Yêu Giả Vi Vương

Chương 203

Mấy chục Hồng Y Vệ gấp gao lao ra khỏi Quân Thần phủ, trên đường đi trông thấy vài Thống lĩnh mang theo hộ vệ chạy nhanh vào Quân Thần phủ. Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng mặc chiến giáp đỏ, hai cái đầu trọc màu đỏ, cực kỳ bắt mắt, cộng với Long Nha Phỉ Nhi mặc nhuyễn giáp đỏ, anh tư hiên ngang đi phía trước. Hồng Y Vệ khiến vô số người đi đường đứng lại, ngoái đầu nhìn.

Khi có người nhận ra Long Nha Phỉ Nhi thì kinh thán, chỉ trỏ nghị luận sôi nổi, lời nói mơ hồ nhắc tới bài hát truyền khắp Thanh Y thành, 'yên hoa dịch lãnh'. Rồi còn cái gì xưng hô 'đóa hoa của Bắc Cương', đệ nhất tiểu thư vân vân. Tia Long Nha Phỉ Nhi rất thính, mặt mày hớn hở, ngẫu nhiên ngoái đầu nhìn Tiêu Lãng, trong mắt đầy ẩn ý. Tiêu Lãng sởn gai ốc, không biết tiểu thư ngốc nghếch này muốn làm cái gì.

Bên ngoài Quân Thần phủ đã tụ tập vô số hộ vệ. Hồng Y Vệ vừa đến bên ngoài Quân Thần phủ thì bên kia có mấy chục kỵ binh mặc giáp trắng chạy nhanh đến, khí thế chấn thiên, mấy chục con ngựa mà chạy ra khí thế thiên quâạ mã làm mọi người liếc mắt nhìn.

Tiêu Lãng quay đầu lại, thấy đằng trước nhất là Thống lĩnh giáp trắng, tay cầm ngược họa kích vàng dài mấy thước, khuôn mặt dưới mũ giáp đẹp trai không thể tả, khí thế ngập trời, tựa như thiên thần hạ phàm, cho người cảm giác dũng không thể đỡ.

Tả Kiếm!

Đệ tử ưu tú nhất thế hệ này của Tả gia, hai mươi sáu tuổi là Chiến Vương cảnh, Thần Hồn Chiến Sĩ thiên giai!

Mặc dù Tiêu Lãng không có chút hảo cảm với Tả gia nhưng không thể không thừa nhận Tả Kiếm đúng là rồng trong cõi người. Dựa vào khí thế, bộ dạng này, nữ nhân bình thường trông thấy chắc đã mắt sáng như sao, không phải Tả Kiếm sẽ không chịu gả.

Không biết tại sao Long Nha Phỉ Nhi không thích Tả Kiếm chút nào. Long Nha Phỉ Nhi trông thấy Tả Kiếm đến liền xuống ngựa, khiến đám người Tiêu Lãng canh giữ bên ngoài, nàng bước nhanh vào trong Quân Thần phủ.

Tả Kiếm một tay vỗ chiến mã, người vòng quanh Huyền khí, lăng không bay đi. Vô số binh sĩ sùng bái hâm mộ nhìn Tả Kiếm.

- Phỉ Nhi Thống lĩnh!

Long Nha Phỉ Nhi không thèm để ý Tả Kiếm, lấy ra lệnh bài Thống lĩnh giơ lên cho hộ vệ Quân Thần phủ xem, đi thẳng vào trong. Tả Kiếm cười theo sau, hai người biến mất trước mắt mọi người.

Chờ Long Nha Phỉ Nhi, Tả Kiếm đi vào Tiêu Lãng mới vội vàng tìm một Hồng Y Vệ nhỏ giọng hỏi về thu săn.

Hồng Y Vệ biết hai vị phó Thống lĩnh mới đến Bắc Cương không bao lâu, không hiểu nhiều về tình huống chỗ này, vội giải thích.

Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng nghe giải thích cặn kẽ mới hiểu ra. Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng nhìn nhau cười khổ, xem ra họ muốn yên lặng ở trong Long Nha thành, bình tĩnh tu luyện là chuyện không thể, sau này ngày tháng sẽ rất đặc sắc.

thu săn không chỉ mới có gần đó, từ khi Chiến Vương triều, Huyết Vương triều lập quốc thì đã có.

Hai vương triều liên tục chiến loạn, thường mấy năm sẽ có một trận đại chiến, tử thượng mấy chục vạn vạn người. Bình thường có chiến đấu quy mô nhỏ liên tục, mỗi năm đến mùa thu là chắc chắn sẽ khai chiến.

Mỗi năm hai vương triều có vô số đệ tử trẻ tuổi thành niên chạy ra Bắc Cương hoặc Tuyết Hoang thành. Sẽ có nhiều đệ tử tinh anh thế hệ trẻ của đại gia tộc, hoàng tộc đến Bắc Cương rèn luyện.

Những đệ tử tinh anh này đều có chỗ dựa, tư chất tốt, thực lực cường, tâm cao khí ngạo, đều muốn leo lên trên.

Đại gia tộc hy vọng bọn họ có thể liều đấu nhanh chóng trưởng thành, trở thành vua thế hệ trẻ, quan trọng hơn là nắm giữ càng nhiều quân đội.

Cho nên có thu săn.

Mỗi đến mùa thu là đại quân hai bên rất có ăn ý không hành động. Hoàng tử, đệ tử đại gia tộc, tinh anh thế hệ trẻ của hai bên sẽ mang theo quân đội hoặc nhiều hoặc ít đi hướng tây Bắc Cương, trong Mê Huyễn sâm lâm bắt đầu cuộc chiến vương giả mới.

Mê Huyễn sâm lâm là rừng rậm số một Bắc Cương, địa hình phức tạp, không thích hợp đại quân đi qua, chỉ thích hợp tiểu bộ đội chiến đấu. Chỗ đó là chiến trường thu săn. Vô số thiên tài có thực lực, đầu óc, năng lực mở một đường máu, danh chấn Bắc Cương. Vô số võ giả hàn môn dựa vào chiến đao trong tay giết ra cuộc sống giàu sang vinh quang.

thu săn năm trước Tả Kiếm dựa vào họa kích, được đệ tử tinh anh Tả gia trợ giúp giết thiên tài tuyệt thế của Huyết Vương triều, trở thành vương giả thu săn năm ngoái, vinh thăng địa vị Thống lĩnh, sáng lập Kiếm Thần vệ.

Năm ngoái Đông Phương Ngạo Nhiên dẫn theo ba ngàn tinh anh của Đông Phương gia điên cuồng giết gần vạn đại quân Huyết Vương triều, chiến công hiển hách, vinh thăng Thống lĩnh, sáng lập Đông Phương vệ.

Nam Cung Ngọc Nhi, Thống lĩnh trẻ tuổi của Nghịch gia, Nghịch Uy không có chiến tích quá lớn, trong ba năm thu săn biểu hiện rất tốt, chiến công lớp lớp, có gia tộc âm thầm giúp đỡ cũng trở thành Thống lĩnh.

Đáng chú ý là có một vị võ giả hàn môn Dạ Phi thức tỉnh thần hồn thiên giai, dựa vào một người một đao mở ra đường máu, chôn mình dưới đất tròn ba ngày ba đêm, một Thần Hồn Chiến Sĩ tập kích giết ngay thiếu tộc trưởng của đại gia tộc Huyết Vương triều, sau đó chạy vắt giò lên cổ. Dạ Phi may mắn đến không ngờ, đúng lúc gặp quân đội của Đông Phương Ngạo Nhiên nên được cứu.

Khi đó trên người Dạ Phi có mười sáu vết đao, cột ruột bên hông, vậy mà gã không chết. Quân Thần Độc Cô Hành nghe xong đích thân phong cho Dạ Phi là "Cuồng chiến dũng sĩ", phá cách phong chức Thống lĩnh, sáng tạo ra Cuồng Chiến vệ.

Còn có vô số câu chuyện truyền kỳ khắp Bắc Cương. Đại mạc Bắc Cương là nơi có thể tạo nên anh hùng và truyền kỳ, nơi này khiến vô số người leo lên cao.

Đương nhiên chỗ này cũng khiến nhiều người vùi xác. Mọi người thấy vô số người thành tựu truyền kỳ, phong quang chói lọi, lại có ai nhớ vô số thiếu niên anh kiệt hùng dũng đi đến Bắc Cương, cuối cùng thành quỷ dưới lưỡi dao, thành đá kê chân cho kẻ thù thăng chức?

Năm nay thu săn hơi sớm.

Quân Thần Độc Cô Hành tức giận, Tuyết Hoang thành chôn hơn mười vạn bộ xương. Tả BÌnh Bình, Đông Phương Bạch phát cuồng, có bao niêu cường giả, tướng quân bị hai người giết chết?

Thế lực, cách cục trong Huyết Vương triều bị đánh loạn, vô số vị trí trống. Huyết Vương triều cần có một trận thắng để ổn định quân tâm và lòng dân.

Cho nên hai vị hoàng tử, một vị công chúa, mấy thiên tài tuyệt thế trước tiên đi tới Bắc Cương, bắt đầu thu săn. Bọn họ muốn chém vài cái đầu thiên tài tuyệt thế, tinh anh của đại gia tộc Chiến Vương triều đưa tới đế đô Huyết Vương triều để nâng cao sĩ khí.

Quân Thần Độc Cô Hành ngoại lệ phát Quân Thần lệnh, tất cả Thống lĩnh, Thống lĩnh quân dự bị đều có thể đến Quân Thần phủ lĩnh hổ phù xuất chiến, mặc cho Thống lĩnh tự do mang binh đi Mê Huyễn sâm lâm chiến đấu, lập chiến công. Quân Thần Độc Cô Hành còn đặc biệt đưa ra một vị trí Phiêu Kỵ tướng quân, kích động đám tinh anh trẻ tuổi Bắc Cương.

Các ngươi muốn nổi bật, trở thành vương giả thế hệ trẻ, ta cho các ngươi cơ hội, có leo lên được hay không, có danh dương thiên hạ được không thì phải xem thực lực, đầu óc của các ngươi.

Tiêu Lãng nhìn Long Nha Phỉ Nhi cầm hổ phù xuất chiến, vẻ mặt hưng phấn, kích động ra khỏi Quân Thần phủ, hắn vuốt đầu trọc, ngóng cổ qua cửa Quân Thần phủ nhìn vào đình viện bên trong.

Tiêu Lãng mơ hồ thấy một nam nhân áo trắng phiêu phiêu, phong thần như ngọc đang mỉm cười, cười đến vô cùng âm hiểm với Tiêu Lãng. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Tiêu Lãng thấy nghi ngờ, điều lệ quân dự bị được tham chiến có phải là Quân Thần Độc Cô Hành cố ý làm không?

Bình Luận (0)
Comment