- Ngươi chuẩn bị dùng kế chôn sống Huyết Y, Huyết Nô, mấy chục vạn đại quân Huyết Vương triều? Ngươi có nắm chắc không?
Đêm hôm qua Quân Thần Độc Cô Hành đi tìm Ẩn Đế, đúng lúc lão bế quan ngày hôm sau mới xuất quan. Nghe kế hoạch của Quân Thần Độc Cô Hành, Ẩn Đế khôn ngoan như vậy mà cũng giật nảy mình. Kế hoạch này nghe rất rùng rợn. Huyết Vương triều và Huyết Vương triều chiến đấu hơn một ngàn năm, biết rõ gốc gác của nhau. Hai bên cực kỳ quen thuộc địa hình Bắc Cương, không có khả năng chôn sống nhiều quân đội, hai cường giả tụet thế.
Lần trước Quân Thần Độc Cô Hành sử dụng trăm vạn đại quân, ba cường giả đẳng cấp Chiến Đế cảnh đều không thể đánh gục Huyết Y, Huyết Nô tại Tuyết Hoang thành.
Hai bên cắm Trinh sát vào phe đối phương, cho dù che giấu dược một lúc thì khi đại quân tập kết, chuẩn bị liên hợp mai phục chôn sống chắc chắn sẽ bị nội gian phát hiện sau đó dùng tốc độ nhanh nhất báo tin. Lần trước sắp hình thành vòng vây bị nội gian phe địch phát hiện nên thất bại trong gang tấc. Cũng vì vậy Ẩn Đế nghe Quân Thần Độc Cô Hành nói mới giật mình.
Quân Thần Độc Cô Hành lạnh nhạt nói:
- Nếu ta không nắm chắc thì sẽ nói lung tung sao? Thu săn lần này Tiêu Lãng bắt sống một đệ tử ngoại tông ưu tú nhất của Huyết tông, tam nhi tử của Huyết Đế. Ta định lợi dụng hắn dụ Huyết Y và Huyết Nô đến cứu. Tụ tập tất cả cường giả, quân đội hố chết cha chúng! Xin Ẩn Đế giúp ta một tay!
Mắt Quân Thần Độc Cô Hành tràn ngập tự tin.
Huyết tông có vô số đệ tử ngoại tông. Chiến Vương triều đã chết một Tiêu Bất Tử, nếu không thì Quân Thần Độc Cô Hành sẽ không đến cầu Ẩn Đế. Quân Thần Độc Cô Hành biết rõ Ẩn tông còn có vài thiếu sử nhưng che giấu rất sâu, trong Chiến Vương triều có vài cường giả Chiến Hoàng cảnh ẩn núp trong dân gian, gã tin tưởng bọn họ có quan hệ dây mơ rễ má với Ẩn tông.
Ẩn tông, Huyết tông, Võ tông tuy có lời thề máu là không đến phút cuối thì ba tông không được ra tay, nhưng không tính đệ tử ngoại môn. Giống như đệ tử ngoại tông của Huyết tông, giống như thiếu sử của Quân Thần Độc Cô Hành. Đương nhiên vào phút mấu chốt cần Ẩn Đế âm thầm tọa trấn, phòng ngừa Huyết tông âm thầm ra tay.
- Khi nào ra tay?
Mắt Ẩn Đế chớp lóe, đang suy tư quan hệ lợi hại. Quân Thần Độc Cô Hành mưu hoa trận này quá lớn. Trận chiến này hoặc là Huyết Vương triều đại bại, mấy chục năm chỉ có thể tự bảo vệ mình, không có năng lực xâm nhập phái nam. Hoặc là Chiến Vương triều đại bại, vậy thì vương triều sẽ có nguy hiểm diệt quốc.
Ẩn Đế hiểu rất rõ ràng. Mặc dù Ẩn tông không diệt thì Chiến Vương triều không vong. Nhưng nếu quân đội Chiến Vương triều đều bị diệt sạch, còn lại mấy lão già bọn họ có tác dụng gì? Cường giả có mạnh hơn đối diện thiên quân vạn mã, tối đa chỉ có thể đánh chết mấy người, càn rỡ chạy trốn, không thể thay đổi đại cục.
Quân Thần Độc Cô Hành kiên quyết nói:
- Ngày lập đông.
Ẩn Đế nhướng mày, trừng mắt chửi thề:
- Tổ cha nó, sốt ruột quá vậy? Ngươi sắp xếp kịp không?
Quân Thần Độc Cô Hành kiêu ngạo nói:
- Ta đã bắt đầu bố cục từ mười năm trước, Ẩn Đế nói xem ta có nắm chắc không?
Ẩn Đế lặng im, sau đó phất tay áo rời đi:
- Việc này quá lớn, ta cần bàn bạc với họ.
Nhìn Ẩn Đế rời đi, vẻ tự tin trên mặt Quân Thần Độc Cô Hành dần biến mất, khóe môi lộ cay đắng. Quân Thần Độc Cô Hành đứng dậy nhìn ngoài điện.
Quân Thần Độc Cô Hành nhìn rừng đào phía xa, nheo mắt, lắc đầu nói nhỏ:
- Không thể trách ta quá sốt ruột, ta bất đắc dĩ. Sắp xếp ba người đi Thần Hồn Hải không có một người đưa tin về. Thanh Y chỉ có mấy năm, ta không có thời gian tiếp tục kéo dài, đành liều một phen, xem như ta phấn đấu lần cuối vì vương triều. Nếu không thắng cuộc chiến này, Độc Cô Hành trở về làm bạn bên Thanh Y một năm sau đó dùng cái chết tử tạ tội thiên hạ!
Quân Thần Độc Cô Hành biết đám Ẩn Đế cần bàn bạc rất lâu nên đi ra ngoài, tìm Tiêu Thanh Y vẫn ngồi trong rừng đào.
Tiêu Thanh Y xua Thiền lão đi, một mình ngồi trong rừng đào, khuôn mặt xinh đẹp còn diễm lệ hơn hoa đào. Mắt Tiêu Thanh Y hoảng hốt, thẫn thờ không biết đang nghĩ gì. Quân Thần Độc Cô Hành từ xa đi tới nhìn hoa cả mắt, càng khiến gã kiên quyết hơn. Vì nữ nhân này, có làm gì cũng đáng giá.
- Còn đang suy nghĩ chuyện Tiêu Lãng? Không cần lo cho hắn, Thanh Minh sẽ sắp xếp người bảo vệ hắn. Ẩn tông che giấu lực lượng cường đại hơn xa nàng tưởng tượng.
Lời của Quân Thần Độc Cô Hành đánh thức Tiêu Thanh Y.
Tiêu Thanh Y ngẩn ra, nghi hoặc hỏi:
- Thanh Minh là người của Ẩn tông vậy chẳng phải là sẽ không bán mạng vì ngươi sao? Ngươi có thể khiến Thanh Minh sử dụng lực lượng Ẩn tông bảo vệ Lãng nhi?
Quân Thần Độc Cô Hành đi tới sau lưng Tiêu Thanh Y, nhẹ bóp vai nàng.
Quân Thần Độc Cô Hành cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Nói sao thì Thanh Minh ở chung với ta mấy năm, có chút tình cảm. Hơn nữa Thanh Minh rất thưởng thức Tiêu Lãng, cho rằng kéo tình cảm với hắn sẽ có lợi cho Ẩn tông. Ẩn Đế cũng biết điều này chẳng qua không nói ra.
Dường như Tiêu Thanh Y không thích ứng Quân Thần Độc Cô Hành âu yếm, người hơi cứng lại, ngửa đầu nhìn gã.
Tiêu Thanh Y đầy hứng thú hỏi:
- Đêm qua ngươi nói siêu cấp đại chiến là sao? Độc Cô có tin tưởng không?
Quân Thần Độc Cô Hành dịu dàng nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Nàng yên tâm, nửa năm sau sẽ biết. Có khi nào nam nhân của nàng khiến nàng thất vọng không?
Quân Thần Độc Cô Hành vươn một tay nhẹ vuốt tóc Tiêu Thanh Y, mắt mày chứa chan tình cảm.
Tiêu Thanh Y không hỏi nhiều, mặt nhẹ dán tay Quân Thần Độc Cô Hành, cảm giác an toàn, nhẹ nhõm chưa từng có. Một nữ nhân dù có cường đại đến đâu vẫn hy vọng có một nam nhân hết lòng yêu mình, nếu nam nhân này mạnh mẽ thì càng tốt.
Một ngày sau, Ẩn Đế triệu tập hai đại trưởng lão, lần nữa hỏi Quân Thần Độc Cô Hành chi tiết bố trí. Thảo luận hết nửa ngày, cuối cùng ra đáp án là Ẩn tông tin tưởng Quân Thần Độc Cô Hành, hết sức phối hợp gã làm một trận đại chiến kinh thiên với Huyết Vương triều.
Quốc lực của Huyết Vương triều luôn cường đại hơn Chiến Vương triều, gần mấy trăm năm nay toàn là Chiến Vương triều phòng ngự, Huyết Vương triều tấn công, quốc lực luôn bị tiêu hao. Nếu không phải trăm năm trước Chiến Vương triều có Tiêu Du, mấy chục năm sau xuất hiện Quân Thần Độc Cô Hành thì Chiến Vương triều đã bị diệt quốc rồi.
Quân Thần Độc Cô Hành dùng chiến tích trăm trận bất bại cho Ẩn Đế tự tin tràn đầy. Quan trọng nhất là độc của Tiêu Thanh Y, Ẩn Đế sợ khi đó Quân Thần Độc Cô Hành sẽ chết theo. Quân Thần Độc Cô Hành mà chết là Bắc Cương như rắn mất đầu, Chiến Vương triều gặp nguy hiểm diệt quốc. Ẩn Đế không còn cách nào khác hơn là cá cược.
Quân Thần Độc Cô Hành vững tin cuối cùng Ẩn Đế sẽ đồng ý, nhưng không ngờ lão đồng ý dứt khoát như vậy, không hề hỏi ý hoàng đế Vân Phi Dương. Vốn Quân Thần Độc Cô Hành dự bị làm bạn với Tiêu Thanh Y mười ngày, giờ chỉ có thể vội vàng rời đi, trở lại Bắc Cương.
Đây là trận siêu cấp đại chiến trước giờ chưa từng có. Trận chiến này cần sử dụng lực lượng toàn quốc, ảnh hưởng to ớn, có thể quan hệ đến mệnh mạch Chiến Vương triều. Quân Thần Độc Cô Hành không thể không thận trọng, phải hết sức đối phó.
Năm ngày sau đặc sứ của hoàng đế Vân Phi Dương chạy tới đây, nói chuyện với Quân Thần Độc Cô Hành suốt đêm, sau đó cưỡi Huyền thú bay đi ngay. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenGGG.Com
Đặc sứ của hoàng đế Vân Phi Dương chỉ để lại một câu, hoàng thất hết sức phối hợp chuyện trong Chiến Vương triều, việc ở Bắc Cương thì Vân Tử Sam đại biểu hoàng thất, có chuyện gì cứ liên hệ nàng.
Quân Thần Độc Cô Hành kinh ngạc. Tuy Vân Tử Sam là nữ nhi hoàng đế Vân Phi Dương yêu thương nhất nhưng việc lớn như vậy giao cho nàng phụ trách có phải là quá qua loa không? Rốt cuộc là hoàng đế Vân Phi Dương quá ngu ngốc hay là tiểu cô nương mười bảy tuổi này có năng lực gánh trách nhiệm nặng nề này?