Yêu Giả Vi Vương

Chương 1067

Đám người Hiên Viên Thiên Tâm liếc mắt nhìn nhau. Thân thể mọi người đều kích động run rẩy. Thiên Tôn Hiên Viên vẫn kẹt ở Thiên Tôn hậu kỳ, trước sau không thể đạt được Thiên Tôn đỉnh phong. Giờ phút này nếu quả thật hắn có thể bước qua được một bước kia, phối hợp với búa Tu La, nói không chừng sức chiến đấu của hắn có thể đạt được cấp bậc như Tinh quân Hình Thiên, Thiên Tôn Lưu Hỏa. Đây chính là mấy người mạnh nhất phía dưới Thần Chí Cao.

Người bên Tinh quân Hình Thiên nghe thấy lời nói của Hình Thiên, thân thể cũng chấn động. Nhưng khi nhìn về phía Tiêu Lãng, nhất thời vô số ánh mắt đều trở nên nhu hòa.

- Nếu như để ý Tiểu ma nữ nhà ta, con rể Hình Thiên Cung như ngươi, ta muốn!

Câu nói có phân lượng như thế nào, tất cả cường giả Hình Thiên Cung hiểu rõ ràng nhất. Hình Hinh Nguyệt chính là Tiểu ma nữ Hình Thiên cực kỳ cưng chiều, lại thêm tuyệt sắc như vậy thiên tư như vậy, tại biển sao Hỗn Loạn tuyệt đối chính là đệ nhất tiểu thư. Các công tử trẻ tuổi của sáu đại Tinh Quân còn lại trong biển sao Hỗn Loạn có ai không đỏ mắt? Cưới tiểu ma nữ này không chỉ có mỹ nhân trong lòng, còn có thể một bước lên trời. Ít nhất có Hình Thiên ở đây, hắn có thể đi lại nghênh ngang trong biển sao Hỗn Loạn.

Hiện tại Tiêu Lãng là một phế thể, Hình Thiên cũng không hỏi hắn có thê tử gì hay không, cũng không hỏi xem ý tứ Hình Hinh Nguyệt, lại đưa ra lời nói như vậy? Điều này nói rõ nếu như Tiêu Lãng gật đầu, lập tức có thể trở thành con rể Hình Thiên Cung.

- Tiêu Lãng, chuyện này ta thấy được. Tính khí nha đầu kia không tốt, nhưng có thể. Ngươi là nam tử uy mãnh, dễ dàng nắm được. Nha đầu kia có thể là một người tuyệt sắc, nhanh chóng nắm lấy, sau đó lão ca ta đến biển sao Hỗn Loạn cũng không sợ bị người khác truy sát, không phải sao?

Hiên Viên Thiên Tâm cũng trở về vị trí, vẻ mặt gian giảo, truyền âm nói. Đám người Hiên Viên Thiên Minh lặng lẽ giơ ngón tay cái lên. Tiểu tử này thực sự trâu bò. Chỉ một câu nói cực kỳ điên cuồng, lại khiến Thiên Tôn Hiên Viên cảm ngộ. Tinh quân Hình Thiên còn xem trọng như vậy. Vận khí này không thể chê được...

Tiêu Lãng mắt trợn trắng, chỉ có điều vẫn tỏ ra rất cảm kích chắp tay nhìn Tinh quân Hình Thiên nói:

- Đại nhân Tinh Quân, đại nhân mới vừa nói làm người quan trọng nhất là ý muốn của mình. Như vậy tại sao đại nhân lại có thể ép buộc Hình tiểu thư được? Tình yêu nam nữ tốt hơn nên tùy duyên đi, cưỡng cầu trái lại không thú vị. Đương nhiên, vẫn phải cảm ơn đại nhân đã ưu ái. Tiêu Lãng còn có một đoạn đường rất dài phải đi.

- Ha ha! Tiểu tử ngươi rất hợp với khẩu vị của ta!

Tinh quân Hình Thiên cười lớn, bưng một chén lên bỗng nhiên uống cạn, sau đó khoát tay chặn lại nói:

- Các ngươi tùy ý đi. Hình Phi, cố gắng chiêu đãi bọn họ. Ta đi thăm tiểu ma nữ nhà ta một chút.

Tinh quân Hình Thiên đúng là nam tử thẳng thắn, vừa nói liền trực tiếp rời đi. Điều này khiến Tiêu Lãng cảm thấy kính phục, nam tử như vậy mới là thật sự là nam tử.

Hình Thiên vừa đi, đám người Tiêu Lãng liền thảm. Mấy chục người đối diện thay phiên nhau chúc rượu. Mặc dù nói thực lực mọi người rất mạnh, thân thể cũng rất mạnh, nhưng ngươi không thể nào ở trước mặt cường giả như vậy vận công ép rượu ra ngoài chứ? Hơn nữa rượu nếp Trần này của Hình Thiên Cung cũng không biết đã ủ bao nhiêu năm, rất dễ khiến người ta say, êm giống như trôi lơ lửng ở trong đám mây.

Tiêu Lãng và Hiên Viên Thiên Tâm trở thành trọng điểm công kích của mọi người. Một người là con trai của Thiên Tôn Hiên Viên, một người có khả năng trở thành con rể Hình Thiên Cung, làm sao có thể không chiếu cố được?

Cuối cùng Tiêu Lãng được Độc Long cõng trở lại, vừa nằm ở trên giường liền ngủ say. Lần này hắn lại nằm mơ, chỉ có điều giấc mơ này có chút kỳ quái. Hắn nằm mơ thấy mình bị người ta lột sạch quần áo, sau đó bị người dùng xích sắt trói lại.

Bốp!

Trong lúc mơ mơ màng màng, một tiếng roi vang lên. Hắn cảm giác trên thân thể nóng rát. Hắn bỗng nhiên tỉnh lại. Đập vào mắt hắn lại là một khuôn mặt kiều mị.

Hình Hinh Nguyệt!

Hắn không phải đang nằm mơ, mà thật sự bị người lột sạch chỉ còn lại một cái khốm trói vứt ở dưới đất. Mà trước mắt là Hình Hinh Nguyệt toàn thân mặc áo giáp màu hồng phấn, khí thế ép người cầm một cái roi phát ra hắc quang chớp hiện. Bên cạnh còn có hai thị nữ, thực lực rõ ràng đều là Thần Tổ hậu kỳ.

Hắn xoay chuyển ánh mắt, liền hiểu ra cục diện trước mắt. Xích sắt quấn vào thân thể hắn dường như có ma lực thần kỳ, khiến toàn thân hắn không thể ngưng tụ ra năng lượng. Cái này tuy các làm khác với đằng điều màu đỏ trong vực diện Thiên Ma nhưng kết quả lại giống nhau đến kì lạ. Đoán chừng chúng dùng để cố ý cầm cố võ giả. Hơn nữa hắn còn thử vận dụng công kích linh hồn, lại phát hiện linh hồn lực vừa tập trung, hắc quang trên xích sắt kia lóe lên, linh hồn của hắn nhất thời giống như bị gai đâm, khiến hắn đau đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

- Khanh khách!

Hình Hinh Nguyệt cười, một roi bỗng nhiên đánh tới. Trên người Tiêu Lãng nhất thời nóng rát đau, trên thân thể cũng lưu lại một vết máu đỏ sẫm. Tiêu Lãng tùy tiện nhìn qua liền biết cái roi này có gì đó quái lạ, đoán chừng chuyên môn dùng để tra tấn tù phạm.

Trên mặt Hình Hinh Nguyệt đầy tùy ý, tiến tới cười đắc ý nói:

- Tiêu Lãng đúng không? Ngươi không phải rất ngông cuồng sao? Tiếp tục ngông cuồng đi!

Tiêu Lãng bị quất hai roi, sắc mặt hoàn toàn không thay đổi. Một chút tra tấn thân thể đó đối với hắn mà nói chỉ là trò chơi của trẻ con. Hắn đã từng chịu đựng đau khổ mạnh gấp trăm lần so với điều này. Nhìn Hình Hinh Nguyệt đứng cách hắn nửa thước, hắn cười nhạt nói:

- Hình tiểu thư thật đẹp. Đáng tiếc... toàn thân chỉ có túi da tốt!

Hình Hinh Nguyệt nghe thấy nửa câu phía trước vẻ mặt còn mơ hồ. Sau khi nghe xong nhất thời giận tím mặt. Thân thể nàng lui về phía sau nhấc roi lên bỗng nhiên đánh xuống. Sau khi liên tục quất mấy trăm lần nàng mới ngừng lại.

Thân thể Tiêu Lãng máu thịt be bét, đau đến mức run rẩy, sắc mặt lại hoàn toàn không thay đổi. Hình Hinh Nguyệt càng nổi cơn thịnh nộ, nổi giận đùng đùng ném roi cho hai thị nữ, bản thân ngồi vào chiếc ghế bên cạnh cười lạnh nói:

- Tiếp tục đánh cho ta, bản tiểu thư không tin. Ta thật ra muốn xem thử hắn có thể kiên cường tới khi nào?

Tiêu Lãng hơi nhíu mày. Hắn không phải sợ loại tra tấn cấp bậc này, chỉ là tiếp tục như vậy không phải là biện pháp. Tiểu nha đầu này chắc hẳn bị chiều tới hư từ nhỏ, lại thêm địa vị của Hình Thiên trong biển sao Hỗn Loạn quá cao, hạ nhân gió chiều nào xoay chiều ấy. Hơn nữa bản thân tiểu nha đầu này là tuyệt sắc, các công tử trong biển sao Hỗn Loạn chắc hẳn đều hận không thể nâng gót chân nàng...

Hoàn cảnh như vậy tạo ra tiểu nha đầu tính tình bướng bỉnh, không sợ trời không sợ đất. Nếu như chuyện ngày hôm nay không xử lý tốt. Không nói bị giết, làm cho tàn phế đúng là vẫn có khả năng rất lớn!

Cho nên Tiêu Lãng do dự một chút, nhìn thấy roi lại vung lên, hắn đột nhiên gầm thét nói:

- Chờ một chút!

- Sợ rồi sao? Kinh sợ rồi sao?

Hình Hinh Nguyệt cười đắc ý, cực kỳ ngạo nghễ nói:

- Hôm nay chỉ cần ngươi quỳ xuống xin lỗi, bản tiểu thư sẽ tha cho ngươi? Bằng không ta sẽ khiến ngươi hối hận vì đã đi tới tinh vực Hình Thiên.

Tiêu Lãng đột nhiên cười thần bí, nói:

- Mỹ nữ, ta cho nàng biết quyết định của ta.

- Hừ hừ, muốn giở trò sao?

Hình Hinh Nguyệt cười lạnh một tiếng nói:

- Ngươi đừng uổng phí tâm cơ. Khốn thần liên này đừng nói là võ giả cấp bậc như ngươi, cho dù là Thiên Tôn sơ kỳ cũng không giải được.

Tiêu Lãng nhìn chằm chằm vào nàng, tiếp tục ôn hòa cười nói:

- Vậy nàng sợ cái gì? Nàng tới đi đây, ta nói mấy câu.

- Qua thì qua!

Hình Hinh Nguyệt ưỡn ngực nhanh chân đi tới. Chỉ có điều nàng vẫn đứng cách Tiêu Lãng nửa mét.

Tiêu Lãng nở nụ cười thâm trầm, nói:

- Hình tiểu thư, nàng uy phong trâu bò như vậy, cha mẹ và lão tổ tông nàng biết không?

Hình Hinh Nguyệt liền biến sắc. Chỉ có điều nàng vẫn cười lạnh nói:

- Đừng nói với ta những điều này. Cho dù lão tổ tông ta biết đã làm sao? Cho dù ta phế bỏ ngươi, nhiều lắm người chỉ mắng ta một trận! Mà ngươi sẽ vĩnh viễn trở thành phế thể. Nói thật cho ngươi biết, đêm hôm qua lão tổ tông ta có việc đột nhiên rời khỏi tinh vực. Hiện tại ta hỏi ngươi một câu, quỳ hay không quỳ?

Bình Luận (0)
Comment