Yêu Lại Từ Đầu

Chương 1044


Ninh Tôn vốn dĩ muốn đi ra ngoài giải sầu.

Kết quả đụng phải Nam Nhạc, điều này khiến lòng anh cảm thấy khá bối rối.

Ninh Tôn ngày thường là người có thể che giấu tâm tư, nhưng lần này anh lại không muốn che giấu, cả người âm trầm, vẻ mặt nghiêm túc, lông mày bất giác nhăn lại.

Nhưng mà Nam Nhạc có vẻ như không phát hiện ra, cô đợi một lúc rồi nói chuyện với Ninh Tôn về công việc của mình trong khoảng thời gian này.

Khi Ninh Tôn trở về Ninh gia thì gặp phải rất nhiều chuyện, cô ở lại đây cũng phải đối mặt với một đống vấn đề.

Vì những chuyện trên mạng nên cô bị mắng chửi thậm tệ, thậm chí cô còn bị các tạp chí đánh giá phong cách này hết lần này đến lần khác.

Lời truyền miệng nói ra thì rất dễ dàng, nhưng muốn vãn hồi thì lại rất khó khăn.

Nam Nhạc nói tới vấn đề này, giọng điệu còn mang theo chút ý cười, “Mấy ngày trước khi tôi nói chuyện này với bạn bè, mọi người đều nói rằng không ai nghĩ rằng mọi thứ sẽ phát triển thành như vậy, tôi vốn dĩ định nói chút chuyện về tài nguyên một cách kín đáo, nhưng kết quả lại bị giới truyền thông giải thích thành cái dạng này.”
Ninh Tôn không nói gì, thật ra liên quan tới sự kiện trước đó, quả thực có thể có sự bắt nhịp dẫn dắt của giới truyền thông.

Nhưng Nam Nhạc chắc chắn cũng có vấn đề, cô ta có thái độ mập mờ, ép Hứa Thanh Du phải đứng ra giải thích.

Cho nên mới khiến cô ta rơi vào tình thế vô cùng bị động.

Nếu ngay từ đầu cô ta trực tiếp đứng ra giải thích rõ ràng, thì chắc chắn sẽ không có kết quả như vậy.


Chẳng qua là Nam Nhạc, người này cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới vấn đề là ở bản thân mình, cho nên loại người này một khi quen biết lâu, liền lộ ra tật xấu.

Sau này, nếu như lập trường và quan niệm không giống nhau, sẽ gây ra rất nhiều chuyện phiền toái.

Anh không dám nói mình có hiểu biết đặc biệt về Nam Nhạc, nhưng mà tính khí tính cách mà Nam Nhạc biểu hiện ra hiện tại quả thực là một sự độc tài tương đối mạnh.

Ninh Tôn một mực không nói chuyện, Nam Nhạc nói liên miên lải nhải vài câu, dường như cũng cảm thấy không thú vị, nên cũng dừng lại.

Đi như vậy một vòng, Ninh Tôn không có tâm tình nên muốn quay trở về, kết quả Nam Nhạc lại nhìn thấy một băng ghế dài, “Chúng ta qua bên kia ngồi một lát đi, tôi có rất nhiều chuyện muốn nói với anh.”
Ninh Tôn dừng bước, quay đầu nhìn xung quanh, thoáng qua một chút do dự.

Cho dù Nam Nhạc muốn nói gì với anh, anh thật sự không muốn nghe.

Nhưng sau đó anh nghĩ lại, có lẽ có mấy lời cần thời gian thích hợp để nói ra.

Trước đây anh cảm thấy thái độ của Nam Nhạc rất mập mờ, nhưng thái độ của chính anh bây giờ cũng không giống như vậy.

Cho nên có một số việc dù Nam Nhạc không công khai rõ ràng, thì anh cũng nên nói cho rõ ràng.

Vì vậy Ninh Tôn gật gật đầu, đi tới ngồi xuống băng ghế đằng kia.

Ghế dài có thể ngồi được ba người, hai người ngồi hai bên ghế, chừa một khoảng trống lớn ở giữa.

Giọng nói của Nam Nhạc vẫn mang theo chút ý cười, “Đã rất lâu rồi tôi không ra ngoài nhàn nhã thư giãn hóng gió như này, xung quanh tôi có quá nhiều chuyện, khiến nhịp điệu cuộc sống của tôi vô cùng nhanh, căn bản không có cách nào để dừng lại tận hưởng phong cảnh xung quanh mình.”

Ninh Tôn còn đang chần chừ không biết nên nói chuyện với Nam Nhạc như thế nào, hai người nếu như không có chuyện gì thì cố gắng hết mức không giao tiếp với nhau.

.


Kết quả, Nam Nhạc lại lên tiếng, “Có lẽ người bên ngoài nhìn vào, thấy cuộc sống của tôi rất tươi sáng rạng rỡ, nhưng cũng chỉ có mình tôi biết những thứ vụn vặt tầm thường trong đó.”
Ninh Tôn quay đầu nhìn cô, “Cũng giống tôi, người khác nhìn vào thấy cuộc sống của tôi cũng khá tốt, nhưng cô nhìn xem cuộc sống của tôi là cái dạng gì?”
Trong nhà không yên, sau đó bởi vì chuyện gia đình mà bị người khác đem ra phê phán.

Nhưng mà, Ninh Tôn cảm thấy đây là điều mà anh phải nhận lấy.

Thế giới của người trưởng thành thuận buồm xuôi gió, muốn đội vương miện, thì phải chịu đựng được sức nặng của nó.

Làm sao có thể tiện nghi chiếm dụng hết tất cả mọi thứ, mà sau đó không ăn một chút khổ cực nào.

Nam Nhạc nhìn Ninh Tôn, ánh mắt rất tập trung.

Ánh mắt hai người thoáng chốc va chạm, Ninh Tôn không biết có phải là ảnh hưởng tâm lý của chính mình hay không,anh luôn cảm thấy Nam Nhạc nhìn vào mắt mình có tình ý miên man.

Anh không những không vui mà còn cảm thấy da gà sắp nổi lên.

Bản thân Nam Nhạc là người lạnh lùng, nhìn người khác bằng ánh mắt như vậy, thật sự khiến người khác không được tự nhiên.


Ninh Tôn thu hồi tầm mắt, “Mỗi một nghề nghiệp lại có những cái khó khăn riêng, ít ra thì chúng ta cũng kiếm được nhiều tiền, những người ở các ngành khác đều phải chịu nhiều thiệt thòi, cả đời cũng chưa chắc kiếm được nhiều tiền bằng một năm so với chúng ta.

Nam Nhạc nhẹ gật đầu, “Đó là sự thật.”
Ninh Tôn suy nghĩ một hồi rồi nói: “Khi bước vào giới giải trí tôi cũng đã biết con đường này không dễ đi, cho nên tôi cũng đã chuẩn bị rất nhiều thứ, tôi cũng không có chờ mong mình có thể thuận buồm xuôi gió, hơn nữa tôi với cái giới giải trí này cũng không phải rất lưu luyến, không thể lăn lộn ở trong giới giải trí, thì vẫn còn có chỗ khác có thể chứa chấp tôi.”
Nói xong anh ta cười, “Có nhiều lúc tôi thực sự hối hận, nếu như tôi không lăn lộn ở trong cái giới giải trí này, thì Tiểu Du cũng không bị tôi đưa đến nơi này, không cần phải chịu đựng những lời buộc tội và chỉ trích vô cớ đó, thực ra cô ấy đâu có làm sai chuyện gì đâu.”
Nhắc tới Hứa Thanh Du, vẻ mặt Nam Nhạc liền thay đổi.

Ninh Tôn trầm ngâm thở dài, “Có đôi lúc tôi nghĩ, nếu không thể kéo dài thêm được nữa thì mình sẽ rời khỏi giới giải trí này, lúc đó cuộc sống của tôi và cô ấy có lẽ sẽ thoải mái hơn một chút, tiền bạc có thể kiếm không được nhiều, đủ tiêu là được rồi.”
Nam Nhạc mím môi, “Không ngờ anh lại có tình cảm sâu đậm với cô ấy như vậy.”
Vẻ mặt Ninh Tôn trở nên rất dịu dàng, “”Trước đây cô ấy vì tôi mà từ chối rất nhiều người, tình cảm là từ hai phía, cô ấy đáng giá để tôi làm như vậy.”
Nam Nhạc có lẽ không muốn nói về chủ đề này, nên sau một hồi trầm mặc lại chuyển đề tài, đề cập đến nội dung tài nguyên trong cuộc trò chuyện của hai người với bạn bè.

Cô nói tài nguyên đều là cao cấp, loại tài nguyên này khi lấy ra sẽ khiến cho điều kiện của bản thân trở nên mạnh hơn, chưa nói đến sẽ bùng cháy, nếu là mẹ Ninh có thể ngay lập tức chuyển mình cũng là điều có thể.

Chủ đề đã trở lại vấn đề này, Ninh Tôn không muốn nói đến nữa.

Anh giương mắt nhìn cách đó không xa, đã có người đang lảo đảo đi tới phía bên này.

Anh và bản thân Nam Nhạc trước đó đã có scandal, lúc này lại bị người khác nhìn thấy, hai người ở một mình thật sự không tốt.

Vì vậy Ninh Tôn đứng lên, “Có người tới rồi, thời gian cũng không còn nhiều, tôi phải trở về rồi.”
Nam Nhạc a một tiếng, “Nhanh như vậy đã phải đi rồi.”
Ninh Tôn gật đầu với cô, “ “Cám ơn cô đã giúp đỡ, nhưng mà hiện tại chúng ta vẫn nên làm cái gì chắc cái đó, tài nguyên quá tốt, năng lực không theo kịp thì cũng là một loại áp lực.”
Trước khi Nam Nhạc đứng lên nói chuyện, Ninh Tôn đã xoay người rời đi.

Anh không biết Nam Nhạc có hiểu những gì anh nói vừa rồi không, anh mong cô hiểu.


Cô ở trong giới giải trí lăn lộn một thời gian dài như vậy, đầu óc sẽ thanh tỉnh hơn so với người khác.

Tuy nhiên, đôi khi cô thực sự không muốn tiếp nhận tin tức của người khác, nếu cô thực sự không hiểu, Ninh Tôn không thể làm gì được.

Đối phó với loại người này thực sự rất đau đầu, phiền phức.

Ninh Tôn sải bước về nhà, đi được nửa đường, điện thoại di động lại vang lên.

Anh móc điện thoại động ra, nhìn một chút, là tin nhắn do Nam Nhạc gửi tới.

Không biết cô có hiểu những gì Ninh Tôn nói vừa rồi không, tin nhắn cô gửi lần này có ý nói Ninh Tôn không nên căng thẳng.

Cô nói cô vội vàng chia sẻ tài nguyên cho Ninh Tôn, chẳng qua là hy vọng anh gia tăng vị thế của mình nhanh một chút.

Cô nói là cô muốn giúp anh,trong những người mà cô gặp, hiếm có người nào thực tế như anh.

Những gì cô ấy nói là đúng hay sai, Ninh Tôn không còn muốn nghĩ nữa, cũng không có ý nghĩa gì.

Anh ấy chỉ muốn vạch ra một ranh giới rõ ràng với Nam Nhạc trong tương lai.

Nói thật ra thì, ngay từ đầu anh ấy cũng không thân thiết với Nam Nhạc lắm, cô ấy là nhiếp ảnh gia, Ninh Tôn cũng chỉ là chụp một bộ ảnh bìa dưới tay cô ấy mà thôi.

Rất bình thường cũng rất bình thản kết giao, loại hợp tác này sau khi kết thúc hai người sẽ không lui tới nữa.

Cũng không biết làm thế nào, mà lại biến thành cục diện như bây giờ..

Bình Luận (0)
Comment