Yêu Cung

Chương 392.4 - Chương 392.393

Trong nhiều bàn tay kẻ xâm lược như vậy, nếu như hắn đứng ra, chờ đợi hắn chính là số phận bị giết trong khoảnh khắc.

Âu Dương bồi dưỡng nên hắn, tuy rằng Âu Dương rất ít khi mở miệng, thế nhưng Đa Minh lại thủy chung khắc sâu ân tình của Âu Dương, khi có một ngày Đa La được trùng kiến, vô luận như thế nào, Đa Minh cũng nhất định phải tri ân Âu Dương, người liên tục đứng ra chống đỡ cho dân chúng Đa La tại những thời khắc nguy nan nhất.

- Ta đã tìm được ba người cho ngươi, tính thêm hẳn cho ngươi bốn người, ta sẽ không cho người quá nhiều cường giả, lục đại đỉnh phong Đa La đã từng có thể lực áp ba đế quốc kia, ta tin tưởng ngươi cũng nhất định có thể làm được.

Âu Dương vỗ vỗ vai Đa Minh.

Lúc đầu Âu Dương nghĩ sẽ bồi dưỡng cho Đa Minh một đội ngũ đỉnh phong gồm mười người, thế nhưng khi đó Âu Dương cũng thật không ngờ đế quốc Đa La dĩ nhiên có lực ngưng tụ lớn như vậy, có được điều kiện này rồi, muốn khôi phục Đa La cũng không khó khăn như trong tưởng tượng. Thế nên Đa La đã từng có lục đại đỉnh phong, ngày hôm nay Âu Dương liền trải lại cho Đa La đúng lục đại đỉnh phong. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Đa Minh nhìn Âu Dương, hắn không nói lời cảm tạ gì, dù sao ân tình của Âu Dương quá lớn, có nói lời cảm tạ gì đó liền có vẻ như dối trá.

Hắn chỉ biết ghi tạc ân tình của Âu Dương vào lòng, thầm nghĩ trong tương lai sẽ nói với hậu nhân Đa La:

- Đã từng có người gọi là Âu Dương, không biết hắn đến từ phương nào, thế nhưng chính hắn đã ra tay cứu vớt Đa La.

Âu Dương một lần nửa nhảy lên chạc cây cháy đen của mình, con mắt hắn đảo qua đảo lại vô số người trong đám đông, hi vọng có thể tìm được người thứ tư và người thứ năm…

Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ chớp mắt đã qua thêm ba ngày, toàn bộ lãnh thổ Đa La lúc này đã hoàn toàn trỗi dậy, vô số tráng niên từ khắp ngả bắt đầu chạy tới nơi đã từng là vương thành huy hoàng này, bởi vì nơi đây có vương giả của bọn họ, vương giả của bọn họ muốn dẫn lĩnh bọn họ một lần nữa kiến lập Đa La.

Lúc này, bọn họ đều sôi trào nhiệt huyết vì nước nhà, bất luận trong mỗi người dân Đa La nào đều có tình cảm nồng nhiệt với Đa La, các con dân đều buông xuống hết thảy, lên đường hành trình theo vương giả.

Ngay cả khi mỗi người bọn họ đều biết con đường sắp tới có thể không còn lối về, nhưng bọn họ vẫn tự thấy kiêu ngạo cho chính mình, thân nhân, bằng hữu bọn họ, toàn bộ Đa La cũng kiêu ngạo vì quyết định ngày hôm nay của bọn họ.

Tại thời điểm Đa La nguy nan nhất, bọn họ lựa chọn đứng ra, điều này nói rõ trong trái tim bọn họ có tình yêu nồng nhiệt với Đa La, thật giống như theo lời Đa Kiều Vi, mỗi một người trên đất nước Đa La đều có chung họ Đa.

Càng lúc càng có nhiều người đi đến vương thành, thế nhưng theo số lượng người tới đông dần, lương thực liền trở thành một vấn đề lớn. Tuy nói mỗi người họ trong những ngày này đều chỉ ăn rất ít, thế nhưng Đa La đã không còn lương thực thặng dư, nếu nhìn tình huống hiện tại, dù Đa La có thể một lần nữa được kiến lập, cũng tuyệt đối không có khả năng vực dậy.

Nhìn thấy tất cả, nhưng Âu Dương không nói gì thêm, bởi vì đây không phải việc của hắn, đây là vấn đề vị vương giả Âu Dương của Đa La cần tự mình suy nghĩ và giải quyết, nếu như ngay cả vấn đề cơ bản là cơm ăn áo mặc đều không thể giải quyết, làm sao có thể thành lập quân đội Đa La, làm sao có thể dẫn lĩnh con dân Đa La tìm lại tôn nghiêm?

Trong thời gian ba ngày này, Âu Dương đã tìm được một người, đây là một lão nhân sáu mươi tuổi, lão nhân này đã từng là một đột trưởng đội hộ vệ hoàng thành, cảm tình của hắn với Đa La thật khó có thể diễn tả bằng lời, Âu Dương biết nhân tài như vậy có thể chân chính chiến đấu vì Đa La, thế nên hắn được Âu Dương lựa chọn làm người thứ tư, tên của hắn là Bộc Tồn Hân!

Mấy ngày này, vấn đề lương thực vẫn luôn làm khó Đa Minh. Đa Minh biết, đây là vấn đề phải do tự mình giải quyết, thế nhưng đối với chuyện này, hắn cũng không có bao nhiêu biện pháp, dù sao sở hữu khí chất vương giả và vương giả chân chính là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Có điều Đa Minh cũng không tuyệt vọng, bởi vì Đa Minh biết, lúc này nếu chính mình tuyệt vọng, như vậy sẽ là đả kích cực lớn với toàn thể Đa La.

Đa Minh mời tới rất nhiều những lão giả lớn tuổi trong thành, rồi tập trung mọi người ngồi lại bàn luận, nghiên cứu biện pháp giải quyết.

- Các vị, mọi người hẳn đều hiểu được nguy cơ về lương thực, mục đích mời chư vị tới đây ngày hôm nay, kỳ thực rất đơn giản, chính là vì một truyền thuyết của Đa La.

Đa Minh nhìn lướt qua bảy vị lão giả ngồi trước mặt, hắn tin tưởng bọn họ hẳn đều nghe nói qua về truyền thuyết này của Đa La.

Nhìn bảy người đồng thời gật đầu, Đa Minh thỏa mãn, cười cười nói:

- Từ nhỏ ta đã được nghe phụ thân nói, Đa La là quốc gia sống trong yên bình và biết lo nghĩ trước gian nguy, tuy rằng chúng ta vẫn rất lớn mạnh, nhưng chúng ta vẫn có một không gian bí mật! Không gian này là vì phòng ngừa có một ngày Đa La bị diệt, tác dụng của nó nhằm giúp Đa La có được cơ hội đông sơn tái khởi, mọi người hẳn cũng đều nghe qua chứ?

- Bệ hạ đang muốn nói tới ngôi sao Đa La?

Một lão giả trên mặt đầy nếp nhăn, tay chân có chút run run, nói:

- Kỳ thực ngôi sao Đa La này chưa bao giờ là bí mật tại Đa La. Khi trước, lúc người Tuần Thiên và người Mễ Nhĩ đánh vào vương thành Huy Hoàng, cướp giật và phá hủy bảy ngày bảy đem, bọn họ muốn tìm ra ngôi sao Đa La, đoạt tuyệt đường lui của Đa La chúng ta, nhưng bọn hắn đã thất bại, bởi vì vị trí của ngôi sao Đa La chỉ có người Đa gia mới biết được.

Lão nhân nói lời này, cả sáu vị lão nhân còn lại đều hưởng ứng, gật đầu công nhận.

- Bệ hạ cẩn thận suy nghĩ một chút, thân là người Đa gia, tuy rằng bệ hạ chưa từng hỏi qua chuyện quốc sự, thế nhưng bệ hạ hẳn cũng biết mới đúng.

Lão nhân tiếp tục mở miệng nói.

- Xác thực là ta có biết.

Đa Minh gật đầu, tuy rằng Đa Minh chưa từng hỏi qua chuyện quốc sự, thế nhưng trong lòng mỗi một hậu nhân Đa gia đều phải ghi nhớ về chuyện ngôi sao Đa La này, Đa Minh tự nhiên cũng không phải ngoại lệ.

- A?

Bảy vị lão nhân nghe được Đa Minh thừa nhận, ánh mắt đều sáng lên. Ngôi sao Đa La được xưng là hi vọng cuối cùng của Đa La, theo lời truyền lại, nếu có ngày Đa La bị diệt, như vậy hậu nhân Đa gia sẽ mở ra ngôi sao Đa La, một lần nữa khôi phục lại vinh quang cho Đa La.

- Kỳ thực ngôi sao Đa La nằm ngay dưới chân chúng ta!

Đa Minh chỉ xuống bên dưới, hắn biết rõ ngầm phía dưới vương thành huy huy hoàng có chon dấu một không gian thật lớn, đồng thời Đa Minh còn biết, đó chính là ngôi sao Đa La trong truyền thuyết kể lại của đế quốc Đa La.

- Bệ hạ, ngài không cần phải nói cho chúng ta biết, chỉ cần bệ hạ mở ra ngôi sao Đa La, khôi phục lại vinh quang Đa La cho toàn thể con dân chúng ta là tốt rồi.

Về phần bí mật của ngôi sao Đa La, vẫn cứ để như trước, ghi khắc tại trong lòng hậu nhân Đa gia là được rồi.

Bảy vị lão nhân đều đồng loạt lên tiếng, không muốn nghe thêm bí mật về ngôi sao Đa La.

Phải biết rằng, khi trước người của đế quốc Tuần Thiên và đế quốc Mễ Nhĩ muốn tuyệt đường hi vọng của Đa La, bọn họ muốn tìm ra ngôi sao Đa La, thế nên đã giết chết bao nhiêu người nơi đây, thế nhưng người Đa gia không nói, vì dù có nói bọn họ cũng phải chết, còn những người khác thì không hề biết, thế nên hai đế quốc kia hao tổn không biết bao nhiêu tâm tư, vẫn không thể tìm được ngôi sao Đa La.

Ngày hôm nay Đa Minh muốn nói ra chuyện ngôi sao Đa La, bảy vị lão nhân liền vội vàng ngăn cản, ngôi sao Đa La này tốt nhất vẫn cứ là bí mật, dù sao nếu bị lộ ra ngoài, ngôi sao Đa La sẽ mất đi ý nghĩa của nó, ai cũng không dám bảo chừng nghìn vạn năm sau, đế quốc Đa La có còn phải gặp tình huống diệt vong như ngày hôm nay không. Nếu như bí mật ngôi sao Đa La bị phá giải rồi, rất có khả năng hi vọng cuối cùng của Đa La cũng bị mất luôn.

- Được rồi, ngày hôm nay ta liền mở ra ngôi sao Đa La…

Đa Minh biết bên trong không gian thật lớn của ngôi sao Đa La kia cất chứa cái gì, đó không phải là vàng bạc tài bảo, cũng không phải là châu báu bảo ngọc gì, cất chứa bên trong đó là vô số lương thực và vô số binh khí, áo giáp.

Muốn phục quốc, vàng bạc tài bảo chỉ là vô ích, châu bảo ngọc thạch cũng không thể dùng. Thứ chân chính hữu dụng nhất, chính là những thứ bình thường nhất như lương thực và các loại khí tài quân binh.

Đa Minh biết, bên trong ngôi sao Đa La có nhiều lương thực vô kể, phụ thân hắn đã từng nói cho hắn biết, lương thực bên trong ngôi sao Đa La đủ cho toàn bộ người trong Đa La ăn trong mười năm! Binh khí, áo giáp trong đó đủ trang bị cho đại quân hai trăm vạn người.

Đây là một con số đáng sợ vô cùng, đó là một không gian thật lớn, tồn tại từ thời viễn cổ xa xưa, người Đa gia qua mỗi mười năm sẽ bỏ vào thêm một ít lương thực và khí tài, thế nên đây chính là kết quả của sự nỗ lực qua vô số thế hệ Đa La.

Lương thực, binh khí và áo giáp cất giữ trong phiến không gian thật lớn, sẽ được bảo tồn vĩnh viễn, không hề biến mất. Khi có một ngày Đa La gặp nguy nan, hậu đại Đa La sẽ dùng huyết mạch của chính mình mở ra ngôi sao Đa La, mở ra đường hi vọng khôi phục lại Đa La.

Một mình Đa Minh đi tới trung tâm hoàng thành, nơi này đã từng là ngự hoa viên, thế nhưng trải qua đại hỏa, nơi này dường như đã biến thành hoang dã.

Đa Minh nhìn quét qua ngự hoa viên nửa ngày, hắn phát hiện một một tấc đất nơi này đều có dấu tích bị người đào bới, rất hiển nhiên đây là kết quả khi trước những kẻ xâm lượng đã bỏ một phen công phu truy tìm ngôi sao Đa La, đáng tiếc bọn họ vô luận đào bới thế nào, cũng tuyệt đối không có khả năng đào ra ngôi sao Đa La được.

Ngoại giới nói ngôi sao Đa La được chôn bên dưới mặt đất, trên thực tế ngôi sao Đa La là một không gian được mở ra độc lập, phải có huyết mạch người Đa gia tại đúng thời điểm và địa điểm mới có thể mở ra nó.

Đa Minh ngồi trên một khối đá bị gãy đoạn, hắn nhìn sắc trời một chút, lúc này không sai biệt lắm đã tới đúng thời điểm có thể mở ra không gian ngôi sao Đa La.

Đa Minh đứng dậy, đi tới trước một tảng đá bình thường không hề bắt mắt, lúc này tảng đá đã bị lửa thiêu trụi thành màu đen, thậm chí mặt ngoài đã xuất hiện những vết nứt vỡ, thế nhưng Đa Minh biết, dù tảng đá này bị thiêu đốt cỡ nào, nó cũng không bị nứt tung ra, bởi vì nó là cửa chính đi vào ngôi sao Đa La, bản thân nó chính là một khối bảo bối, nó sở hữu năng lực tự chữa trị phục hồi.

Lấy ra một chiếc chủy thủ nhỏ, Đa Minh lần lượt trích vào mười đầu ngón tay của mình, sau đó đưa hai tay nhỏ máu tươi xuống trên mặt tảng đá bị cháy đen.

- Đa Minh hậu nhân Đa gia! Hiện tại Đa La chịu cảnh tàn sát lầm than, Đa Minh hậu nhân Đa gia xin theo ý chỉ của tổ tiên mở ra ngôi sao Đa La, phục hồi lại sự huy hoàng của Đa La ngày trước!

Đa Minh nói xong liền đưa hai tay rời khỏi tảng đá, toàn thân quỳ xuống, dập đầu lại ba cái về phía tảng đá, hai tay huy động thành một thủ thế kỳ quái.

Thủ thế nyaf phảng phất như có lực lượng thần kỳ, khi thủ thế vừa được tạo thành, ngay cả Âu Dương tại bên ngoài hoàng thành cũng cảm giác được một cỗ lực lượng thật lớn từ trong hoàng thành truyền ra ngoài.

- Ý chí bất diệt!

Âu Dương rất quen thuộc với loại lực lượng này, đây là một trong những lực lượng thuộc về viễn cổ, đó là ý chí bất diệt, vĩnh sinh. Âu Dương rất kỳ quái, trong thế giới nhỏ bé này vì sao lại có thể xuất hiện ý chí bất diệt? Lẽ nào bên trong thế giới nhỏ này có ẩn tàng một cỗ ý chí cấp cường giả?

Giữa lúc Âu Dương đang còn tự hỏi, bầu trời liền biến thành màu lam đậm, vô số ngôi sao trên bầu trời liền sắp thành một trận đồ cổ quái, từ nhỏ dần dần khỏa lấp cả bầu trời, tiếp đó một dòng xoáy thật lớn trống rỗng xuất hiện.

- Đây là cái gì?

Âu Dương nhìn dòng xoáy thật lớn đột nhiên xuất hiện, hắn đã hiểu ra. Cỗ ý chí bất diệt kia cũng không phải phát ra từ người nào đó, nó được phát ra từ chỗ dòng xoáy thật lớn kia.

- Ngôi sao Đa La! Nghe ta hiệu lệnh! Mở ra đi!

Một thanh âm truyền khắp toàn bộ vương thành huy hoàng. Thanh âm Đa Minh truyền ra từ trong dòng xoáy, khi thanh âm này xuất hiện, vô số người bên dưới trợn tròn mắt nhìn lên dòng xoáy giữa bầu trời.

- Kia… Ngôi sao Đa La!

Nhìn vào dòng xoáy, toàn bộ người dân Đa La bên dưới đều kích động vô cùng, tuy rằng mỗi người bọn họ đều đã được nghe truyền thuyết về ngôi sao Đa La, thế nhưng chân chính chứng kiến thì chưa ai được cả. Bởi vì việc mở ra ngôi sao Đa La là đại biểu cho ngày diệt vong đã phủ xuống Đa La.

Hiện tại Đa Minh vào úc Đa La nguy nan nhất, rốt cuộc mở ra ngôi sao Đa La, ngôi sao hi vọng của toàn bộ đế quốc Đa La!

- Ngôi sao Đa La đã mở ra rồi, toàn thể con dân Đa La không nên bối rối, tuyển ra những thanh niên tinh tráng tiến vào ngôi sao Đa La, vận chuyển vật tư ra ngoài đi!

Đa Minh đứng trên tường thành hoàng thành, dòng xoáy thật lớn tại phía sau lưng hắn, lúc này Đa Minh phảng phất như một vị thần linh, đưa tới lương thực cho vô số con dân Đa La đang đói khổ, khiến niềm vui và nét hân hoan hiện trở lại trên khuôn mặt của mỗi con dân.

- Úc! Ngôi sao Đa La mở ra rồi! Bệ hạ muôn năm!

Tiếng hoan hô không ngừng vang lên, toàn bộ vương thành biến thành một biển hân hoan vui sướng, thế nhưng mặc dù là vậy, vương thành lại không hề có chút hỗn loạn, chỉ thấy toàn bộ lão nhược, phụ nữ và trẻ em đều quay trở lại trong nhà, một ít thanh niên tinh tráng thì hợp lại thành từng đội ngũ rồi tiến vào trong dòng xoáy, tiến vào ngôi sao Đa La.

Bình Luận (0)
Comment