Chương 46
Người dịch PrimeK tohabong
Mà trên thực tế, Ngụy Nguyên chỉ là một võ giả cảnh tầng 3.
Có thể tưởng tượng được tu giả võ đạo chân chính mạnh mẽ hơn người bình thường bao nhiêu? Hoàn toàn không phải là cùng một cấp bậc.
"Ngụy Nguyên, anh cũng quá chậm, mười người bình thường, anh mất đến nửa phút, đổi thành tôi cũng chỉ mất 20 giây." Trịnh Hành sờ sờ đầu trọc của mình, lầm bầm một câu.
Hắn cũng muốn đánh nhau a, từ khi rời khỏi đại lục châu Phi, đến thế giới người thường cũng một thời gian rồi, Triệu Càn hạn chế hai người ra tay, thực sự ngứa ngáy.
Cút mẹ mày đi, đổi thành mày phải 40 giây. "Ngụy Nguyên oán hận một câu, thực lực của hắn và Trịnh Hành sàn sàn như nhau, thường xuyên đấu võ mồm, nhưng, khi thật sự gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, hai người có thể cùng giáp lưng đối phó với đối phương.
Chử Mộng Điệp mặt đã không còn chút máu.
Trên bục giảng, vị giảng viên trung niên giờ phút này, cũng trầm mặc, vịn bục giảng, mới có thể đứng vững, nếu không, đều muốn té ngã trên mặt đất!!!
Mộng Điệp, em thấy không, tôi không phải người bình thường, thậm chí, ngay cả huynh đệ của tôi cũng không phải người bình thường, thế giới này cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng của em!" Triệu Càn chăm chăm nhìn Mộng Điệp, giọng nói tràn đầy tự tin.
Người bình thường, cho dù ưu tú, cho dù học trường đại học tốt thì một năm lương cùng lắm cũng chỉ mấy triệu, có cái gì ghê gớm chứ, tu giả võ đạo mới là ông chủ thực sự của thế giới!
"Triệu Càn, nếu như ngươi ỷ mạnh hiếp yếu, bức bách... bức bách tôi đi theo anh, tôi thà chết." Trong yên tĩnh, Chử Mộng Điệp ngưng giọng nói, vô cùng nghiêm túc.
Cô cũng nhìn ra, Triệu Càn hiện tại không phải người bình thường!!!
Đây cũng là vì sao mẹ nói các gia tộc đỉnh cấp tại thành phố Ngọc Minh đều muốn giới thiệu con gái cho Triệu Càn!
Nhưng Chử Mộng Điệp sẽ không thay đổi.
Thích, chính là thích.
Thích chính là đơn thuần rung động.
Cô không thích Triệu Càn chính là không thích, cũng sẽ không bởi vì hiện tại Triệu Càn có bao nhiêu mạnh mẽ, ưu tú, mà thay đổi.
Tuy rằng cô tự ti, trong nhà nghèo, tuy rằng không am hiểu giao tiếp, không biết nói chuyện, nhưng, chuyện cô đã quyết sẽ không thay đổi.
"Mộng Điệp!!!" Triệu Càn nổi giận, đột nhiên quát: "Tốt! em đã kiên định đã có người trong lòng, như vậy, em đang sợ hãi cái gì? nói cho tôi biết tên của hắn?! tôi rất muốn nhìn xem người mà Mộng Điệp thích rốt cuộc có bản lĩnh gì? làm cho em cam tâm tình nguyện như thế?! Triệu Càn ta, không phục!!"
Đúng vậy.
Không phục.
"Vậy thế nào, ngươi mới có thể phục đây?" cũng chính là giờ khắc này, đột nhiên, từ xa xa, truyền đến một giọng nói, giọng nói nhàn nhạt.
Tô Kiệt.
Đi theo bên cạnh Tô Kiệt là Vân Tinh Dao dọc theo đường đi theo khuyên bảo, còn có châu chấu, phía sau, còn có càng nhiều người tới hóng hớt.
Tô Kiệt, anh...... anh...... không phải là đã nhắn anh tránh mặt một chút sao?! "Chử Mộng Điệp cả người run lên, mặt vốn không còn chút máu, lúc này, lại tái nhợt tới cực điểm.
Nếu như hôm nay Tô Kiệt bị Triệu Càn đánh bị thương thậm chí hậu quả còn nghiêm trọng hơn, cả đời cô sẽ không tha thứ cho mình.
Chử Mộng Điệp cắn chặt môi đỏ mọng của mình, môi đỏ mọng muốn chảy máu.
Vội vàng đi ra khỏi phòng học, chắn ở trước người Tô Kiệt, quật cường kiên định nhìn chằm chằm Triệu Càn: "Tôi không cho phép có người động vào Tô Kiệt, giết tôi trước đi!"
Chử Mộng Điệp giờ khắc này, là phát sáng, tự ti, ít nói, thẹn thùng phảng phất cùng cô không quan hệ, cô chỉ có kiên định, kiên quyết.
Giờ phút này, Vân Tinh Dao đứng ở bên cạnh Tô Kiệt, nhìn về phía ba người Triệu Càn, sắc mặt đại biến, nhanh chóng túm lấy cánh tay Tô Kiệt: "Không nên xúc động, không nên động thủ, tôi không cho phép!!"
Không đợi Tô Kiệt nói gì, Vân Tinh Dao hạ giọng tiếp tục nói: "Bọn họ là tu giả võ đạo, cậu có lẽ không biết cái gì là tu giả võ đạo, nhưng, cậu chỉ cần biết, tu giả võ đạo rất mạnh, không thể tưởng tượng nổi, một chưởng có thể đánh bay mấy chục người, mấy trăm người………..
Vân Tinh Dao thật sự lo lắng.
Cùng lúc đó.
Chúc Trì Linh cũng nhận được tin tức vội vàng chạy tới.
Tô Kiệt, không được xúc động, Vân Tinh Dao nói có thể là sự thật, em cũng... cũng nghe bố nói qua võ đạo giả trong truyền thuyết. "Chúc Trì Linh đi tới, trực tiếp che trước người Tô Kiệt, sắc mặt ngưng trọng, hai tay ngăn cản Tô Kiệt.
Cho dù tôi nói cậu không tin, lời nói của Bình dấm chua cậu cũng sẽ tin chứ?!!"Vân Tinh Dao cũng bước ra một bước, chắn trước người Tô Kiệt, cũng vươn hai tay ra.
Hai người vào giờ khắc này, phảng phất kết thành đồng minh.
Triệu Càn muốn điên rồi, gắt gao nhìn chằm chằm Tô Kiệt.
Hắn không chỉ thấy Chử Mộng Điệp chắn ở trước người tên nhóc kia, không sợ sống chết, còn thấy được Vân Tinh Dao cùng Chúc Trì Linh, quả thực như sét đánh, thế gian còn có người con gái xinh đẹp như vậy?! Hắn phải thừa nhận, hai người con gái này so với...... So với Chử Mộng Điệp còn xinh đẹp hơn một chút!!!
Thần nữ!
Tuyệt đối là thần nữ a!
Chỉ trên trời có!
Như vậy hai người con gái khuynh quốc khuynh thành đều đang quan tâm một người, một tên nhóc bình thường, mấu chốt nhất chính là Mộng Điệp cũng thích.
Nói cách khác, tên khốn này, bị tam đại tuyệt sắc khuynh thành đỉnh cấp thần nữ ưa thích!!!
Dựa vào cái gì?!
Ghen tuông khiến người ta phát điên.
Triệu Càn nhìn chằm chằm Tô Kiệt, ánh mắt muốn xé nát Tô Kiệt.
Triệu Càn ...... "Trịnh Hành mở miệng, muốn động thủ, cũng ghen tị đến run rẩy cả người.
Triệu Càn nói tiếp: "Tôi muốn tự mình động thủ.
Hít sâu một hơi, Triệu Càn quát: "Muốn ta phục, như vậy, đánh bại ta!!"
Hắn giơ một tay lên, vẫy vẫy tay, làm ra tư thế khiêu khích.
Được rồi, Tinh Dao, Trì Linh, không phải là tu giả võ đạo sao, có gì ghê gớm chứ, tôi cũng là tu giả võ đạo. "Tô Kiệt cười cười, đẩy ra bốn bàn tay nhỏ bé trắng nõn của Chúc Trì Linh và Vân Tinh Dao chắn trước người, cũng đẩy Chử Mộng Điệp ra, tiến lên một bước.
"Ố ồ!!"
Cũng chính là giờ khắc này, Triệu Càn làm sao cũng không chờ được, khóa chặt Tô Kiệt, trực tiếp động thủ.
Bịch bịch bịch......
Triệu Càn bước chân như bay, cả người tựa như một mũi tên rời cung, đối diện Tô Kiệt.
Rất nhiều người đều mở to hai mắt, ánh mắt đều muốn bay ra, quá nhanh, tốc độ của Triệu Càn có thể so sánh với cú vít ga của siêu xe. Thậm chí, trong lúc mơ hồ đều có tàn ảnh.
"Thực lực của hắn......" Vân Tinh Dao đầu óc ong ong nổ vang, thực lực của Triệu Càn so với trong tưởng tượng của cô còn mạnh hơn.
Cảnh giới võ đạo của cô so với Triệu Càn thấp hơn một cái tiểu cảnh giới, một cái tầng sáu, một cái tầng bảy, vốn, theo cô xem ra, so với Triệu Càn cho dù yếu, cũng không kém hơn quá nhiều.