Yêu Chiều Cô Vợ Nhỏ

Chương 183




Trong lòng cô cũng không muốn nghĩ như vậy. Nhưng mà…Chuyện như vậy đã xảy rồi, ngồi xuống nói chuyện có chút khó khắn?Không phải muốn động thủ động cước đấy.Đánh khiến cả ba người nhà bọn họ đều nhập viện.Đường Tuế Như không lay chuyển được mẹ Đường, ngoan ngoãn ăn hết thức ăn, để cho bác sĩ kiểm tra phía sau lưng cô, trán, cánh tay mới được đến phòng bệnh thăm cha Đường.Cha Đường bị đánh thật thảm đấy.“Con gái đừng khóc, ba ba rất tốt! Tĩnh dưỡng vài ngày, lại là một hảo hán.” Cha Đường tựa ở đầu giường, an ủi cô.“Nhưng mà…” Đường Tuế Như nhìn thạch cao băng bó chân trái của cha Đường: “ba ba…”“Lại khóc sẽ không xinh đẹp đâu. Coi chừng chú nhà con sẽ không cần con nữa. Ghét bỏ con xấu đấy.” Cha Đường cùng cô nói giỡn.“Ba ba mời luật sư, chúng ta đều có ảnh bị thương, bọn họ hiện tại làm ầm lên đối với bọn họ cũng không có lợi. Con cứ yên tâm tu dưỡng vài ngày rồi đi học.”“Vâng.” Cô chỉ có thể gật đầu, sau đó ngồi bên giường cùng ba ba.Cha Đường ngủ, mẹ Đường cũng có việc phài đi. Đường Tuế Như cầm điện thoại rất muốn rất muốn Diệp Cô Thâm.Thế nhưng mà hiện tại anh đang bận rộn, ở dã ngoại cũng không biết có tiến hiệu không.Không thể để cho anh lo lắng!Cuối cùng Đường Tuế Như cũng buông điện thoại gọi cho Diệp Cô Thâm, ngoan ngoãn cùng cha Đường, thuận tiện mở laptop.Đường Tuế Như xâm nhập vào hệ thống hộ khẩu dân chính, ngày hôm qua tướng mạo của những người này cô nhớ rõ rành mạnh, điều tra thêm tư liệu của bọn họ. Tìm nhược điểm của bọn họ, hừ, dám bắt nạt ba mẹ cô, bọn họ tưởng Đường gia ăn chay hay sao?Chị gái nhỏ này cũng không phải người dễ bị bắt nạt đâu!“Ui da…” Đánh bàn phím quá kịch liệt khiến khuỷa tay đau nhức.Đường Tuế Như gắt gao nhìn màn hình, ngày hôm qua trông thấy những người kia vậy mà căn bản đều không phải thân thích lão già kia.Đều là giả dối!Càng thêm xác định suy đoán của cô, có người cố ý mượn chuyện này để chèn ép Đường gia bọn họ.Là ai?“Tuế Tuế, đói bụng không?” Mẹ Đường mang thức ăn đến: “Ăn một chút, con đã bị thương rồi còn không quên nghịch máy tính, con để mẹ nói sao nữa.”“Mẹ , những người ngày hôm qua đâu rồi?”“Báo cảnh sát, bây giờ còn đang bị giam ở cục cảnh sát.”“Nha…” Cô gọi điện nói chuyện với luật sư là được rồi.Ở trong phòng bệnh đợi một ngày, mãi cho đến buổi tối, cô mới nhìn thấy luật sư.Mấy người kia không phải người thân của ông già lại giả mạo người thân để làm ồn ào trong bệnh viện, nhiễu loạn trật tự công cộng, còn cố ý đả thương người. Chứng cứ vô cùng xác thực, ít nhất cũng phải phán vài năm tù.Nhưng thanh danh bệnh viện Đường Khang phải làm sao bây giờ?Hiện tại chuyện bọn họ bị đánh ở Seven Nights đều truyền khắp.Thậm chí cũng không thiếu ảnh chụp.“Tiểu thư Đường yên tâm, tôi nhất định sẽ xử lý tốt.” Luật sư tin tưởng mười phần.“Vâng, ngày mai tôi cùng anh đi đến xem bọn họ ở cục cảnh sát.”Luật sư tuy nghi kị nhưng cũng không cự tuyệt.Ngược lại ngày hôm sau mẹ Đường nóng vội thiếu muốn đánh lên người cô: “Con đi cục cảnh sát làm cái gì? Con nhìn mặt của con, trên tay, trên lưng bị thương còn chưa đủ sao, cả ngày con chạy khắp nơi se khiến mẹ lo lắng.”“Mẹ, con chỉ bị thương nhỏ thôi, không có gì đáng ngại. Hai giờ có được không? Con nhất định trở về.” Đường Tuế Như nói xong đã chạy ra khỏi phòng bệnh.“Đường Tuế Như! Con đứng lại đó cho mẹ.”“Mẹ…” Đường Tuế Như quay đầu chu cái miệng nhỏ nhắn: “Con sẽ trở về ngay! Không có việc gì đâu.”__Trong cục cảnh sát, Đường Tuế Như gặp mấy người kia.Nguyên một đám tướng mạo đều không phải người tốt.“Mấy bác mấy thím, các người đã nghĩ ra chưa?” Cô cười hỏi.






Bình Luận (0)
Comment