Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma (Bản Dịch)

Chương 912 - Chương 912. Âm Mưu? (2)

Chương 912. Âm mưu? (2)
Chương 912. Âm mưu? (2)

Nghe được tin tức này, Trương Mạc muốn chửi người.

Bị bệnh à!


Có chút quá đáng rồi đấy, nếu lời này truyền đến tai các chủ sứ đại nhân khác, chẳng phải hình tượng trung thực chất phác trung thành đáng yêu của hắn sẽ bị hoen ố sao!


Điều này quả thực không thể nhịn được!


Ngay lập tức, thư của Tả Thu vừa đến, Trương Mạc liền gọi tất cả các thần sứ dự bị của Thần cung ở đây đến họp.

Thư trực tiếp đưa cho Thang Cát, Trương Mạc không thèm nhìn, liền để Thang Cát đọc to trước mặt mọi người, để chỉnh đốn lại thính giác.

Bổn tông chủ không hề có bất kỳ giao dịch ‘không chính đáng’ nào với Tả Thu.

Đây hoàn toàn là sự vu khống của kẻ thù!


Để xem trò vui... Không đúng, hẳn là vì danh tiếng của Mão Nhật Thần sứ đại nhân.

Ngay cả Khí Quân cũng phái Tâm Nguyệt thần sứ đến làm chứng.

Trước mặt mọi người, Trương Mạc để Thang Cát trình bày bức thư một vòng trước.

- Mọi người xem, xem cho rõ ràng. Bản thần sứ còn chưa mở ra, ống tre vẫn còn nguyên vẹn.


Thang Cát cầm bức thư đi một vòng để mọi người xem cho rõ, mọi người đều gật đầu. Bất kể có tin hay không, lúc này cũng không dám phản bác Trương Mạc.

- Mở ra! Đọc cho họ nghe.


Trương Mạc lớn tiếng nói.

Thật quá đáng, làm tổn hại danh tiếng của bổn tông chủ như vậy, phải làm rõ mới được.

Thang Cát lập tức mở ống tre trước mặt mọi người, lấy ra bức thư tay của Tả Thu.

Khẽ ho hai tiếng, Thang Cát chuẩn bị bắt đầu đọc.

Nhưng bức thư bỗng lóe lên, rồi tự bay lên, lơ lửng giữa không trung, tiếp theo là một bóng mờ hiện ra, chính là đầu của Tả Thu.

Sống động như thật!


Sau đó, bóng mờ của Tả Thu tự mình bắt đầu nói.

- Trương huynh thân mến. Nhiệm vụ ngươi giao, ta đã hoàn thành. Giác Mộc thần sứ đã bị ta bắt sống. Phương pháp ngươi đưa, thực sự rất hữu ích. Nhưng đã nói xong là ngươi sẽ nhường lại dãy núi Tuyết Phong cho ta mà. Sao còn chiếm giữ không chịu đi? Còn Giác Mộc thần sứ thì giết hay thả? ta đều giữ lại cho ngươi cả. Hay là chúng ta tìm thời gian, tìm một nơi gặp mặt……”


Chết tiệt!


Trương Mạc tát tan bóng mờ đó.

Thực sự không thể nghe nổi nữa.

Nhìn bức thư rơi xuống bàn, Trương Mạc đứng dậy chỉ vào bức thư nói:

- Vu khống, hoàn toàn là vu khống!


Những người khác đều im lặng nhìn Trương Mạc.

Ồ, đây chính là lời thanh minh của đại nhân sao!


Thật là, thanh minh hay lắm!


Nói càng nhiều càng có vấn đề!


Thang Cát nhìn mà ngây người, trừng mắt nhìn Trương Mạc.

Là người của Thần cung theo Trương Mạc lâu nhất, hắn không tin tông chủ có thể có quan hệ với Vô Cực minh, còn hợp tác nữa.

Nhưng nghĩ lại thì tông chủ có đủ mọi thủ đoạn và hành động kỳ lạ, lần nào cũng nằm ngoài dự đoán.

Cũng không phải là không thể!


Thế thì hôm nay là cái gì?


Có phải là chơi hỏng rồi không?


Những người có mặt ở đây đều có ánh mắt phức tạp.

Phải nói rằng trước đây họ chỉ tin hai ba phần, thì bây giờ đã tin đến năm sáu phần rồi.

Chỉ là Mão Nhật thần sứ ngài chơi cũng quá không kín đi.

Thứ này, có thể đem ra nói trước mặt mọi người sao.

Hay là quá tự tin, để Tả Thu của Vô Cực minh viết thư thanh minh, kết quả lại bị Tả Thu chơi một vố?


Không hiểu, thực sự không hiểu.

Nhưng không hề nghi ngờ, với trình độ của Mão Nhật thần sứ, hắn thực sự có thể thực hiện được chiêu này.

Trương Mạc cũng không biết nên nói gì.

Nhìn biểu cảm của mọi người, hắn biết giải thích cũng vô ích.

Được lắm, lão già xảo quyệt của Vô Cực minh, tin đồn là do ngươi cố tình tung ra phải không. Đùa giỡn với bổn tông chủ phải không!


Chơi hay lắm!


Thực sự đánh úp bổn tông chủ không kịp trở tay.

Còn cố tình để bức thư tự lên tiếng, sợ rằng chút ‘danh tiếng tốt” này của bổn tông chủ bị ngươi hủy hoại hết phải không.

Im lặng một lúc, Trương Mạc chỉ vào bức thư nói:

- Đừng mắc vào mưu kế của kẻ địch, bổn tông chủ trong sạch!


Những người khác đều gật đầu.

Thang Cát cũng ở bên cạnh nói:

- Đúng vậy, đúng vậy. Ta tin tông chủ ngài, ngài chắc chắn trong sạch.


- Đúng, đúng, đúng, Mão Nhật Thần Sứ đại nhân rất trắng!


- Trong sạch, đặc biệt trong sạch!


- Đại nhân không cần giải thích, chúng ta đều hiểu, chuyện này không thể nói rõ.


……


Trương Mạc nhìn lại mọi người với ánh mắt ‘ta hiểu mà”.

Thực sự không biết nên nói gì.

Ước tính không quá hai ngày, toàn bộ Thần cung sẽ biết hắn cố tình hãm hại Giác Mộc thần sứ.

Thôi, mặc dù bổn tông chủ thực sự có ý định đó. Nhưng bổn tông chủ thực sự không làm như vậy!


Tất cả đều là do hắn tự tìm, đừng đổ lên đầu bổn tông chủ.

Trong lòng kêu gào thảm thiết.

Trương Mạc dù có mọc thêm miệng cũng không thể nói rõ được.

Thôi, không sao, nợ nhiều không lo, phân nhiều không thối!


Đột nhiên, Thần sứ Xinyue hỏi:

Đột nhiên, Tâm Nguyệt thần sứ hỏi:

- Mão Nhật thần sứ, chúng ta đều tin tưởng ngươi. Nhưng Giác Mộc thần sứ đã còn sống, thế ngài định làm như thế nào?


Một câu nói khiến mọi người lại chăm chú nhìn vào mặt Trương Mạc, chờ đợi câu trả lời của Trương Mạc.

Lúc này, nếu Trương Mạc vẫn chọn không cứu. Điều này có nghĩa là Mão Nhật thần sứ đại nhân thật sự đã có ý định để hắn chết từ lâu?

Hết chương 912.
Bình Luận (0)
Comment