Chương 570
Người dịch PrimeK tohabong
Thiên Khuyết công tử sắc mặt khó coi, âm trầm nhỏ nước.
Mắt Triệu Khúc càng lộ sát ý, nhìn chằm chằm Tô Kiệt, dường như đang động thủ.
Hàn Diệp hừ lạnh một tiếng:” Tô công tử ? Ngươi biết đây là nơi nào không?!"
Thanh âm Hàn Diệp kiêu căng lạnh lùng, không hề che giấu nguy hiểm.
Tô Kiệt vốn thật sự chuẩn bị đi, nhưng nghe thấy Hàn Diệp nói, bước chân dừng lại, không đi nữa, quay đầu, nhìn về phía Hàn Diệp:” Nơi này là Phù Vân Thành, sao vậy?”
“ Nếu đã biết là Phù Vân thành, mà bản công tử là đại trưởng lão dòng chính Phù Vân thương hội, ngươi đoán, ngươi trêu chọc ta, kết cục là cái gì??? tử vong lệnh, bản công tử cũng rất có hứng thú đấy!”
Tuy nhiên.
Hắn vừa dứt lời.
Thiên thương viên trảm!!!” Tô Kiệt đột nhiên ra tay.
Thật sự, quá bất thình lình, căn bản không ai nghĩ đến Tô Kiệt sẽ trực tiếp ra tay, một chút dấu hiệu cũng không có.
Đừng nói là đám người Hàn Diệp, kể cả Kim Y và Thanh Y cũng không ngờ Tô Kiệt lại ra tay quyết đoán như vậy.
Xoẹt...... Đao mang phủ xuống, trong phút chốc, toàn bộ Quế Nguyệt lâu đều bạo liệt chôn vùi, không gian chung quanh trong nháy mắt xé rách, tuyệt quang chói mắt, khí tức sát phạt nồng đậm tới cực điểm giống như nước trời xanh rót vào trong mũi mỗi người ở đây.
Nhiệt độ điên cuồng giảm xuống đồng thời sắc mặt Hàn Diệp cuồng biến, đao mang đã đến ánh mắt của hắn, hắn...... Hắn cảm nhận được dĩ nhiên là tuyệt thế băng hàn, trái tim phảng phất bị đóng băng, máu cũng không lưu động, hít thở không thông trong lúc đó, hắn muốn chạy trối chết, muốn đối kháng, đều làm không được, giống như bị dừng lại!
Thực lực chênh lệch quá lớn, chênh lệnh như trời với đất, cho nên, sau khi Tô Kiệt động thủ, Hàn Diệp ngay cả dũng khí và cơ hội ra tay cũng không có.
Phốc!!!
Nương theo một đạo âm thanh nặng nề, Hàn Diệp cả người bạo liệt trở thành huyết vụ, chết không thể chết thêm được nữa.
Mà đầu ngón tay Tô Kiệt vừa chuyển, lại là một đạo Thiên Thương Viêm Trảm, hướng Triệu Khúc chém tới, vừa rồi, khi hắn đứng dậy muốn rời đi, có hai người nổi lên sát tâm, đem sát ý phóng thích, tập trung mình, một người là Hàn Diệp, một người khác chính là Triệu Khúc.
Cho nên, Hàn Diệp phải chết, Triệu Khúc cũng vậy.
Triệu Khúc tựa hồ biết Tô Kiệt muốn động thủ với mình, cho nên, phản ứng ngược lại rất nhanh, khi Tô Kiệt ra tay, trong khoảnh khắc Thiên thương viên trảm còn chưa khóa chặt hắn, hắn cũng ra tay, kiếm trong tay đột ngột rút ra.
Xoẹt!
Triệu Khúc một kiếm như thoi đưa, cũng không kém, chính là một chiêu kiếm chiêu hồn kỹ, lấy trật tự sát ý cùng trật tự kiếm đạo làm cầu nối khí hồn dung hợp, cực kỳ thích hợp, hồn kỹ cũng tu luyện tới mức độ viên mãn, uy lực đích xác rất tốt, giống như một tia laser, lóe ra, hướng Tô Kiệt lướt tới.
Nhưng mà, đối mặt với Thiên thương viên trảm!
Rắc!!!
…………….
Chiêu thức kiếm quang bị chém đứt, Thiên thương viên trảm tiếp theo lướt về phía Triệu Khúc.
Triệu Khúc mở to hai mắt, không dám tin, hắn vẫn rất tự tin thực lực của mình, hắn là Hồn Vương tầng bảy, nhưng sức chiến đấu thực tế có thể so với Hồn Vương tầng chín nhất là chiêu Kiếm Lạc Hồn Vẫn này của hắn chính là chiêu bài hồn kỹ của hắn, hồn kỹ tuyệt đối cao cấp, vong hồn chết dưới chiêu hồn kỹ này không biết bao nhiêu người, làm sao lại......
Không đợi cảm xúc không dám tin của Triệu Khúc hạ xuống,” Phanh!” Triệu Khúc bị chém nổ tung!
Giờ phút này, Trần Anh, Thiên Khuyết công tử, Mạnh Nghiêm ba người, đều giống như kẻ ngốc, giống như hóa đá, sững sờ tại chỗ, sắc mặt trắng bệch, cả người run rẩy, sợ hãi.
Trước đó bọn họ đã biết Tô Kiệt không đơn giản, nếu đơn giản, có thể phế bỏ Kim Y, cho dù trong đó có ẩn tình gì, nếu đơn giản, có thể khiến Kim Tước Tiên Đình hạ đạt tử vong lệnh màu tím???
Nhưng suy xét đến lai lịch của Tô Kiệt và tuổi tác của Tô Kiệt, bọn họ đoán, Tô Kiệt nếu không đơn giản, thực lực cũng nhiều nhất là Hồn Vương cảnh tầng 7,8 chết, đây đã là đánh giá cao nhất.
Nhưng sự thật trước mắt......
Ba người các ngươi hẳn là may mắn vừa rồi không có động sát ý, nếu không, ha ha......” Tô Kiệt quét mắt nhìn ba người Thiên Khuyết công tử một cái, cười lạnh nói, trong lúc nói chuyện, nhìn lướt qua hơn vạn cái đuôi nhỏ trên đường phố chung quanh:” Ừ, còn có các ngươi."
Quế Nguyệt Lâu đều bị Thiên Thương Viêm của Tô Kiệt chém xuống bạo liệt, ngay cả mảnh vụn cùng phế tích cũng không còn lại, giờ phút này, đám người Tô Kiệt, thoạt nhìn, chính là ở trên đường cái, người người vây xem là một biển người.
Bị Tô Kiệt điểm danh, hơn vạn cái đuôi nhỏ kia sắc mặt không ngừng biến hóa, sợ hãi.
Cả đám đều vô cùng may mắn theo đuôi Tô Kiệt, nhưng không động thủ, nếu không, sợ là kết cục thê thảm, ngay cả...... Ngay cả Hàn Diệp, Triệu Khúc là yêu nghiệt có danh tiếng rất lớn ở Thanh Thiên Vực, cũng không phải là đối thủ của Tô Kiệt.
Thật đáng sợ.
“ Đúng rồi, Hàn Diệp này, là dòng chính của Phù Vân thương hội đại trưởng lão, đúng không?” Trong yên tĩnh, Tô Kiệt nhìn về phía Thiên Khuyết công tử, thản nhiên hỏi.
Dạ...... Dạ...... Dạ...... Dạ...... Thiên Khuyết công tử trầm mặc mấy hơi thở, mới run rẩy nói:” Hàn Diệp vô cùng được sủng ái, hắn hiện tại bị ngươi giết...... Giết chết, Phù Vân thương hội nhất định sẽ không từ bỏ ý định trả thù.
Phù Vân thương hội ở đâu? Dẫn tôi đi.” Tô Kiệt nói.
A?” Thiên Khuyết công tử bối rối, hắn cho rằng Tô Kiệt hỏi hắn về Hàn Diệp và Phù Vân thương hội, là bởi vì kiêng kị Phù Vân thương hội, nhưng trước mắt......
Tô Kiệt không lập tức rời khỏi Phù Vân Thành???
Ngược lại hỏi Phù Vân thương hội ở nơi nào?
“ Tô Kiệt, anh muốn đi Phù Vân thương hội làm gì?” Thanh Y cũng bối rối, uh, những người vây xem biển người xung quanh, bất kể là nhóm theo đuôi, hay là những người xem kịch, cũng đều bối rối, không hiểu Tô Kiệt muốn làm gì.
“ Phù Vân thương hội đại trưởng lão dòng chính trêu chọc ta, Phù Vân thương hội không phải nên bồi thường một chút sao?”
Lời này vừa nói ra.
Đậu má!!!
Mọi âm thanh đều yên tĩnh.