Yêu Giả Vi Vương

Chương 286

Nơi nào có người thì chỗ đó có giang hồ, nơi nào có người là có tranh đầu, giai tầng, ích lợi, chiến tranh. Đó giờ Tiêu Lãng không thích gây sự, giết người, càng không thích chiến tranh. Tiêu Lãng muốn yên lặng sống sót, có thể bảo hộ ngươifm ình yêu, bình yên một đời.

Nhưng trải qua vô số sự thật tàn nhẫn dạy Tiêu Lãng hiểu một điều, người không giết người khác thì người ta sẽ giết ngươi. Ví dụ như Huyết Man tử, không giết họ thì bọn họ sẽ ùa vào thành, giết chết mấy chục vạn quân đội trong thành, giết mấy trăm vạn dân chúng, xé nát Yêu Thần vệ, Thiên Tầm và chính Tiêu Lãng.

Cho nên Tiêu Lãng chỉ ngẩn ngơ, mờ mịt giây lát sau liền tỉnh táo lại. Tiêu Lãng hành động.

Tiêu Lãng không chọn phóng Huyền khí ra, có lẽ Huyền khí đao mang của hắn có thể giết mấy chục người nhưng đối mặt mấy chục vạn đại quân thì như muối bỏ biển.

Tiêu Lãng kêu Thiên Tầm đi theo Độc Cô Vô Ngã, hắn hì mang Huyễn ma thú Tiểu Bạch xuống tường thành. Tiêu Lãng tìm chỗ ẩn khuất phóng ra thảo đằng thần hồn màu tím, thảo đằng dài ngần ba ngàn thước chui xuống đất, kéo theo hắn.

Huyễn ma thú Tiểu Bạch chui vào áo Tiêu Lãng, khủng hoảng nhìn lòng đất tối đen, không biết chủ nhân muốn mang nó đi đâu. Tuy nhiên trong cái đầu nhỏ của Huyễn ma thú Tiểu Bạch biết Tiêu Lãng sẽ không vứt bỏ nó.

Một thanh âm vang bên tai Tiêu Lãng:

- Tiêu Lãng, có thể giết đichj nhưng nhớ bảo vệ mình, đừng để Hồng Đậu đau lòng.

Tiêu Lãng gật đầu, hắn biết Đông Phương Bạch luôn chú ý tới mình, hắn đi ra ngoài thành không thể lừa lão được.

Thảo đằng thần hồn màu tím chui xuống đất vài trăm thước, khoảng cách như vậy dù là cường giả Chiến Hoàng cảnh cũng khó thể chui xuống ngay. Thảo đằng thần hồn màu tím hóa thành ảo ảnh chui lên trên, mắt Tiêu Lãng lóe sát khí.

Cuộc chiến công thành của Huyết Vương triều luôn có quy luật, đằng trước là cường giả Chiến Tôn cảnh, Chiến Suất cảnh, trung gian là binh lính bình thường, khúc cuối là cường giả tọa trấn.

Cường giả Chiến Suất cảnh, Chiến Tôn cảnh chống đỡ phản kích bên Chiến Vương triều, yểm hộ binh sĩ cấp thấp tiến lên. Một khi đến gần tường thành thì cường giả Chiến Suất cảnh, Chiến Tôn cảnh né sang hai bên yểm hộ binh sĩ cấp thấp công thành. Các cường giả mặt sau cũng ra taểm hộ phần lớn binh sĩ cấp thấp leo lên tường thành.

Chỉ có bấy nhiêu cường giả, chủ lực công thành thuộc về binh sĩ cấp thấp. Bên Chiến Vương triều công thành cũng là như vậy, dù sao binh sĩ cấp thấp có chết cũng không đáng tiếc, võ giả từ Chiến Suất cảnh trở lên chết một người là thiếu một người.

Giờ phút này, những binh sĩ cấp thấp của Chiến Vương triều được mấy vạn cường giả Chiến Suất cảnh, Chiến Tôn cảnh yểm hộ đã đến gần tường thành ngàn thước, tiến lên trước vài trăm thước nữa là bọn họ hoàn thành nhiệm vụ. Binh sĩ cấp thấp như thủy triều sau lưng bọn họ sẽ liều mạng xung phong trèo lên tường thành.

Nhưng mà...

Vào lúc này, đằng trước chiến trường bỗng xuất hiện sự cố nhỏ.

Mấy trăm chiến mã lao nhanh đi cùng ngã xuống đất. Chiến mã có thể chạy đằng trước tuy không phải bảo mã nổi tiếng nhưng không kém bao nhiêu, dù là Huyền khí đao mang đầy trời bay tới thì các chiến mã sẽ không ngừng một giây, càng không sợ hãi té xuống đất.

Chạy với tốc độ cao, mặt sau là đại quân liên miên bất tận, mấy trăm cường giả Chiến Suất cảnh, Chiến Tôn cảnh trên lưng chiến mã bạn tránh né công kích từ Chiến Vương triều, hoặc là liên tục phóng Huyền khí ra. Biến cố đột ngột khiến các cường giả Chiến Suất cảnh, Chiến Tôn cảnh theo quán tính té xuống đất.

Thực lực như các cường giả Chiến Suất cảnh, Chiến Tôn cảnh có té xuống đất cũng sẽ không bị thương, nhưng vấn đề là... Mặt sau có vô số chiến mã chạy nhanh.

Kết quả là các cường giả Chiến Suất cảnh, Chiến Tôn cảnh không bị gì nhưng binh sĩ cấp thấp sau lưng thì có. Sau lưng các cường giả Chiến Suất cảnh, Chiến Tôn cảnh là binh ĩ bình thường, nhìn thấy đằng trước đột nhiên có mấy trăm người té xuống, sao dám cưỡi ngựa đạp lên đám đại nhân vật này? Đám binh sĩ cấp thấp chỉ có thể khẩn cấp ghìm cương ngựa, đây là hành động bình thường, bất cứ người bình thường nào đều sẽ ngừng vó ngựa.

Vấn đề ở chỗ sau lưng binh sĩ cấp thấp cũng có vô số chiến mã, kết quả giống như xe tông liên quan trên đường cao tốc. Chiến mã đằng sau đụng bay chiến mã và binh sĩ phía trước, rồi bọn họ dừng lại, chiến mã phía sau tiếp tục đụng người.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Sự việc kỳ dị lại xảy ra, mấy trăm chiến mã đằng trước nhất cùng ngã xuống, rồi các binh sĩ cấp thấp sau lưng bọn họ phản ứng dây chuyền, rối thành mớ bòng bong.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm ầm! truyện được lấy tại truyenggg.com

Mỗi lần mặt đất lóe ánh sáng tím là sẽ có mấy trăm chiến mã đột nhiên ngã xuống đất, mất đi tứ chi. Có ít nhất một phần tư đại quân của Huyết Vương triều rối loạn. Trong hỗn loạn, vô số binh sĩ cấp thấp bị chiến mã giẫm chết, cỡ mấy ngàn người.

- A...

- Xảy ra chuyện gì?

- Mau nhìn kìa, bên kia, bên kia cũng có mấy trăm chiến mã ngã xuống!

- Không lẽ có thần linh đang giúp chúng ta?

Các chiến sĩ bên Chiến Vương triều trợn mắt há hốc mồm. Các Chiến Suất cảnh, Chiến Tôn cảnh ngừng phóng Huyền khí, khó tin nhìn bên dưới, nhìn đại quân của Huyết Vương triều như châu chấu rối loạn. Không ai trông thấy ánh sáng tím xẹt qua, chỉ cảm giác giật mình. Chuyện quái dị như vậy không thể giải thích, bọn họ chỉ có thể suy đoán lung tung, hoặc tưởng tượng có thần linh đang giúp đỡ.

Đông Phương Nhất Tinh đứng trên tường thành cũng không biết chuyện gì xảy ra nhưng gã không thể bỏ qua chiến cơ như vậy.

Đông Phương Nhất Tinh hét lên:

- Còn ngẩn ra làm gì?. Tất cả võ giả từ đẳng cấp Chiến Suất cảnh trở lên dốc sức công kích!

Đông Phương Nhất Tinh ra lệnh tất cả cường giả có thể phóng Huyền khí đao mang dốc sức công kích.

Vốn cường giả Chiến Hoàng cảnh chưa ra tay nhưng giờ Đông Phương Nhất Tinh ra lệnh, lập tức có vô số Huyền khí đao mang dài cỡ vài trăm thước rít gào bắn ra. Chiến Suất cảnh, Chiến Tôn cảnh cực kỳ hưng phấn, giây sau điên cuồng bắn Huyền khí đao mang ra. Đông Phương Nhất Tinh cũng kiềm không được mở rộng chiến quả, liên tục phóng ra vài Huyền khí đao mang dài mấy trăm thước.

Hơn mười vạn đại quân bên dưới đã rối loạn, đại quân khác cũng ngừng lại, vẻ mặt giật mình, kinh ngạc nhìn chỗ xảy ra hỗn loạn. Với đòn công kích cường đại như vậy, tử thương càng thảm trọng , tuần hoàn ác tính khiến đại quân càng rối loạn hơn, không biết nên tiến hay lùi, chỉ có thể tránh né Huyền khí đao mang liên miên bắn ra từ tường thành.

- U u u!

Một tiếng kèn dài dặc vang lên. Huyết Vương triều thổi kèn rút quân. Hiểnn hiên thống soái bên Huyết Vương triều biết cứ tiếp tục thì sẽ tử thương càng nghiêm trọng hơn. Trên chiến trường chú trọng một hơi xông lên, bây giờ khí thế bị đánh gãy, quân tâm loạn, cứ tiếp tục công thành sẽ chỉ tăng thương vong.

Các cường giả theo sau đại quân bay lên trời lao tới trước, yểm hộ đại quân rút lui, tránh cho Chiến Vương triều thừa cơ truy sát.

Bên Chiến Vương triều, các cường giả giết đến sướng tay, cho dù đối phương có cường giả cứu viện vẫn liên tục phóng Huyền khí đao mang. Trận công thành chưa bắt đầu đã diệt mấy vạn đại quân của phe địch, đây là thắng lợi chưa từng có. Tuy đến bây giờ các cường giả không hiểu tại sao bên Huyết Vương triều xảy ra tình trạng như vậy.

Trên tường thành, chỉ có hai người biết tại sao mấy ngàn chiến mã của Huyết Vương triều đột nhiên té ngã, một người là Thiên Tầm, người thứ hai là Đông Phương Bạch đứng trong góc.

Tóc bạc của Đông Phương Bạch nhẹ bay, mắt hí nheo thành lằn chỉ. Người Đông Phương Bạch không toát ra chút khí thế, các binh sĩ gần đó không hiểu tại sao lão nhân này lên tường thành được.

Lấy thực lực của Đông Phương Bạch có thể thấy rõ chính ánh sáng tím kia khiến mấy ngàn chiến mã ngã xuống. Mặc dù Đông Phương Bạch nghi ngờ Tiêu Lãng đột phá Chiến Tôn cảnh là nhờ tu luyện tà môn oai pháp. Đông Phương Bạch mặc kệ xung quanh có binh sĩ thỉnh thoảng liếc mình.

Đông Phương Bạch nói nhỏ:

- Thánh giai thần hồn quả nhiên hung tàn, hai tên ngốc Tiêu Bất Hoặc, Tiêu Thanh Long bức thiên tài tuyệt thế như vậy khỏi Tiêu gia. Bất Tử huynh... Ngươi có người kế nghiệp rồi!

Tiêu Lãng đã lén trở vào trong thành, sắc mặt rất tệ. Mới nãy Tiêu Lãng dùng thảo đằng thần hồn màu tím tập kích chiến mã khó tránh khỏi bị Huyền khí đao mang của địch bắn vào lần, làm hắn hộc mấy ngụm máu.

Tiêu Lãng cố nén đau thấu óc, hắn leo lên tường thành. Tiêu Lãng nhìn Thiên Tầm, Độc Cô Vô Ngã hưng phấn liên tục phóng Huyền khí đao mang mang đi vô số binh sĩ Huyết Vương triều không kịp rút lui, bị trọng thương.

Tiêu Lãng nhìn bên dưới vô số tay chân cụt, trong mắt không có chút vui vẻ. Tiêu Lãng ngẩng đầu nhìn lên trời.

Tiêu Lãng khẽ thở dài:

- Gia gia, Lãng nhi đang báo thù cho gia gia, người có thấy không? Gia gia yên tâm đi, nếu có cơ hội thì vta nhất định chém xuống đầu của Huyết Y và Huyết Nô! Để an ủi vong hồn gia gia ở trên trời!

Bình Luận (0)
Comment