Sau khi nhắn cho cô mấy tin từ hôm qua, Vương Tuấn Duệ liền cả ngày không gọi hay nhắn tin cho cô. Có thật là anh bận không?Hay quên cô luôn rồi?, Hoàng Anh liền cảm thấy tức tối. Buồn bực cầm quần áo đi vào phòng tắm.
Lúc ra liền thấy điện thoại kêu báo có mấy tin nhắn đến, cô mặc tóc còn ướt, lập tức mở ra xem
-"Tối ngủ không được đạp chăn biết chưa?"
-"Nhớ ăn uống đầy đủ, không được bỏ bữa nhớ chưa?"
-"Đâu rồi?"
-"Dậy gọi điện cho anh"
Hoàng Anh có chút không nhịn được cười.
-"Chú,em vừa đi tắm về, giờ mới thấy tin nhắn của anh"
Hoàng Anh gửi tin nhắn thoại đi cho Vương Tuấn Duệ.
-"Mở facetime lên để anh ngắm em"
Vẫn giọng ôn hoà đó,trước kia chỉ dành cho Lý Tiểu Lượng,mà giờ chỉ Hoàng Anh được nghe.
Hoàng Anh chạy đi lấy cái ipad hôm nọ Vương Tuấn Duệ mua cho cô.
Cơ mà,tại sao lại bị khóa mật khẩu?
"Hừ, Vương Tuấn Duệ, đồ chết tiệt"
-"Chú,bị khóa mật khẩu rồi"
Hoàng Anh lập tức gửi tin nhắn đi cho Vương Tuấn Duệ,kèm theo là icon khóc khiến anh ở bên kia có chút đau lòng.
-"0902199707121991508"
Anh gõ một hàng số dài gửi đi, cài đặt sau 2 giờ tin nhắn biến mất để Hoàng Anh không mở được.
Cô bất mãn bĩu môi," hứ, còn cài giờ cơ"
Cầm bút viết mật khẩu lên giấy, Hoàng Anh cười đắc ý, xem đi Hoàng Anh cô là ai
-"Duệ a~~"
Đằng sau màn hình kia là anh, người làm cô tức cả ngày hôm nay, tới bây giờ mới nhắn tin cho cô, khóe mắt có chút cay cay, Hoàng Anh chực khóc.
-"Nào nào"
Vương Tuấn Duệ nghiêm túc nhìn cô, bộ dạng lạnh lẽo làm Hoàng Anh không thể rơi nước mắt xuống.
Anh nhợt nhạt quá, mắt đỏ ngầu vì mất ngủ, khuôn mặt xanh xao vì hai ngày liền chưa ăn cơm.
-"Vương Tuấn Duệ,anh bận lắm sao?"
-"Bảo bối,khi nào gan em to như vậy hả?"
Anh nhìn cô với ánh mắt muốn giết người.
Cô gái này,sau một ngày đã dám gọi cả họ tên anh rồi.
Hoàng Anh cắn lưỡi nhìn Vương Tuấn Duệ với ánh mắt biết lỗi, là do cô lo cho anh thôiiiiiiiiiiiiiii
-"Anhhhhh"
Hoàng Anh kéo dài cách gọi ra, thật chứ, từ giờ cô không dám đâu
-"Ừ, lần này bỏ qua cho em"
Vương Tuấn Duệ day day thái dương, chỉ vì muốn gặp cô nhanh hơn,anh tăng tốc giờ làm, làm không ngừng nghỉ suốt 46 giờ
-"Tóc còn ướt kìa, đi lau ngay cho anh"
Vương Tuấn Duệ để ý tóc cô từ nãy rồi, cô lại dám để tóc ướt lâu như vậy.
-"Vâng"
Hoàng Anh tắt video đi, cô cầm máy sấy đi sấy tóc.
--------------------------
Vương Tuấn Duệ mệt mỏi dựa vào ghế, mắt lim dim chực ngủ.
-"Minh Trị"
-"Có tôi"
-"Đặt một vé về Trung Quốc ngay cho tôi"
Vương Tuấn Duệ lạnh lùng ra lệnh, khí chất cao lãnh làm Minh Trị sởn ra gà.
Đã hiểu tại sao Vương Tuấn Duệ chỉ ra lệnh đặt một vé,Minh Trị im lặng lui ra ngoài
Minh Trị chợt quên rằng hỏi Vương Tuấn Duệ về thành phố nào, chứ đất nước Trung Quốc rộng mênh mông thế kia.....
-"Chủ tịch, là thành phố nào, Trùng Khánh sao?"
-"Tôi về Trùng Khánh ngủ với mẹ cậu sao?"
Anh nửa đùa nửa thật nói........
-"À vâng"
Minh Trị lơ mơ đi ra ngoài
Gì, không phải Trùng Khánh? Thế là về đâu? Bắc Kinh? Nam Kinh? Hàng Châu? Thường Châu? Hà Nam? Hay là Quảng Châu?
Yaaaaa, đầu hắn sắp nổ rồi, chủ tịch ơi là chủ tịch.
Hử? Về Trùng Khánh ôm mẹ cậu sao? Câu nous này chợt lướt qua đầu của Minh Trị
-"Oe oe, vậy là Thành Đô rồi"
Minh Trị vui sướng đi đặt vé máy bay về Thành Đô ngay cho Vương Tuấn Duệ.
Tobecountineud
-----------------------------------------------------------------
À nhon sê ô
Sau mấy tháng ẩn danh mị đã quay trở lại
Xin lỗi các mem nhiều nhen
Nhà mị bận nhiều việc quá
Với lại áp lực học 5 thứ tiếng nặng nề quá
Sau này mị sẽ chăm chỉ đăng nhiều hơn
Xin lỗi nheeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee
#NamCungTuyTam
#Jee
Aka: Lâm Thỵ Mỹ Tâm
Zalo:01675507347
Add nhau nhoé