Chương 51
Người dịch PrimeK tohabong
Giày cao gót rách nát này, đau chết chân tôi rồi. "Đột nhiên, Hoàng Thiên Thiên vung chân một cái, đem giày cao gót trên chân mình ném trên mặt đất, ồn ào một câu.
Tô Lâm vội vàng nhích lại gần Hoàng Thiên Thiên, sau đó cẩn thận nắm lấy chân Hoàng Thiên Thiên, đặt ở trên người mình: "Thiên Thiên, anh xoa bóp cho em.
Không thể không nói, Tô Lâm cũng là một người tàn nhẫn, vì để leo cao , coi như là chịu nhục, bàn chân mập mạp kia, khụ khụ, giày cao gót đều đạp biến dạng.
Tô Thiên Mộc nhìn thấy, không ngừng gật đầu, vì con trai lấy đại cục làm trọng mà. Like, Tô gia có người kế tục a!
Tâm tình Hoàng Thiên Thiên rất tốt, Tô Lâm không ngừng lấy lòng mình, giống như nuôi một con chó nhỏ, rất tốt!
Một hồi liền ăn cơm, trước ăn chút hoa quả một chút, Tô Cường, đi rửa hoa quả."Tô Lâm lại kêu gọi anh họ xa của mình đi rửa hoa quả.
Dù sao, cả nhà giờ phút này đều vây quanh lấy lòng Hoàng Thiên Thiên.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Mắt thấy trời tối.
Tô Lâm, gọi điện thoại hỏi Tô Kiệt một chút, sao còn chưa tới? Ngoài người bác cả như tôi còn có Thiên Thiên, không chờ cậu ta được."Tô Thiên Mộc hừ một tiếng.
Tô Lâm vừa mới từ trong phòng vệ sinh hung hăng rửa tay đi ra, liền chuẩn bị gọi điện thoại cho Tô Kiệt.
Đúng lúc này.
Tô Kiệt đi vào.
"Tô Kiệt, không phải tôi nói cậu, cậu nhìn xem mấy giờ rồi? trời đã tối rồi!!!" Tô Thiên Mộc đi lên mắng to: "Thật kỳ cục!"
Chính là......
Giáo dục để ở đâu?
Còn là sinh viên đại học nữa.
……………
Những người Tô gia khác cũng hừ một tiếng, lạnh lùng nhìn nhau.
Những người Tô gia ở đây trên cơ bản đã sớm hùa với Tô Thiên Mộc, nhìn Tô Kiệt tự nhiên không vừa mắt.
Rất đẹp trai, còn có một cỗ khí chất bất phàm. "Ánh mắt Hoàng Thiên Thiên sáng ngời, không chút che giấu, cực nóng.
Tô Kiệt bộ dạng cũng không tệ, trùng sinh trở về, lại tu võ, khí chất đi lên, hơn nữa lòng tự tin đi lên.
Dù sao, đời này Tô Kiệt, phương diện tổng thể tuyệt đối hấp dẫn hơn đời trước nhiều.
Cậu chính là Tô Kiệt sao? Sinh viên tài cao của đại học Vân Châu, khanh khách, sau này chính là người một nhà, tôi là chị dâu cậu. Lần đầu gặp mặt, chị dâu quên mang quà gặp mặt, lần sau mang đến cho cậu. "Hoàng Thiên Thiên khanh khách cười:" Mau ngồi xuống đi, đồ ăn sắp nguội rồi.
Tô Kiệt cảm thấy buồn nôn!
Mà ánh mắt Tô Lâm lại lạnh lẽo, rất khó chịu, hắn cũng không phải người mù, đương nhiên lập tức liền nhìn ra vị hôn thê của mình Hoàng Thiên Thiên đối với Tô Kiệt cảm thấy rất hứng thú? Tuy rằng, Hoàng Thiên Thiên bao nuôi mấy chục cái soái ca, hắn cũng biết, thậm chí, thành phố Vân Châu rất nhiều người đều biết. Vì lợi ích, hắn nhịn.
Nhưng Hoàng Thiên Thiên lại cảm thấy hứng thú với Tô Kiệt??? Thật làm cho hắn lửa giận bộc phát, có chút nhịn không được a!
Trong mắt Tô Lâm, Tô Kiệt chính là một con chó, chính là một phế vật nhu nhược cái gì cũng không phải, cũng không xứng xưng là người Tô gia.
Hắn phát ra từ nội tâm, nhìn không nổi Tô Kiệt, hắn không ít lần khi dễ Tô Kiệt.
Vị hôn thê của mình lại cảm thấy hứng thú với Tô Kiệt!!!
Thật là nhục nhã!
Tuy rằng vị hôn thê của mình tướng mạo xấu xí, dáng người thấp béo, nhưng cũng là vị hôn thê của mình a!
Chị dâu em nói không nghe thấy sao? Còn không mau ngồi xuống? "Tô Lâm hừ một tiếng, sau đó yên lặng ngồi bên cạnh Hoàng Thiên Thiên.
Tô Kiệt lười đôi co với Tô Lâm, trực tiếp ngồi xuống, không vội, trò hay từ từ sẽ đến, không phải sao?
Ăn cơm.
Thiên Thiên, ăn nhiều một chút a!
Thiên Thiên, cái này ăn ngon!
Thiên Thiên, gỡ xương cá rồi, em yên tâm ăn đi!
……………
Tô Lâm lấy lòng, một mực gắp thức ăn cho Hoàng Thiên Thiên bên cạnh.
Nhưng mà, Hoàng Thiên Thiên không yên lòng, thỉnh thoảng chủ động tìm đề tài nói chuyện với Tô Kiệt, bộ dáng kia, ai cũng có thể nhìn ra được cô cảm thấy hứng thú với Tô Kiệt.
Người Tô gia ngồi cùng bàn, đều có chút xấu hổ.
Hoàng Thiên Thiên này thật quá đáng!!!
Nhưng, không ai dám biểu đạt một chút bất mãn, cho dù là cha con Tô Thiên Mộc và Tô Lâm.
Tô Kiệt, cậu ra ngoài một chút, tôi có chuyện muốn nói với cậu. "Rốt cuộc, Tô Lâm không nhịn được nữa.
Đương nhiên, hắn không dám nổi giận với Hoàng Thiên Thiên, tất cả lửa giận cùng oán khí đều đặt trên người Tô Kiệt, hắn đứng dậy, đi về phía ngoài đại sảnh.
Tô Kiệt cười cười, đứng lên, cũng đi ra ngoài.
Đến ngoài đại sảnh biệt thự.
Tô Lâm mạnh mẽ xoay người, nhìn chằm chằm Tô Kiệt, quát: "Phế vật, không nên nhằm vào Thiên Thiên, cô ấy là chị dâu tương lai của mày!!!"
Tô Lâm thật sự sợ Hoàng Thiên Thiên thật sự coi trọng Tô Kiệt, sau đó Tô Kiệt lại đồng ý! Đó chẳng phải là hết thảy đều xong đời sao?
Yên tâm, khẩu vị của tôi không mặn như anh. "Tô Kiệt thản nhiên nói.
Mày nói cái gì?... Mặt Tô Lâm có chút vặn vẹo, tức giận.
Đồ chết tiệt trước mắt này, thật sự vẫn là em họ nhu nhược, tự ti của mình?! Dám nhục nhã khiêu khích mình như vậy?
Theo bản năng, hắn muốn động thủ, nhưng, ngẫm lại Hoàng Thiên Thiên còn ở trong đại sảnh, hắn phải giữ hình tượng, muốn nổi giận, cũng phải nhịn xuống, trong lúc nhất thời, rất nghẹn uất.
Đồ phế vật, ngươi là muốn chết sao?! "Tô Lâm nghiến răng nghiến lợi.
Anh còn phải giữ hình tượng trước mặt Hoàng Thiên Thiên! "Tô Kiệt thở dài:" Anh họ tốt của tôi a! Nói thật, tôi còn rất bội phục anh, Hoàng Thiên Thiên mấy năm nay bao nuôi mấy chục người đàn ông, nghe nói năm ngoái còn ra nước ngoài trị liệu bệnh tình dục nửa năm, anh cũng dám cưới! bội phục bội phục!
Nói xong, Tô Kiệt chỉ cảm thấy cả người sảng khoái, có đôi khi, ngôn ngữ cũng có thể giết người, giống như so với trực tiếp động thủ còn sảng khoái hơn.
n, đêm nay bữa tiệc tối này trở về là được rồi, nhìn xem Tô Lâm tức giận đến đỉnh đầu phun lửa, sảng khoái thật!!!
Tô Lâm nhìn chằm chằm Tô Kiệt, đầu óc muốn nổ tung! Bị sỉ nhục cơ hồ làm cho hô hấp của hắn run lên!!!