Chương 70
Người dịch PrimeK tohabong
Nói tới đây, Châu chấu càng hưng phấn: "Trời ạ! Tô Kiệt, cậu biết không? Vân Tinh Dao căn bản không giống người bình thường, rất lợi hại, cô ấy không nói hai lời, động thủ, cùng nữ sinh kia đánh nhau, hai người giống như là hiệp nữ trong phim võ hiệp, dù sao, đánh rất là đặc sắc, cuối cùng, Vân Tinh Dao không phụ sự mong đợi của mọi người, thắng nữ sinh kia, ha ha ha ha...
Châu chấu tiếp tục nói: Vân Tinh Dao lại càng nói: "Cô ngay cả tôi cũng đánh không lại, còn muốn khiêu chiến Tô Kiệt sao??? Tô Kiệt, cậu không nhìn thấy, cô gái kia tức giận sắc mặt xanh tím, cuối cùng, cô gái kia nói buổi chiều muốn đi sân thể dục của đại học Vân Châu khiêu chiến Vân Tinh Dao lần nữa, nói ra cũng kỳ quái, chính là sáng nay, trên sân thể dục đột nhiên có thêm một cái bục lớn, thoạt nhìn giống như là sân đấu võ, không hiểu nổi.
Vân Tinh Dao nhận lời chưa? "Tô Kiệt hỏi.
Đương nhiên nhận lời, tính cách Vân Tinh Dao cậu cũng không phải không biết, cũng không cần sợ. Tôi tin tưởng Vân Tinh Dao buổi sáng có thể đánh bại nữ sinh kia, buổi chiều cũng nhất định. Hiện tại, toàn bộ trường học đều bùng nổ, đều rất kích động, có không ít học sinh hiện tại liền mang ghế đến sân thể dục, muốn chiếm cứ một vị trí tốt để quan sát.
Tô Kiệt không lên tiếng, nhưng có chút bất đắc dĩ.
Tinh Dao cô gái này, mặc dù có vài phần thực lực, nhưng, đại khái xác suất không phải là đối thủ của Lữ Ngọc Nghiên.
Nguyên nhân rất đơn giản, kiếp trước, này Lữ Ngọc Nghiên cuối cùng là gia nhập thành công một thế lực nào đó của Núi Côn Lôn.
Vẫn rất mạnh.
Mà mâu thuẫn chính là, buổi sáng, Tinh Dao cùng Lữ Ngọc Nghiên này đánh một trận, Tinh Dao lại có thể thắng nửa chiêu.
"Đại khái, Lữ Ngọc Nghiên kia còn chưa dùng đan dược phải không???" Tô Kiệt đáy lòng nghĩ đến, Lữ Ngọc Nghiên ở Tùy gia cũng không đơn giản, Tùy gia này từng là gia tộc ở Núi Côn Lôn, sau đó tổ tiên bởi vì tránh né kẻ thù, dời đến thành phố Ngũ Linh của thế giới người thường, một thành phố nhỏ, Tùy gia càng khiêm tốn đến cực hạn, nhưng, trên thực tế, tổ tiên một thế gia võ đạo từng đến từ Núi Côn Lôn, Sao có thể đơn giản như vậy? Tùy gia chẳng những không đơn giản, ngược lại rất đặc thù, tổ tiên Tùy gia chính là gia tộc luyện dược sư hiếm thấy.
Nghề luyện dược sư này, ở thời đại hiện tại, đã biến mất.
Giống như luyện khí sư vậy.
Nồng độ Thiên địa linh khí không cho phép xuất hiện Luyện Dược Sư, Luyện Khí Sư.
Nhưng tổ tiên Tùy gia là gia tộc Luyện Dược Sư, đến cùng thì để lại một ít đan dược truyền thừa.
Trong những đan dược này, có một loại tên là Thăng Khí Đan, sau khi ăn vào, có thể trong nháy mắt tăng lên cảnh giới Võ Đạo, ít thì hai tiểu cảnh giới, nhiều thì ba bốn.
Hiệu quả như thế, giá trị của Thăng Khí đan có thể tưởng tượng được, quả thực là thần dược.
"Đại khái xác suất, hôm nay sau khi bại bởi Tinh Dao, Lữ Ngọc Nghiên giữa trưa phải nuốt Thăng Khí Đan, buổi chiều lại cùng Tinh Dao đối chiến..." Tô Kiệt lắc đầu, vào thời điểm khi cùng Tinh Dao đối chiến, đại khái Lữ Ngọc Nghiên đã là Võ Giả Cảnh tầng tám thậm chí tầng chín, Tinh Dao tuyệt đối không phải là đối thủ.
Bất quá, Thăng Khí đan tuy rằng tốt, Tô Kiệt chính mình lại một chút cũng không hứng thú, bởi vì, Thăng Khí đan bình thường trong nháy mắt tăng lên vài tiểu cảnh giới nhưng cái giá phải trả chính là ảnh hưởng căn cơ võ đạo.
Nói cho cùng, không phải chính ngươi từng chút từng chút tu luyện tới cảnh giới võ đạo, vẫn là không vững chắc.
Thăng Khí Đan càng rõ ràng.
Tô Kiệt, cậu ăn cơm chưa? "Giờ phút này, Châu chấu đặt cặp sách gì đó lên bàn, hỏi:"Tôi trở về là để xem cậu có ở ký túc xá hay không, còn chưa ăn cơm trưa đâu.
Đi ăn.
Hai người đến Nhà ăn số 3.
Quả nhiên, dọc theo đường đi, nghe sinh viên thảo luận rất hưng phấn về trận quyết đấu vào chiều nay giữa Vân Tinh Dao cùng Lữ Ngọc Nghiên.
Cũng có rất nhiều học sinh đang thảo luận trên sân thể dục vì sao xuất hiện một cái võ đài, trường học vì sao không ngăn cản cuộc đấu võ dã man này, còn có Vân Tinh Dao, Lữ Ngọc Nghiên thực lực rõ ràng so với người bình thường cường đại hơn rất nhiều, thế giới này rốt cuộc làm sao vậy? Chờ đã......
Sau khi cơm nước xong xuôi, buổi chiều không có tiết, hai người trở lại ký túc xá, Tô Kiệt tiếp tục tu luyện, Châu chấu thì nghịch điện thoại di động, chủ yếu là xem bài post, diễn đàn.
Ba giờ chiều.
Hai người hướng sân thể dục mà đi.
Trên đường, Châu chấu càng hưng phấn: "Tô Kiệt, cậu xem, trên sân thể dục, người đông nghìn nghịt, mẹ nó, đại học Vân Châu chúng ta tổng cộng chỉ có hơn 60 nghìn sinh viên, hiện tại, trên sân thể dục không khéo có tới 50 nghìn người, trời ạ!!!
Tô Kiệt không phản ứng, Châu chấu lại càng lải nhải: "Rất nhiều flycam, còn có màn hình lớn, cái này... Thật sự là phục rồi đấy, trận quyết đấu này, trường học hình như còn có chút ủng hộ, đây là trong trường đại học a! vì sao lại ủng hộ kiểu quyết đấu này?
Tô Kiệt vẫn không phản ứng.
Châu chấu cứ lải nhải như vậy dọc theo đường đi.
Đợi đến sân thể dục.
Quả nhiên, biển người tấp nập.
Quả thực là rầm rộ.
Mà Vân Tinh Dao cùng Lữ Ngọc Nghiên, đã đứng ở trên võ đài.
Cảnh giới võ đạo của Lữ Ngọc Nghiên không lộ ra, ngay cả Tô Kiệt cũng nhìn không thấu.
"Hẳn lại là một loại đan dược, một loại đan dược có thể che giấu cảnh giới." Tô Kiệt nhìn Lữ Ngọc Nghiên thật sâu, thì thào tự nói, cô gái này rất cao, chừng 180cm, dáng người cũng cao lớn, nhưng khuôn mặt cũng tạm được, không thể nói là xinh đẹp, sau khi trang điểm, cũng có thể gọi là mỹ nữ, một thân võ phục màu đen, đứng ở nơi đó làm cho người ta có cảm giác áp bách không nhỏ, trên mặt tràn đầy nghiền ngẫm, đắc ý, nụ cười khiêu khích không kiêng nể gì. Nhìn chằm chằm Vân Tinh Dao cách đó không xa.
Vân Tinh Dao một thân quần áo thể thao màu trắng, hơi trang điểm, rất đẹp, dung nhan tuyệt sắc cũng không cần trang điểm, chính là một bức tranh mỹ nhân khiến người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Vân Tinh Dao cũng rất tự tin, nhìn chằm chằm Lữ Ngọc Nghiên.
Đúng lúc đó.