau đó, Liễu Cửu Diễn giơ tay lên, lại vung tay.
"Vù vù vù” Từng tiếng tiếng xé gió chói tai vang lên, một trăm mũi tên hóa thành sao băng, hướng Tô Kiệt phóng đến, quá nhanh, không thấy rõ bóng dáng mũi tên, chỉ có thể nhìn thấy không gian phảng phất như bị xé rách lưu lại dấu vết.
Có một bộ phận đệ tử không phải hạch tâm của Liễu gia chắn trước người Tô Kiệt, trực tiếp bị mũi tên xuyên thủng, sau khi xuyên thủng, mũi tên tiếp tục đi tới, hướng về phía Tô Kiệt.
Từ xa nhìn lại, Tô Kiệt phảng phất trở thành một điểm bị công kích, mà trăm mũi tên kia mỗi một mũi tên đều như thần chết.
E là khó khăn. "Viên Trấn Hải sắc mặt khó coi, thì thào tự nói.
Nam Cung Cửu Tư cũng lắc đầu, nàng suy nghĩ, nếu đổi lại là mình, làm sao bây giờ? Tựa hồ, chỉ có thể chờ chết.
Hắc hắc...... Tạm biệt!!! Tô Kiệt! Tô đại thiên tài! "Dịch Bất Bại nhe răng trợn mắt cười, vô cùng hưng phấn.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Tô Kiệt lại ngẩng đầu: "Tứ phương liệt!!!
Oanh......
Một chưởng đánh ra.
Là thức thứ nhất của Liệt Không Chưởng.
Tuy rằng vừa mới nhập môn, nhưng uy lực cũng khiến người ta chấn động, nhất là Tô Kiệt Thi cấp bậc đại tông sư.
Chỉ thấy, một đạo chưởng ấn từ lòng bàn tay Tô Kiệt mãnh liệt chui ra, điên cuồng phóng đại, rắn chắc đập về phía trước.
Trong nháy mắt, liền mang theo mấy cái Liễu gia đệ tử, cộng thêm mười mấy mũi tên, lập tức bị nện trở thành hư vô.
Cùng lúc đó.
Những mũi tên khác tới, gần như lướt qua người, thân hình Tô Kiệt dao động, lượn lờ như quỷ ảnh, di chuyển thân hình trên không gian cầu treo rất hẹp, đem thân pháp chấn động thi triển đến cực hạn.
Mà khi thân pháp dao động, Xích Lân trong tay vô cùng tinh chuẩn, xẹt qua, xẹt qua, lại xẹt qua, mỗi xẹt qua một lần, chính là một mũi tên gãy ở trước người.
Trăm mũi tên càng lúc càng không còn lại bao nhiêu, Tô Kiệt vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.
Trong biển người vây xem, đã có người kinh hô thậm chí che miệng, không dám tin, như vậy, Tô Kiệt cũng không chết???
Trên khuôn mặt vô tình của Liễu Cửu Diễn rốt cục có một tia âm trầm, hắn giơ tay lên, lại vung vẩy: "Nguyên nỗ thủ chuẩn bị! Bắn!!
Xoẹt xoẹt......
Lại là trăm mũi tên hướng Tô Kiệt đoạt mệnh mà đi.
Không có bất kỳ sự ngừng lại nào, Liễu Cửu Diễn lại vung tay: "Nguyên nỗ thủ chuẩn bị, bắn!!!
Rất nhanh.
Nguyên nỗ thủ chuẩn bị, bắn!!!