Chương 82
Người dịch PrimeK tohabong
Được rồi, Tư Kình, cậu yên tâm đi, nếu hôm nay cậu thất bại, bị thương gì gì đó, cũng không cần tiếc nuối, sau đó nếu Tô Kiệt xuất hiện, lão tử sẽ giúp cậu giáo huấn Tô Kiệt một chút...... Coi như là tôn trọng cậu. "Lôi Minh tùy ý nói, lại khinh thường hừ nặng một tiếng: "Nghe nói, Tô Kiệt kia có mấy hồng nhan còn có một huynh đệ tốt, giờ phút này hẳn là đều đứng trong đám học sinh vây xem này? Nói không chừng mấy người này đều đang chờ mong ta cùng Cao Tứ đánh bại cậu, làm bị thương thậm chí giết chết, như vậy, Tô Kiệt liền được cứu, cũng không cần làm rùa đen rụt đầu, lão tử thật sự là nhìn không nổi..."
Cậu nói không sai! "Tư Kình lại cười ha ha:" Mấy người kia hẳn là đang ở trên sân thể dục. Hi vọng ký thác vào người khác, thật sự là đáng buồn a.
Màn hình lớn dường như... bám theo diễn biến cuộc nói chuyện
Giờ phút này, đổi ống kính thực sự lia về phía bốn người Chúc Trì Linh trong biển người vây xem.
Chúng ta đi!!!!! "Vân Tinh Dao cảm nhận được sỉ nhục cực lớn, cô thật...... Thật sự là nghĩ như vậy, lại đây xem Lôi Minh cùng Cao Tứ có thể đánh bại Tư Kình hay không, như vậy, Tô Kiệt liền...... Sẽ an toàn, không nghĩ tới...... Lôi Minh, Cao Tứ khinh thường như vậy, Vân Tinh Dao cắn môi đỏ mọng, bị sỉ nhục khiến máu tươi đều sôi trào, thề, muốn tu luyện tu luyện lại tu luyện, bị nhục nhã như vậy, cô không muốn lại.
Đi...... Đi cái gì? Đi rồi chẳng phải càng mất mặt hơn sao! "Chúc Trì Linh mở miệng nói. Lúc này Chúc Trì Linh mặt cũng cắt không còn giọt máu, hàm răng sắp cắn đứt môi rồi.
Đôi mắt đẹp của Chử Mộng Điệp đều đỏ
"Đáng chết!!!" Châu chấu nắm chặt nắm đấm, bàn tay bị thương kia, nắm thật chặt, khống chế không được, miệng vết thương đều tan vỡ, máu tươi theo băng gạc chảy xuôi, hận không thể hiện tại cùng Lôi Minh, Cao Tứ, Tư Kình ba người liều mạng, đáng tiếc, chính mình không có thực lực, xông lên như vậy, chỉ thêm mất mặt mà thôi.
"Thật sự là đáng thương, bốn tên phế vật đáng thương..." Lữ Ngọc Nghiên không biết từ nơi nào đi tới, xa xa hướng bốn người nhìn thoáng qua, nhổ một ngụm nước bọt trên mặt đất, không chút che giấu châm biếm.
Vào lúc này.
Trên võ đài.
Lôi Minh nhìn thoáng qua màn hình lớn, nhìn lên trên màn hình lớn xuất hiện bốn người Chúc Trì Linh, bốn người phẫn nộ, quẫn bách, không khỏi nói: "Ba hồng nhan tri kỷ của Tô Kiệt ngược lại khuynh quốc khuynh thành, thiên tư quốc sắc, đáng tiếc, ánh mắt tìm người đàn ông quá kém.
Lôi Minh huynh coi trọng người nào? "Tư Kình trêu chọc một câu:" Đoạt được là tốt rồi.
Ba người đều coi trọng, ha ha ha...... "Lôi Minh cười ha ha, thanh âm cực kỳ vang dội, giống như sét đánh.
"Được rồi, đừng nhắc đến Tô Kiệt hay không Tô Kiệt nữa, hắn còn không xứng bị nhắc tới!?" Cao Tứ chán ghét nói một câu, trong tay cầm kiếm, ánh mắt rất sắc bén, chiến ý mười phần.
Cùng lúc đó.
Bốn người Chúc Trì Linh, thế nào cũng không khống chế được!!! Phẫn nộ khiến đầu óc choáng váng!
Đặc biệt là Châu chấu.
Tô Kiệt không có ở đây.
Hắn chính là liều mạng này, cũng không muốn để mấy tên Lôi Minh sống......
Bốn người cơ hồ mất đi lý trí, muốn xông lên võ đài liều mạng.
Vào lúc này.
Kẻ yếu chính là như vậy, sẽ bị nhục nhã, thậm chí sẽ chết. "Một giọng nói truyền đến, là hiệu trưởng Hàn Nghiêm.
Khí tức Hàn Nghiêm áp bách bốn người Châu chấu.
Nước lạnh như trút lên người bốn người.
"Không có thực lực, không nên đi lên tìm chết, Tô Kiệt bảo bản hiệu trưởng chiếu cố các ngươi một chút, Tô Kiệt tạm thời không có việc gì, nếu như không có ngoài ý muốn, rất nhanh sẽ xuất hiện, hắn cũng không phải rùa đen rụt cổ." Hàn Nghiêm an ủi bốn người một câu.
Đột nhiên, bốn người đều ngẩng đầu, nhìn về phía Hàn Nghiêm, Chúc Trì Linh ngưng giọng run rẩy nói: "Tô Kiệt... anh ấy ở đâu?
Vô cớ biến mất bốn năm ngày, hiện tại cô lo lắng nhất chính là vấn đề an toàn của Tô Kiệt.
Tốt lắm. Tốt lắm, xem trận quyết đấu này đi. Nhất là Vân Tinh Dao, nhìn kỹ sẽ có lợi cho cháu. "Hàn Nghiêm lại nói.
Cùng lúc đó.
Trên võ đài.
Trận đấu bắt đầu!!
Xoẹt...... "Cao Tứ xuất hiện trước, cả người linh động, giống như quỷ thần, cầm trường kiếm trong tay, vung một cái, đánh về phía Tư Kình.
Oanh! "Cao Tứ ra tay đồng thời, Lôi Minh cũng giơ quyền lên nện trực tiếp
Đinh...... "Trong nháy mắt, Tư Kình ngẩng đầu, trong tay cầm một thanh đoản đao, nghiêng người một cái, đón trường kiếm của Cao Tứ, tiếng binh khí va chạm đinh tai nhức óc.
Cao Tứ rõ ràng lùi lại một bước.
Cùng lúc đó, cổ Tư Kình vặn người một cái, thoải mái tránh thoát nắm đấm sát bên tai của Lôi Minh.
Trong lúc ánh lửa tung tóe, Tư Kình tay cầm đoản đao đâm mạnh về phía Lôi Minh.
"Cút!!!" Lôi Minh quát lớn, hai tay trực tiếp kẹp lấy đoản đao của Tư Kình, hơn nữa, nhấc chân lên chính là hung ác đạp một cái.
Tư Kình lại nghiêng người.
Phanh......
Lôi Minh một cước đạp ở trên võ đài.
Võ đài trực tiếp rung động, rạn nứt, một hố sâu đến 1 mét xuất hiện khiến cho người ta kinh hãi, trái tim băng giá.
Sức mạnh khủng khiếp đến mức nào??? Phải biết rằng, mặt võ đài kia là chất liệu xi măng cốt thép a!
Cao Tứ lại công kích, thi triển một loại kiếm pháp, bóng kiếm tàn bạo, bao phủ công kích Tư Kình.
Xem ra Tư Kình cũng không có không gian tránh né, nhưng hắn không hề sợ hãi và hoảng loạn, hét lớn một tiếng: "Loạn đao.
Tiếng quát to kia rõ ràng mang theo xu thế ngưng tụ, làm cho Cao Tứ cùng Lôi Minh đều là tâm thần run lên, phảng phất chậm nửa nhịp.
Toàn bộ trên sân thể dục, mấy vạn học sinh, giờ phút này, đều bị tiếng quát lớn của Tư Kình dọa đến sắc mặt tái nhợt.
Cùng lúc đó, Tư Kình tay cầm đoản đao, xoay tròn một cái, một đạo đao sắc bén đến cực điểm xẹt qua, thế nhưng trực tiếp chặt đứt bóng kiếm bao phủ Cao Tứ.
Sắc mặt Cao Tứ thay đổi, theo bản năng thi triển thân pháp rút lui, muốn tránh né đoản đao của Tư Kình.