Chương 42
Người dịch PrimeK tohabong
Tô Kiệt, Mộng Điệp lại tới đưa trà sữa cho cậu. "Châu chấu hâm mộ ghen tị nói.
Chử Mộng Điệp tuyệt sắc khuynh thành coi như xong, còn ôn nhu săn sóc như vậy, không cách nào hình dung.
Châu chấu còn như thế, những người khác trong lớp, càng là, đều hâm mộ hộc máu.
Tô Kiệt lần này không lề mề, không rối rắm, đi ra khỏi phòng học, nhận lấy trà sữa: "Cảm ơn.
Dù sao cũng coi như là xác định quan hệ.
Chử Mộng Điệp nhìn Tô Kiệt, lộ ra nụ cười ngượng ngùng, sáng hôm qua, cô không đưa trà sữa cho Tô Kiệt, bởi vì không có xác định quan hệ, mà tối hôm qua, Tô Kiệt đã nắm bàn tay nhỏ bé của cô, trong mắt cô, là xác định quan hệ, cho nên...
Có câu là vì muốn làm vui lòng người khác, Chử Mộng Điệp sáng sớm thức dậy đều rất sớm, còn bảo Tôn Viên Viên dạy mình trang điểm, tranh thủ muốn đem dung mạo xinh đẹp nhất bày ra cho Tô Kiệt xem.
Đẹp. "Tô Kiệt tán thưởng phát ra từ nội tâm.
Đánh giá từ trên xuống dưới, thậm chí có chút miệng khô lưỡi khô, cô gái này, thật sự là muốn lấy mạng người a!
Giày trắng phối hợp với tất chân màu da, cũng không có gì, nhưng hết lần này tới lần khác có một đôi chân dài đặc biệt trắng nõn, thẳng tắp, hơn nữa váy ngắn màu xám trắng, rất gợi cảm.
Mình đi trước. "Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Tô Kiệt, Chử Mộng Điệp càng thêm vui vẻ, càng thêm thẹn thùng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nhanh chóng xoay người rời đi.
Tô Kiệt cầm trà sữa trở lại chỗ ngồi.
"Tên khốn, tôi xem thường cậu, cậu thật cặn bã a!!" Vân Tinh Dao đôi mắt đẹp trừng rất lớn: "Cô ây là ai?
Vân Tinh Dao thật sự sợ ngây người.
Tuy rằng Chúc Trì Linh ghen tuông, nhưng cũng phải thừa nhận, Chúc Trì Linh là mỹ nữ đỉnh cấp, khuynh quốc khuynh thành.
Nói thật lòng, Chúc Trì Linh là tuyệt sắc cùng cấp bậc với mình.
Có bạn gái như vậy, tên khốn Tô Kiệt này, lại...... Lại còn ngoài luồng với những cô gái khác???
Mấu chốt nhất là, trời ạ! Cô gái chủ động đưa trà sữa cho Tô Kiệt này, hình như, cũng...... Cũng...... Cũng rất đẹp a! Cũng có thể so với mình cùng Chúc Trì Linh!
Tên khốn này lấy đâu ra mị lực như vậy?
Cậu xem bài của cậu đi, nếu chán quá thì ngủ. "Tô Kiệt mới không nuông chiều Vân Tinh Dao.
"Cậu......" Vân Tinh Dao hừ một tiếng, tiếp theo, nhìn thấy trà sữa của Chử Mộng Điệp đưa tới, trong lúc nhất thời, có chút thèm a!!
Dù sao, cô chưa ăn sáng, bụng kêu ùng ục.
Tô Kiệt không chú ý tới ánh mắt của Vân Tinh Dao, hắn đang âm thầm tu luyện, tối hôm qua có đột phá và tiến bộ lớn như vậy, phải tiếp tục củng cố vững chắc.
Trùng sinh trở về sau, mỗi một giây, chỉ cần có thời gian, hắn cũng không muốn lãng phí.
Tô Kiệt là nghiêm túc tu luyện, nhưng không có chú ý tới Vân Tinh Dao vụng trộm cầm lấy trà sữa trước người hắn, sau đó, uống.
Vân Tinh Dao thâm tâm nghĩ, tên khốn này tức giận như vậy, trộm uống trà sữa của hắn, trả thù một chút, vừa vặn, bổn tiểu thư lại đói bụng, đừng nói, trà sữa này còn rất ngon uống.
Bất quá, Vân Tinh Dao chỉ uống một nửa, cảm thấy rất no, lại đem trà sữa đặt trở lại trước bàn Tô Kiệt.
Một màn này, Tô Kiệt trong lúc tu luyện, không có chú ý tới, nhưng những người khác trong lớp chú ý tới, thì.....
Quả nhiên, Vân Tinh Dao và Tô Kiệt cũng có quan hệ!!! Nhìn xem, Vân Tinh Dao đang uống trà sữa của Tô Kiệt! Thân mật tới cực điểm!
Đồ cẩu lương này......
Tu luyện một hồi lâu, Tô Kiệt hít sâu một hơi, rời khỏi trạng thái này, nhìn thoáng qua trà sữa trước người, cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp cầm lấy uống, hoàn toàn là theo bản năng.
Uống vào trong miệng, mới mãnh liệt phản ứng lại, không đúng a, trà sữa từ Mộng Điệp khi đưa thì chưa cắm ống hút, nhưng giờ ống hút, đã cắm vào .
Mặt khác, mình không có uống trà sữa a, nhưng trà sữa hình như chỉ còn lại có một nửa.
Ngay lúc đó.
Tên khốn, cậu...... "Vân Tinh Dao sốt ruột mắng một câu, đôi mắt đẹp trừng lớn, nhưng không nói ra miệng, có chút xấu hổ.
Tên khốn này, có phải cố ý hay không??? Tôi đã uống trà sữa, nhất là ống hút đều dùng, bây giờ anh lại uống tiếp, tương đương miệng đối miệng.
Gián tiếp, nụ hôn đầu tiên của bổn tiểu thư đã không còn?!
Tên đại cặn bã này, tên khốn này......
Tô Kiệt và Vân Tinh Dao nhìn nhau: "Trà sữa của tôi, cô uống trộm?
"Tôi chưa ăn sáng mà, cho nên..." Vốn muốn nổi giận, cảm thấy Tô Kiệt bắt nạt mình, nhưng hết lần này tới lần khác, Tô Kiệt nhìn về phía mình, dường như có chút nghiêm khắc, cô nhất thời sợ hãi, rụt đầu lại.
Lấy đồ của người ta phải nói một tiếng, mặc dù chỉ là một ly trà sữa. Cái này gọi là lễ phép. "Tô Kiệt thản nhiên nói một câu, khó chịu ra mặt nhưng cũng là che giấu sự xấu hổ khi dùng chung một ống hút.
Cậu... "Vân Tinh Dao trực tiếp ủy khuất, trừng mắt nhìn Tô Kiệt, đôi mắt đẹp cũng bắt đầu đỏ lên.
Cô cũng không phải không mua nổi một ly trà sữa, chỉ là cảm thấy mình và Tô Kiệt coi như là bạn bè đi? Mình chưa ăn điểm tâm, uống một ly trà sữa của cậu ta thì sao? Tính toán chi li như vậy?!
Tên khốn!!! Thật đáng ghét! Không để ý tới ngươi! Thiệt thòi tiểu thư còn coi ngươi là bạn tốt, là ân nhân, cố ý muốn tiến vào lớp này, còn ngồi ở bên cạnh ngươi!
Bổn tiểu thư mệt chết đi sống lại bê cái bàn từ tầng 6 xuống cho ngươi!
Nhìn thấy Vân Tinh Dao giống như muốn khóc, Tô Kiệt có chút xấu hổ, vừa định nói gì đó, Vân Tinh Dao lạnh lùng nói: "Ngày mai trả lại cho cậu một ly trà sữa được chưa?!"
Nói xong, cô trực tiếp thu dọn sách của mình, cô không cần ngồi cùng một chỗ với Tô Kiệt.