Chương 154
Người dịch PrimeK tohabong
Toàn trường tĩnh mịch tới cực điểm, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, mọi người, ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm Tô Kiệt, đều đang chờ mong chế giễu! Phá kỷ lục lần nữa, hihi... Chuyện cười này thật buồn cười a!
Tô Kiệt, đi vào tứ cực trận.
Vừa mới bước vào, hắn là có chút quái dị, chính là cái này???
Trước không nói đến tốc độ dao động kiếm quang của Tứ Cực trận chậm như rùa đen, tựa hồ, cường độ công phạt kiếm quang của Tứ Cực trận cũng chỉ có vậy, cũng không lợi hại a!
Hắn tùy ý tránh đi dao động kiếm quang.
Bất quá, rất nhanh cường độ công phạt, tốc độ dao động của kiếm quang bắt đầu nhanh chóng tăng lên......
Tô Kiệt có chút hứng thú, thân hình né tránh, tốc độ né tránh cũng càng lúc càng nhanh, đại khái sau 70 hô hấp, hắn bắt đầu thi triển thân pháp "Như Ảnh Tùy Phong".
Thi triển thân pháp, nhất thời, mọi thứ trước mắt dường như chậm lại......
Lại trở nên rất nhẹ nhàng.
Thời gian trôi qua, rất nhanh, 120 hơi thở đã trôi qua.
Khi đạt tới 120 hô hấp, tốc độ kiếm quang rốt cục cho Tô Kiệt một ít áp lực, sắc mặt chậm rãi trở nên nghiêm túc, bất quá, tạm thời cũng sẽ không khiến cho hắn cảm nhận được bao nhiêu áp lực.
Ngoài tứ cực trận!
Một mảnh xôn xao!!!
Cái quái gì...
Cái này...... mẹ nó...... Cái quái gì thế? Nếu như không phải có người đang tính giờ, xác thực là 120 hơi thở, rất nhiều người còn cảm thấy vừa mới 20 hơi thở, bởi vì, Tô Kiệt quá nhẹ nhàng, thoải mái giống như lướt ván vậy.
"Nếu như nhớ không lầm, kiên trì đến thời điểm120 hô hấp, cho dù là Võ Thiên Mệnh, cũng bắt đầu hộc máu, cũng bắt đầu sắc mặt trắng bệch đi? mà Tô Kiệt, chẳng những nhẹ nhàng buông lỏng, thậm chí dựa vào thân pháp là có thể tránh né, căn bản không có bị ép đến muốn dùng binh khí để ngăn cản, lại càng không cần nói đến bị thương......"
... "Hồng Chân Vũ ngay từ đầu là phiền não, cảm thấy để Tô Kiệt kiểm tra là lãng phí thời gian, vốn muốn trực tiếp mang theo Võ Thiên Mệnh rời đi, cuối cùng vẫn chuẩn bị nhìn xem, không nghĩ tới vừa nhìn, trợn tròn mắt.
Biểu hiện của Tô Kiệt khiến ông ta có ảo giác - - xông vào Tứ Cực Trận rất dễ dàng???
Không phải Tứ Cực Trận rất dễ dàng, mà là tiểu tử này...... Tiểu tử này căn bản không phải người a! "Hồng Chân Vũ thì thào tự nói.
Lúc này, đã 150 hơi thở.
Đúng vậy, 150 hô hấp, phá vỡ kỷ lục 143 hô hấp của Võ Thiên Mệnh!
Xem ra vô cùng đơn giản liền phá kỷ lục......
Này...... Cửu trưởng lão sắc mặt khó coi, ánh mắt già nua run rẩy.
Mà Võ Thiên Mệnh lại cắn chặt răng, mắt nhìn chằm chằm Tứ Cực Trận không chớp, không muốn tin những gì mình nhìn thấy.
160 hô hấp, rốt cục, Tô Kiệt như bóng theo gió cũng chịu không nổi!
Tứ cực trận này có chút gì đó, kiếm quang có thể nhanh vô hạn, có chút ý tứ... "Tô Kiệt khen một câu.
Bất quá, thân pháp mặc dù chịu không nổi, hắn còn có thủ đoạn khác a!
Hắn không có trực tiếp vận dụng Xích Lân, mà là giơ nắm đấm lên.
Oanh! Oanh! Oanh! "Dưới ánh mắt chăm chú không dám tin, Tô Kiệt vung nắm đấm, nện kiếm quang mà thân pháp hắn không thể tránh né, mấu chốt là, rất nhẹ nhàng.
Giống như gặp quỷ vậy.
Phải biết rằng, Tô Kiệt đó là nắm đấm thân thể a!
Mà kiếm quang rốt cuộc sắc bén bao nhiêu, người sáng suốt đều có thể nhìn ra......
Từ khi nào, nắm đấm thân thể có thể cứng rắn như vậy? Đây vẫn là thân thể con người? Sợ không phải Ma Thần chứ?
………………..
Không có khả năng!!!" Võ Thiên Mệnh kinh hô lên tiếng, hắn vừa rồi xông vào Tứ Cực trận, quá rõ ràng uy lực kiếm quang của Tứ Cực trận, có thể nói là cực kỳ sắc bén, cực hạn mũi nhọn, đừng nói nắm đấm thân thể, chính là binh khí, nếu như không đủ cứng, đụng vào sẽ bị chặt đứt...
Là ta vô tri. "Nam Cung Cửu Tư thì thào tự nói, trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên một tia kích động cùng một tia tự giễu, nàng còn tưởng rằng Võ Thiên Mệnh ngang trời xuất thế, sẽ tạo thành bi kịch của Tô Kiệt, không nghĩ tới......
Thời gian tiếp tục trôi qua.
Tứ cực trận tựa hồ cảm nhận được khiêu khích, cường độ kiếm quang, uy lực, ở mắt thường có thể thấy được tăng lên, nâng cao.
Khi khoảng 200 hô hấp, nắm đấm của Tô Kiệt tại thời điểm khi đối kháng kiếm quang, bắt đầu chảy máu.
"Cũng nên đến cực hạn rồi chứ?" dưới sự chú ý của vạn chúng, rất nhiều người đáy lòng nghĩ đến, rốt cuộc là cảm thấy trái tim chịu không nổi.
Tuy nhiên.
Rõ ràng.
Tô Kiệt nhẹ nhàng lấy Xích Lân ra.
Xích Lân dao động.
Và rồi... Và rồi... Sau đó tất cả mọi người ở đây thiếu chút nữa quỳ xuống!!!
Chết tiệt!
Bọn họ nhìn thấy rõ ràng, kiếm quang Tứ Cực Trận kinh khủng kia, bị Xích Lân của Tô Kiệt chặt đứt như cắt dưa chặt rau.
Đúng vậy.
Tô Kiệt còn chưa tới cực hạn.
Chết tiệt! Hồng Chân Vũ đường đường là tông chủ Thiên Hư tông, nhân vật có thế lực như thế cũng nói tục.
210 hơi thở.
Khái niệm gì? Trước Tông chủ đời 21, kỷ lục lịch sử là 140, Võ Thiên Mệnh lập kỷ lục 143.
210 nhiều hơn 143 một phần ba.
Còn...... tiếp tục tiếp tục???
Kế tiếp, từng đạo con ngươi đều muốn bay ra gắt gao nhìn chằm chằm, Xích Lân trong tay Tô Kiệt càng phát ra khủng bố, kiếm chiêu của hắn thoải mái tung hoành trong tứ cực trận.
Chỉ số kiếm quang trong Tứ cực trận ngày càng mạnh lên, rất nhanh, từng đạo kiếm quang đã giống như màn trời khổng lồ, tràn ngập bạo ngược khí tức hủy diệt!!!
Tứ cực trận chưa từng bị ép đến tình trạng này?!
Rốt cục, đến thời điểm 240 hô hấp, Xích Lân đã không còn cắt dưa chém rau rồi.
Sắc mặt Tô Kiệt cũng có chút ngưng trọng và tái nhợt.
Cũng nên kết thúc rồi chứ? "Rất nhiều người thì thào tự nói, thật sự là muốn điên rồi, đả kích liền muốn chết a!
Nhưng...... Nhưng mà......
Chuyện này kết thúc rồi sao?
Còn chưa!!!