Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân

Chương 46

Hạ Quý từ chối khiến sắc mặt Phó Dụ không tốt, cậu biết tính tình của cô.

Trước khi hai người xác định quan hệ, cô từ chối cũng không khiến cậu khó chịu, nhưng bây giờ lại có chút cảm xúc không nói nên lời.

Cô không tin tưởng cậu tới vậy sao? Hay là nói, cô không muốn duy trì mối quan hệ này lâu dài?

“Nếu không, chờ giấy báo trúng tuyển có thì chúng ta đi?” Hạ Quý thấy sắc mặt cậu không tốt, nhịn không được nói.

Giấy bảo trúng tuyển cũng phải đợi tháng 8 mới có, cũng không biết trường đại học có để học sinh đi quân sự trước hay không.

“Có gì để tối nói, em đi làm!” Hạ Quý vội vàng rời đi.

Phó Dụ nheo mắt, bạn gái cậu có phải thiếu thao quá hay không? Công việc còn quan trọng hơn cậu sao?

Bởi vì chuyện này mà Phó Dụ tức giận, Hạ Quý tan làm cũng không tới đón cô, buổi tối cũng không gọi cho cô nữa.

Ban đêm Hạ Quý mới biết mình không xong, Phó Dụ tức giận thật rồi!

Trước kia sao lại không phát hiện Phó Dụ hẹp hòi vậy chứ, càng quen mới biết cậu có nhiều mặt không muốn người khác biết.

Hạ Quý lần đầu tiên làm bạn gái, không có kinh nghiệm, không biết bạn trai tức giận thì nên làm gì.

Nhưng chủ động gọi điện thoại là điều cần thiết, dù sao cũng do cô từ chối trực tiếp như vậy, Phó Dụ tức giận cũng đúng.

“Phó Dụ, anh đang làm gì vậy?” Hạ Quý gọi video cho cậu, một lúc điện thoại mới được tiếp.

Phó Dụ thấy Hạ Quý chủ động gọi cho mình, chút tức giận trong lòng cũng hoàn toàn biến mất, cậu khắc chế bản thân không nghe máy ngay lập tức, nhưng lại sợ Hạ Quý chờ lâu sẽ tắt máy, cho nên đợi khoảng một lúc rồi mới nghe.

“Không làm gì.

” Khuôn mặt Phó Dụ không có biểu tình, so với dáng vẻ cao lãnh ở trường giống nhau như đúc.

“Ồ.

” Hạ Quý bỗng nhiên không biết nói gì, hỏi cậu tại sao hôm nay không tới đón cô sao? Hay là hỏi cậu còn tức giận không?

Hạ Quý có chút hối hận, đáng ra không nên gọi lúc này.

“Ừm… anh tập lái xe hẳn là rất mệt phải không? Vậy em không quấy rầy anh nghỉ ngơi nữa, ngủ ngon!”

“…” Cơn tức giận vừa biến mất đột nhiên quay trở lại, hơn nữa còn mãnh liệt hơn trước, “Hạ Quý!”

Phó Dụ nghiến răng gọi tên cô, trái tim Hạ Quý cũng run rẩy.

“Em đây.



“Trong lòng em rốt cuộc có anh hay không?”

“Em… có mà…” Bằng không làm bạn gái anh làm gì, còn làm chuyện xấu hổ đó với anh?

“Vậy đây là thái độ bạn gái nên có sao?”

“Đây là lần đầu tiên của em, em cũng đâu có biết thái độ bạn gái nên có là thế nào?”

Hạ Quý cũng không phải giận dỗi với cậu, mà là thực sự nghiêm túc nói ra những lời này.

“Muốn biết phải không? Anh tới nói cho em!” Ánh mắt Phó Dụ dần trở nên đáng sợ, Hạ Quý lạnh run cả người.

“Em dựa vào đầu giường, hai chân mở ra, đặt di động đối diện với tiểu huyệt, tự an ủi cho anh xem!”

“!!! Không được!”

“Anh nói cho em bạn gái nên làm gì rồi, sao em lại không nghiêm túc học? Trong mắt thầy cô và bạn học, em chính là học sinh ba tốt mà!”

Lúc này Phó Dụ thật đáng sợ mà hu hu!

“Em không làm cũng được thôi, bây giờ anh tới tìm em.



“Không, không được!”

Đùa gì vậy, bây giờ đã hơn 10 giờ đêm, cậu định bò cửa sổ vào nhà lúc nửa đêm sao?

Nếu Phó Dụ thật sự tới đây, cô nhất định sẽ bị ăn tới xương cốt không còn!

“…” Phó Dụ không nói nữa, đôi mắt nhìn cô, chờ động tác tiếp theo.

Hạ Quý cắn môi suy nghĩ, một hồi lâu sau theo lời Phó Dụ nói, đặt điện thoại phía đối diện tiểu huyệt giữa hai chân.
Bình Luận (0)
Comment