Y Vương Cái Thế (Dịch Full)

Chương 177 - Chương 177. Nhìn Thấy Vân Tinh Dao

Chương 177. Nhìn thấy Vân Tinh Dao Chương 177. Nhìn thấy Vân Tinh Dao

Chương 177

Người dịch PrimeK tohabong

Nhan Ỷ có chút nóng bỏng.

Trong thanh âm ngọt ngào mang theo một chút lấy lòng.

Đi tới đi lui, thậm chí...... Lúc sắp đến Thiên âm đại điện, cô không biết là cố ý hay vô tình, dù sao, thân thể nghiêng một cái, tựa hồ là muốn Tô Kiệt đỡ mình.

Nhưng mà, Tô Kiệt nhìn ra loại thủ đoạn này, không có đỡ.

Vô nghĩa, hắn tới đây là ngắm Tinh Dao, cũng không muốn làm những thứ tạp thất tạp bát này, có Tinh Dao ở đây, đối với Nhan Ỷ thực sự không có hứng thú a! Khẩu vị của hắn còn chưa hạ xuống cấp độ Nhan Ỷ......

Tiểu Ỷ, con đừng quá chủ động. "Hoàng Thanh Bình nhắc nhở Nhan Ỷ một câu.

Nhan Ỷ lấy lòng quá trực tiếp.

………………..

Có chút mất mặt.

Không thấy ngay cả sắc mặt Đại trưởng lão cũng không tốt lắm sao? Là để cho ngươi dẫn đường Tô Kiệt, đi cùng Tô Kiệt, nếu như thích nhau, càng tốt, nhưng, cũng không phải để cho ngươi lấy lòng như thế!

Thiên âm cốc so với Thiên Hư tông chỉ mạnh không yếu, nhất là sự tồn tại của cốc chủ Độc Cô Phiêu Miểu, cần lấy lòng Thiên Hư tông sao?!

Nhan Ỷ hít sâu một hơi, kế tiếp, cô mặc dù còn dẫn đường, giới thiệu cho Tô Kiệt, nhưng thái độ không cố ý lấy lòng như vậy.

Tô Kiệt cũng không mặn không nhạt, một mực cùng đại trưởng lão Khương Vân Hà nói chuyện, không quá để ý tới Nhan Ỷ.

Nhan Ỷ càng buồn bực, nàng thật không biết mình làm sai chỗ nào.

Rất nhanh, đã tới Thiên âm đại điện.

Thiên âm đại điện hiển nhiên không chứa nổi 100 nghìn đệ tử của Thiên m cốc, chỉ có trưởng lão và mấy chục đệ tử hạch tâm mới có tư cách tiến vào Thiên âm đại điện, những đệ tử khác đều chỉ có thể dừng bước ở bên ngoài Thiên âm đại điện.

Mắt thấy sắp tiến vào Thiên âm đại điện, Tô Kiệt đột nhiên dừng bước, hắn quay đầu, nhìn về phía 100 nghìn đệ tử bên ngoài Thiên âm đại điện...

Tô công tử, làm sao vậy? "Nhan Ỷ tò mò hỏi.

Những trưởng lão khác cũng chỉ có thể dừng bước.

Mà 100 nghìn đệ tử Thiên âm Cốc kia cũng cực kỳ tò mò, có vài nữ đệ tử khi ánh mắt Tô Kiệt xẹt qua mặt đều đỏ lên, hơi ưỡn ngực, tựa hồ muốn hấp dẫn sự chú ý của Tô Kiệt.

Rất nhanh, Tô Kiệt đã nhìn thấy.

Hắn nhìn thấy Vân Tinh Dao.

Vân Tinh Dao cũng đang nhìn hắn.

"Cô bé này......" Tô Kiệt trong ánh mắt có chút nghi hoặc, Tinh Dao tuy rằng vẫn đẹp như vậy, nhưng vì sao sắc mặt có chút tái nhợt, thoạt nhìn dinh dưỡng không tốt, giống như sinh bệnh, mặt khác, sao cô cũng không trang điểm? Ăn mặc cũng khó coi, nếu không phải là có nhan sắc đỉnh cao, hắn sợ cũng không thể ở trong thời gian ngắn có thể nhận ra cô trong đám 100 nghìn đệ tử.

Nước mắt Vân Tinh Dao rơi xuống!!!

Đối diện với Tô Kiệt.

Những uất ức, tất cả những uất ức, đều tuôn ra...

Tô công tử...... "Nhan Ỷ nhỏ giọng hỏi, nàng có dự cảm không tốt.

Khương Vân Hà và các trưởng lão đều nhìn về phía Tô Kiệt, không biết Tô Kiệt làm sao.

Giây tiếp theo.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người.

Tô Kiệt thân hình chợt lóe, đúng là xuất hiện trong 100 nghìn đệ tử, xuất hiện cách Vân Tinh Dao không xa.

Bé, sao lại khóc? Có ai khi dễ em không? "Tô Kiệt đi lên phía trước, giơ tay lên, nhẹ nhàng lau nước mắt cho Vân Tinh Dao.

Khoảnh khắc này!!!

Mọi âm thanh yên tĩnh......

Quá nhiều rất nhiều người trực tiếp đầu óc trống rỗng.

Nhan Ỷ mở to hai mắt, sắc mặt tái nhợt.

Lục trưởng lão Lâm Như thì run lên, sắc mặt bắt đầu đỏ lên.

Hu Hu...... "Vân Tinh Dao lập tức ghé vào trong ngực Tô Kiệt, khóc nấc lên.

Ngoan, đừng khóc, ai khi dễ em, ông xã làm chủ cho em! "Tô Kiệt thật sự đau lòng, vỗ lưng Vân Tinh Dao, dỗ dành.

Giọng Tô Kiệt rất dịu dàng.

Mạc Cầm tỷ tỷ đều bị lưu đày đến vị trí hẻo lánh, còn có bạn tốt Tôn Tiểu Tiểu của Tinh Dao, đều bị đánh chết. Hu hu hu......cô ta không cho phép em trang điểm, không cho phép em mặc đẹp, cô ta còn thường thường lấy danh nghĩa chỉ điểm đánh bị thương em...... Vân Tinh Dao ngẩng đầu lên, tố cáo.

Sắc mặt Tô Kiệt có thể thấy được âm trầm!!!

Bất quá, hắn còn đang khống chế cảm xúc của mình, sợ dọa đến Tinh Dao, nhẹ giọng hỏi: "Cô ta là ai?"

Cô ta...... Vân Tinh Dao giơ tay lên, do dự một chút, vẫn chỉ về phía Nhan Ỷ.

Giây tiếp theo.

Tô Kiệt một tay ôm lấy thân thể mềm mại của Vân Tinh Dao, thân hình chợt lóe.

Cực nhanh!

Nhanh đến khó tin......

Nhanh đến mức ánh mắt Khương Vân Hà đều lóe lên.

Nhanh đến nỗi ở đây hầu như không ai thấy rõ bóng dáng Tô Kiệt.

Nhanh đến một phần mười hô hấp, hắn liền ôm Vân Tinh Dao, đứng ở trước người Nhan Ỷ.

Tô...... Tô công tử...... Tô công tử...... "Nhan Ỷ mặt cắt không còn giọt máu, cô cũng không biết nói gi, hơi thở của Tô Kiệt áp bách trên người cô, cô sợ hãi tới cực điểm.

Chỉ là hơi thở của Tô Kiệt, đã trấn áp cô không thể nhúc nhích.

Tô Kiệt quả thực mạnh mẽ như ma thần, mạnh mẽ vượt quá tưởng tượng, cô gần như không đứng vững được nữa.

Tô Kiệt giơ tay lên.

Bóp cổ Nhan Ỷ.

Không có chút thương hoa tiếc ngọc.

Thiếu chút nữa muốn bóp nát cổ Nhan Ỷ.

Hắn nhìn chằm chằm Nhan Ỷ, thanh âm bình tĩnh: "Chính là ngươi khi dễ Tinh Dao?

"Làm càn!!!" Hoàng Thanh Bình ở một bên, cho đến giờ khắc này, mới phản ứng lại, trong ánh mắt là ảo não, khiếp sợ, đập vào mắt liền thấy Tô Kiệt gần như muốn bóp chết đồ nhi Nhan Ỷ, cũng sốt ruột, trực tiếp ra tay với Tô Kiệt, vỗ một chưởng về phía cánh tay Tô Kiệt.

Cút! "Nhưng mà, Tô Kiệt chỉ quay đầu, hướng về phía Hoàng Thanh Bình quát khẽ một tiếng, khí tức cuồn cuộn trấn áp bà ta.

Hoàng Thanh Bình cả người run rẩy, bay ngược ra ngoài, sắc mặt trắng bệch, trên đường bay ngược, miệng phun máu tươi...... Tô Kiệt chỉ dùng tiếng quát và hơi thở nghiền nát bà.

... "Hoàng Thanh Bình ngã trên mặt đất, run rẩy, tâm tình võ đạo cũng muốn sụp đổ, bà cực kỳ hoảng sợ ngẩng đầu nhìn về phía Tô Kiệt, chết cũng không dám tin.

Bình Luận (0)
Comment