Yêu Chiều Tổng Giám Đốc Phúc Hắc

Chương 44

Thế Thiên từ đầu đến cuối cũng chỉ ừ hoặc lắc đầu, tất cả còn lại đều do thư kí Lương bàn soạn với Song Tử Hùng.

Song Tử Hùng tai thì nghe thư kí Lương nói, miệng thì mở ra một tiếng giám đốc Thế, hai tiếng giám đốc Thế hoàn toàn không coi thư kí Lương ra gì.

Thế Thiên nhìn một cái đã ra người của anh mà dám xem thường vậy ông ta không hề coi anh ra gì.

Hợp đồng bàn soạn gần như đã xong, chỉ còn một chữ kí liền hợp tác ngay.

Trong lúc đó, tiếng cửa to kia mở ra một thân hình mỹ nhân trắng trẻo mịn màn hiện ra kết hợp với bộ váy đỏ ôm sát người, chiếc đầm này rất kén người mặc vậy mà cô gái kia nhìn thật rất hợp.

_ Ba! - tiếng gọi mềm mại khiến cho người nghe mềm lòng.

_ Con gái, con đến rồi sao? - Song Tử Hùng tâm trạng tốt, lại càng tốt hơn khi cô bé này xuất hiện.

_ Con đi dạo gần đây, thấy xe của ba liền biết người vào đây. Con... Có làm phiền ba không? - Song Mẫn Uyên mềm mại thẹn thùng đúng trước 3 người đàn ông, miệng thì nói với Song Tử Hùng nhưng mắt thì đã từ đầu đặc trên người Thế Thiên.

_ Không không! Uyên nhi con lại đây ba giới thiệu với con đây là giám đốc Thiên sắp tới sẽ hợp tác với công ty chúng ta - cái này có thể nói là đúng như ông sắp đặc nha.

Hôm nay Song Mẫn Uyên nói đi dạo gần đây, Song Tử Hùng liền đặc chỗ nhà hàng gần đây còn cố ý để xe mình nằm chỗ dễ thấy, dặn dò nhân viên thấy Song Mẫn Uyên thì cứ cho cô ấy vào.

Cô con gái nhỏ này, hắn nuông chiều từ bé. Đi đến đâu mà thấy hắn liền đi kiếm đòi quà một trận.

Hôm nay gặp mặt Thế Thiên tên lãnh chúa này, con gái hắn mê người như vậy nhiều lần hắn nhìn thấy ánh mắt thèm thùa của những thằng nhãi ranh xung quanh con gái cưng của hắn.

Hơ.... Nếu để nói người xứng với con gái bảo bối của hắn thì chỉ có tên Thế Thiên này thôi.

Con gái hắn mê người như vậy hắn không tin lại không làm tên kia không động tâm. Lại tên kia chưa kết hôn cơ hội cho con gái hắn càng lớn.

Có được con rễ như vậy, có phải cả cái thành phố T này hắn ta sớm nắm trong lòng bàn tay.

Nghĩ đến người người đến cầu xin hắn, còn hắn cao cao thượng thượng đè bẹp họ khiến cho lòng hắn thật rất thoải mái, thoả mãn đến tê người.

_ Giám đốc Thế! Xin.. xin chào! - Thiếu nữ trước mắt bị vẻ đẹp của nam nhân kia mà mê mẫn từ đầu, vẻ thẹn thùng trước mặt.

"...."

Đáp lại cô ta, chỉ cái hành động đưa ly rượu lên hớp một hơi của Thế Thiên.

Song Mẫn Uyên thật mất mặt nhưng nhịn nhịn thật nhiều, nếu mà là người khác cô ta đã la hét chữi cho một trận.

Nhưng người trước mặt là ai chứ là người đàn ông vàng đó. Người nắm giữ kinh tế của thành phố T đó, lại là người có sức ảnh hưởng cả nước đó đắc tội không được đâu.

Nhưng nếu làm vợ thì còn hơn cả nữ hoàng. Cô ta liền suy nghĩ đến như vậy, lại nghĩ đến gia đình mình thật so với hắn cũng gọi là môn đăng hộ đối đi.

Của đến tay, sao lại không nắm lấy. Nhu thuận hơn sẽ tốt.

_ Giám đốc Thế, ngài có ý kiến gì thêm không? - câu hỏi này của hắn có hai ý nghĩa lận đó nha.

_Mọi thứ tốt, tôi hy vọng sau này chúng ta sẽ hộ tác thuận lợi, giám đốc Song! - Thế Thiên đưa mắt nhìn ông ta một chút, ý tứ là khách khí.
Bình Luận (0)
Comment