Y Vương Cái Thế (Dịch Full)

Chương 185 - Chương 185. Cường Giả Vi Tôn

Chương 185. Cường giả vi tôn Chương 185. Cường giả vi tôn

Chương 185

Người dịch PrimeK tohabong

Không gian vạn đạo kiếm ý, xung quanh hóa thành tro bụi.

Dễ dàng giống như làm một việc không đáng kể.

Ngươi... "Sắc mặt Cố lão gia tử rốt cục bắt đầu trở nên tái nhợt, hoảng hốt.

Ông ta ngay cả Thiên Uyên Kiếm Lạc cũng dùng tới, ngay cả kiếm ý cũng dùng tới, còn...... Còn không phải là đối thủ của người trẻ tuổi chưa tới 19 tuổi này sao?

Hơn nữa, cẩn thận nhớ lại, càng làm cho tâm thần ông ta muốn xé rách chính là, từ đầu đến cuối, Tô Kiệt ngay cả bước chân cũng không nhúc nhích.

Ngay lúc này.

Đột ngột.

Tô Kiệt dao động.

<>+<>, hai thứ phối hợp, không chỉ là nhanh, mà là thần quỷ thường lui tới, có thể so với tia chớp.

Nhanh tới cấp độ nào đây? Ở đây, kể cả Cố lão gia tử, cũng không ai bắt được bóng dáng Tô Kiệt.

Một phần trăm hô hấp cũng không đến, Tô Kiệt đứng ở trước người Cố lão gia tử: "Ông cảm thấy, tiểu tử ta có thực lực càn rỡ như vậy không?"

Cố lão gia tử hít thở không thông!!!

Sợ hãi tới cực điểm, cái này...... Thân pháp này, còn là người sao?!

Nói chuyện. "Tô Kiệt thản nhiên nói.

Ta...... Ta...... Ta...... Người trẻ tuổi, không, Tô công tử, ngài tùy ý, Cố gia chúng ta cùng Liễu Minh Thăng không có bất kỳ quan hệ gì, lão phu vì lúc trước không lễ phép nói...... Xin lỗi! "Cố lão gia tử run rẩy mở miệng.

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người Cố gia đều hóa đá.

Niềm tin sụp đổ.

Trong lòng bọn họ, lão gia tử giống như thần tiên, khuất phục?

Cố Thanh Miểu, càng là có chút mê man, cô trước đây, vẫn khát vọng có một ngày có thể đuổi kịp gia gia, nhưng trước mắt...

Cố Tinh Hà khuất phục! Cả người cũng già đi rất nhiều!

Cường giả vi tôn.

………………

Đây là thế giới tu võ.

Anh không có dũng khí liều mạng với Tô Kiệt, anh biết, mình sẽ bị Tô Kiệt miểu sát.

Cho nên, cho dù tuổi của ông ta gấp mấy chục lần Tô Kiệt, ông cũng chỉ có thể khuất phục, cúi đầu.

Hồng Chân Vũ mơ hồ.Đây vẫn là Cố Tinh Hà sao? Trước mặt Tô Kiệt......

Nói cho cùng, thực lực định đoạt a!

Thần sắc Hồng Chân Vũ có chút phức tạp, Tô Kiệt đã yêu nghiệt đến mức khiến ông ta cảm thấy như đang nằm mơ.

Cố lão gia tử là lão tổ tông lâu đời, Địa Tôn cảnh tầng ba bốn? Cũng không phải là đối thủ của Tô Kiệt, thậm chí, thoạt nhìn, Tô Kiệt cũng không dùng hết toàn lực.

Lúc trước ông ta đối với Tô Kiệt chờ mong là: có một ngày, Tô Kiệt dẫn theo Thiên Hư tông quật khởi, nhưng hiện tại, tựa hồ, Thiên Hư tông bởi vì có Tô Kiệt đã quật khởi, không cần thời gian, trực tiếp liền có kết quả.

"Liễu Minh Thăng, ngày đó, người thần bí cứu ngươi đâu?" trong yên tĩnh, Tô Kiệt quay đầu, nhìn về phía Liễu Minh Thăng, thản nhiên hỏi.

Liễu Minh Thăng run rẩy, tuyệt vọng!!!

Tuyệt vọng thấu xương.

Thật lâu sau, Liễu Minh Thăng ngẩng đầu, cầu khẩn nói: "Nếu như ta nói ra, có thể thả ta... Buông tha một mạng chó không?"

Bùm!

Liễu Minh Thăng quỳ xuống...

Không thể, nhưng, có thể cho ngươi một cái chết thống khoái. "Giọng Tô Kiệt bình tĩnh nói không nên lời: "Nếu như ngươi không nói, vậy ngươi sẽ chết rất thống khổ. Ta ở trên y đạo thành tựu cũng không thua võ đạo, y đạo ngoại trừ cứu người, còn có khác rất nhiều cách dùng. Tỷ như, ta có thể dễ dàng tìm được trên người ngươi tế bào thần kinh có thể phóng đại nỗi thống khổ, dùng kim châm kích thích những dây thần kinh này, lại tra tấn ngươi, cam đoan cho ngươi nếm trải sự tàn nhẫn nhất của nhân gian, sống không bằng chết."

Giọng nói nhàn nhạt của Tô Kiệt, nhẹ nhàng, như là không có cường độ.

Nhưng không có bất kỳ người nào hoài nghi Tô Kiệt nói!

Kể cả Liễu Minh Thăng...

Ta...... Ta...... Liễu Minh Thăng mặt đã thành mặt người chết, trầm mặc một lát, đờ đẫn nói: "Cứu...... Người thần bí cứu ta là Thái Nhất Tông Tam trưởng lão!

Lời này nói xong.

Tê!

Tô Kiệt giơ tay chỉ, một mũi nhọn đoạt không phóng ra, xuyên thủng cổ Liễu Minh Thăng.

Liễu Minh Thăng chết.

Thái Nhất Tông Tam trưởng lão sao??? Tôi, Tô Kiệt, nhớ kỹ!

Tiếp theo, hắn xoay người nhìn Triệu Thiên Qua: "Triệu công tử, mời, chúng ta luận bàn!

Ta...... Triệu Thiên Qua giống như rơi vào hầm băng, không biết nói, đứng không vững.

Luận bàn???

Luận bàn như thế nào? Tô Kiệt cũng có thể treo Cố lão gia tử lên đánh, cho dù hắn dùng tới Phong Ma Thể, ở trước mặt Tô Kiệt cũng là con kiến hôi a!

Triệu Thiên Qua cố nén sợ hãi cùng xấu hổ, khẽ khom người, thanh âm run rẩy: "Tô công tử, chúng ta...... Chúng ta vẫn không cần luận bàn, ta...... Ta không phải đối thủ của ngài!

Trực tiếp dùng tới ngài!

Phanh......

Trả lời Triệu Thiên Qua chính là một quyền!!!

Triệu Thiên Qua căn bản không nhìn thấy Tô Kiệt làm sao đến trước người hắn? Và rồi... Sau đó cả người hắn liền bị đánh văng ra ngoài.

Trọng thương, sắp chết, gân cốt cả người đều vỡ vụn hai phần ba, xụi lơ trên mặt đất, chỉ còn lại xương vụn cùng máu tươi từ trong miệng chảy xuôi.

Triệu Thiên Qua đau đến ngay cả tiếng kêu thảm cũng không thể kêu lên, ngay cả cảm xúc oán độc cũng không dám biểu đạt, chỉ còn lại nỗi sợ hãi vô tận, thấm vào cốt tủy.

Lúc ngươi muốn luận bàn thì phải luận bàn? Lúc không muốn luận bàn thì không luận bàn? Trên đời này, không có chuyện tốt như vậy. "Tô Kiệt nhìn lướt qua Triệu Thiên Qua đang hấp hối. Tha cho ngươi một mạng, là cho ngươi quay về Thiên Linh tông thông báo một chút: trong vòng ba ngày, ta không muốn lại nghe đến có Thiên Linh tông ba chữ này, Cao tầng của Thiên Linh tông hoặc là chính mình phế đi đan điền trở thành phế nhân, hoặc là gia nhập vào Thiên Hư tông, hơn nữa cam tâm tình nguyện bị hạ độc hoàn, từ nay về sau tùy ý sai khiến, nhớ kỹ chưa?"

Nhớ...... nhớ kỹ...... "Triệu Thiên Qua trong miệng trào ra máu tươi cùng xương nát, thanh âm run rẩy.

A, đúng rồi, con Man Hổ khổng lồ của ngươi cũng đưa đến Thiên Hư Tông cho ta. "Tô Kiệt lại nghĩ tới điều gì đó, nhắc nhở một câu.

Vâng...... Triệu Thiên Qua dám nói một chữ không sao?

Cố lão gia tử, tôi và tông chủ đi trước, à, quên nói một câu, chúc Cố lão gia tử phúc như Đông Hải, thọ bỉ Nam Sơn. "Tô Kiệt cuối cùng nói.

Cố lão gia tử run rẩy nói: "Không dám, không dám......

Tô Kiệt và Hồng Chân Vũ rời khỏi đại điện, Cố lão gia tử cũng được, những người khác của Cố gia cũng được, còn có những tân khách kia, từng người một, tất cả đều tiễn Tô Kiệt và Hồng Chân Vũ ra ngoài đại điện.

Bình Luận (0)
Comment