Chương 85
Người dịch PrimeK tohabong
Tô Kiệt, động thủ.
Ngươi đã để cho ta ra tay trước, vậy ra tay trước là được rồi.
Động thủ!!!
Mọi âm thanh yên tĩnh......
Mấy vạn ánh mắt vây xem, đều dại ra, bởi vì...... Bởi vì, quá nhanh, nhanh đến mức khiến người ta hít thở không thông, khiến da đầu người ta nổ tung.
Cái loại này thân ảnh trùng kích mãnh liệt này, giống như là cơn lốc, lại giống như là sóng thần.
Ngay cả tàn ảnh cũng thấy không thấy.
Cách đó không xa, trọng thương trên mặt đất Cao Tứ, thiếu chút nữa nhãn cầu đều bay ra, bởi vì hắn cũng là am hiểu tốc độ, đối với tốc độ rất mẫn cảm. Hắn vẫn cảm thấy, trong những người cùng tuổi, không có mấy người có thể có tốc độ vượt qua mình, kết quả thì sao? Tư Kình thắng mình, vốn tưởng rằng, cũng chỉ có Tư Kình là siêu cấp yêu nghiệt, tuyệt đại thiên tài, nhưng...... Nhưng trước mắt, Tô Kiệt...... Tô Kiệt không phải thuấn di chứ?
Nếu như nói, tốc độ của Cao Tứ là 10, như vậy, Tư Kình là 12, mà Tô Kiệt chính là 100.
Căn bản không thể so sánh.
Ngay sau đó.
Tô Kiệt đã đứng trước mặt Tư Kình.
Mặt đối mặt.
Gần lắm rồi.
Tư Kình còn có chút mơ hồ, hắn căn bản còn chưa kịp phản ứng, tập trung nhìn lại, Tô Kiệt đã ở trước mắt, kịch liệt không dám tin, khiến hắn thất thần.
Oanh!!!
Tô Kiệt đánh ra một quyền.
Nắm tay khi bay đến, Tư Kình giật mình thức tỉnh, hoàn toàn là theo bản năng, giơ tay lên, toàn lực tung một chưởng đối diện.
Mặc dù là theo bản năng, nhưng Tư Kình không chỉ dùng hết toàn lực, còn dùng tới chưởng pháp, từ điểm này mà nói, kinh nghiệm chiến đấu thực tế của hắn là rất mạnh.
Tuy nhiên......
Không đợi Tư Kình thở phào nhẹ nhõm.
Òanh!!!
Nắm tay rắn chắc đụng vào chưởng ấn.
Thanh âm nặng nề mang theo chấn động kịch liệt.
Mắt thường có thể thấy được, bàn tay Tư Kình giống như biến thành một khối thủy tinh rơi trên mặt đất, chia năm xẻ bảy, xương gãy cùng với sương máu phun tung tóe.
Nhìn thấy mà giật mình.
Không chỉ như thế, sau khi bàn tay của hắn vỡ vụn, cổ tay cùng cánh tay đồng thời gãy lìa.
Thống khổ vô biên ập tới, sắc mặt Tư Kình trắng bệch, dữ tợn, không hề có chút huyết sắc.
A...... A......
Hắn gào thét thê lương.
Thân hình của hắn bị lực trùng kích chí cường trực tiếp đánh bay ngược ra sau.
Nhưng thân hình trọng thương của hắn căn bản không có cách nào bay ngược ra ngoài, bởi vì...... Bởi vì, trong chớp mắt, Tô Kiệt giống như u linh, lắc mình một cái, cũng là đến phía sau hắn, nhẹ nhàng vỗ vai hắn.
Phanh......
Cơ thể Tư Kình vốn định bay ngược, lập tức dừng lại.
Sức mạnh khủng bố thông qua tay Tô Kiệt tràn vào bờ vai hắn.
Két két...... "Bả vai của hắn trực tiếp sụp xuống, máu tươi nhốn nháo, xương cốt không có da thịt, rất chói mắt.
Hai chân Tư Kình giống như hai cây đinh bị búa đập xuống võ đài.
Toàn bộ quá trình, từ khi Tô Kiệt ra tay, đến khi kết thúc.
Chỉ mất một hơi thở.
Cái này...... Kết thúc rồi hả!
Tư Kình trọng thương, sắp chết!!!
Ngươi thật yếu a! Ta còn chưa nóng người! "Trong tĩnh mịch vô biên, Tô Kiệt thở dài.
Đó là sự thật.
Hắn căn bản không có dùng<>.
Dù là như thế, gần 25 nghìn kg sức mạnh cộng thêm thân pháp《 Như Ảnh Tùy Phong 》 viên mãn, đánh bại Tư Kình yếu đến đáng thương trong vòng 1 giây.
Không biết qua bao lâu, trên sân thể dục tĩnh mịch, rốt cục có người kịp phản ứng, một đám khiếp sợ đến cả người run rẩy, rất nhiều người thậm chí trực tiếp ngất đi.
Đo...... Đo...... đo ván rồi...... Châu chấu sắc mặt đỏ bừng, kích động cơ hồ cắn đứt lưỡi, hoàn toàn không biết nói gì!!!
Cấu tớ một cái, đây nhất định là đang nằm mơ...... "Vân Tinh Dao ngây ngốc huých vào Chúc Trì Linh bên cạnh.
Chúc Trì Linh cũng không khá hơn chút nào, giật mình đứng tại chỗ.
Chử Mộng Điệp che cái miệng nhỏ nhắn của mình, sợ mình bởi vì quá kích động mà gào lên.
Về phần Lữ Ngọc Nghiên xụi lơ, dưới đất là một vũng nước tiểu vàng vọt, bị dọa không khống chế được.
Mẹ nó nha! "Hàn Nghiêm, nghẹn nửa ngày, cuối cùng nói một câu thô tục.
Sau một khắc.
Tô công tử, xin lỗi anh, tôi biết sai rồi! Tôi đáng chết! "Lôi Minh trọng thương vốn nằm trên mặt đất, giãy dụa đứng lên, quỳ xuống trước mặt Tô Kiệt.
Không chỉ quỳ xuống mà còn vái lạy, dập đầu.
Bốp bốp bốp
Hung hăng dập mạnh đầu
Có thể nhìn thấy bằng mắt thường, khuôn mặt Lôi Minh bắt đầu sưng lên.
Tô Kiệt nhìn thoáng qua Lôi Minh, khó hiểu, hắn thậm chí không biết đối phương lắm, dù sao, kiếp trước cũng chưa từng tiếp xúc qua.
Tôi lúc trước ở trên võ đài, không biết sống chết, ma xui quỷ khiến thế nào nói những lời không nên nói ra, tôi đáng chết!!!"
Trong mắt hắn, Tô Kiệt hiện tại cũng không phải là người, mà là Ma Thần.
Chính hắn và Tư Kình giao thủ, Tư Kình mạnh thế nào? Hắn rất rõ ràng, Tư Kình mạnh mẽ như vậy, đối mặt với Tô Kiệt, đều trở thành con kiến trong đám con kiến...... Đổi thành chính mình......
Cái này hắn...... mẹ nó…. thật làm người ta tuyệt vọng a!
Vạn nhất sau đó Tô Kiệt biết hắn ở trên võ đài nói những lời nhục nhã, khiêu khích 3 người Chúc Trì Linh còn có Châu chấu, chẳng phải là giơ tay bóp chết hắn?
Tô Kiệt đại khái hiểu được: "Vậy anh đáng chết, nhưng mà, anh lại thông minh, thái độ không tệ, quỳ ở đây, tự mình dập đầu 1.000 phát rồi đi."
Tô Kiệt nói xong, dưới ánh mắt kính sợ, sợ hãi của mấy vạn học sinh, đi xuống võ đài.
May mắn không làm nhục mệnh. "Đầu tiên là cùng hiệu trưởng Hàn Nghiêm chào hỏi, lại đi về phía 3 người Chúc Trì Linh.
Ông xã, làm em sợ muốn chết!!! Ông xã, anh thật tuyệt! "Chúc Trì Linh giang hai tay ra, ôm chặt lấy Tô Kiệt, hận không thể dung hợp mình với Tô Kiệt.