Ngay khi Trần Phong thấy Tô Hàn vẻ mặt không khỏi âm trầm xuống.
"Bái kiến sư tôn."
Hắn hướng về phía Lăng Khánh Hải quỳ xuống, thấp giọng nói ra.
"Đứng lên đi." Lăng Khánh Hải phất phất tay.
"Trần Phong."
Tô Hàn đi thẳng vào vấn đề: "Lúc trước hai người chúng ta có cá cược, việc này ngươi chắc là nhớ kỹ, bây giờ, cũng là lúc ngươi thực hiện điều kiện của vụ cá cược."
Trần Phong biến sắc, yên lặng không nói.
"Thời gian của ta không phải bên trong đây cùng ngươi lãng phí."
Tô Hàn lại nói: "Hôm nay đến Hàn Vân tông, cũng không phải tìm ngươi để làm phiền, chỉ thông báo ngươi trước một tiếng, nếu ngươi xử lý không được, Đồ Thần các ta sẽ đích thân xử lý."
"Trong vòng ba ngày, ta sẽ để cho Trần gia tại Huyện Viễn Sơn xoá tên."
Sau một lát, Trần Phong bỗng nhiên nói ra.
"Được."
Tô Hàn nói thẳng: "Ta sẽ cho ngươi thời gian ba ngày, nếu ba ngày sau, còn có người Trần gia lưu lại Huyện Viễn Sơn, bản Các chủ nhìn thấy một người, thì sẽ giết một người!"
"Nếu đã nói xong, đệ tử xin cáo lui trước." Trần Phong hướng Lăng Khánh Hải ôm quyền.
"Đi xuống đi."
Lăng Khánh Hải âm thanh thở dài bất đắc dĩ, nhìn bóng lưng Trần Phong rời đi, chậm rãi nói: "Tô Hàn a Tô Hàn, ngươi thật muốn đem ta bức chết a!"
Từ lúc bắt đầu nhận biết Tô Hàn, Lăng Khánh Hải vẫn luôn lùi một bước, kể cả mới vừa rồi Hồng Thần giết Dư Ngôn, hay giờ phút này Tô Hàn tới gây sự với Trần Phong, Lăng Khánh Hải đều không nói gì.
Thứ nhất, bởi vì Lăng Khánh Hải là cái người nhớ ơn, Tô Hàn trợ giúp hắn nhiều lần, hắn làm người có ơn tất báo.
Thứ hai, bởi vì Lăng Khánh Hải vẫn luôn cảm thấy Tô Hàn thật sự quá thần bí, hắn luôn cảm thấy, Tô Hàn một khi dám làm chuyện gì, khẳng định hắn có thực lực để làm, cho dù mình muốn ngăn cản cũng không được.
Đối với Tô Hàn, Lăng Khánh Hải thật lòng không muốn đắc tội.
"Ngay khi ngươi rời khỏi Đại lục Long Võ này, thì sẽ biết, sự việc hôm nay ta làm chỉ là phiến diện thôi."
Tô Hàn lắc đầu, cũng không có nói rõ lí do.
Hắn biết, người thông minh, khẳng định sẽ lĩnh ngộ được ý tứ trong lời nói của mình, mà người không thông minh, hắn có nói nhiều hơn nữa cũng vô ích.
Tất nhiên, Lăng Khánh Hải vẫn thuộc về cái loại thông minh kia.
Hắn không tiếp tục nhiều lời, nói: "Đồ Thần các đã diệt đi Huyết Yêu tông, rất nhiều người đều cảm thấy rằng Hàn Vân tông ta ở sau lưng ra tay giúp ngươi."
"Cái dang tiếng kia coi như ở trên đầu Hàn Vân tông ngươi thì như thế nào?" Tô Hàn cười nói.
Lăng Khánh Hải mắt trợn trắng lên: “ Đồ Thần các tự tạo ra sự việc, dựa vào cái gì Hàn Vân tông ta phải gánh lấy tiếng xấu?"
"Bởi vì ta sẽ giúp ngươi, làm cho Hàn Vân tông sau này sẽ tồn tại trong tông môn siêu cấp." Tô Hàn thản nhiên nói.
Lăng Khánh Hải sững sờ, chợt cười khổ nói: "Đùa giỡn cũng đừng nói như thế chứ, nói một chút xem, ngươi định xử lý chuyện này như thế nào? Trước đó Chân Vũ tông đã phái người tới Hàn Vân tông, cảnh cáo chúng ta không cần tranh đoạt vào vũng nước đục này, tất nhiên bọn hắn đã dự định động thủ với Đồ Thần các."
"Ngươi cảm thấy thế nào?" Tô Hàn hỏi ngược lại.
Lăng Khánh Hải lắc đầu: "Đồ Thần các là của ngươi không phải của ta, ta không có cách nào làm chủ."
"Hàn Vân tông cùng Đồ Thần các hợp lại, nếu Chân Vũ tông ra tay, Hàn Vân tông cũng hỗ trợ, ta sẽ cung cấp một chút vũ khí chuẩn bị chiến tranh cho ngươi, sau khi diệt Chân Vũ tông có được tất cả chia ra ngươi ba ta bảy." Tô Hàn nói thẳng.
Lăng Khánh Hải không khỏi trầm mặc xuống.
Hắn biết, hôm nay Tô Hàn đến đây, khẳng định không chỉ vì chuyện của Trần Phong, lúc này dùng địa vị thân phận Tô Hàn, một Trần Phong không quan trọng mà thôi, căn bản không cần rắc rối lớn như vậy, tự mình chạy đến Hàn Vân tông.
Bất quá chuyện Hàn Vân tông cùng Đồ Thần các liên minh, hắn vẫn cần phải suy tính một chút.
Dù sao Chân Vũ tông chính là tông môn bát lưu có sự uy tín lâu năm, lúc trước Hàn Vân tông chưa có tấn thăng tông môn bát lưu, vẫn còn thuộc dưới sự quản lý của Chân Vũ tông.
Nội tình trong tông môn Chân Vũ tông, Lăng Khánh Hải ít nhiều biết một chút, chỉ Long Thần cảnh đã có ba người, trong đó Tông chủ là Long Thần cảnh trung kỳ, phó Tông chủ là Long Thần cảnh sơ kỳ, còn có một tên trưởng lão cũng là Long Thần cảnh sơ kỳ.
Mà đệ tử Chân Vũ tông, đã gần tới mười vạn người, cho dù là Hàn Vân tông ngay lúc này, cũng không dám tùy tiện trêu chọc.
Mà phía dưới, Chân Vũ tông còn chưởng quản rất nhiều tông môn cửu lưu, chút tông môn cửu lưu này đệ tử cộng lại cũng có hơn hai mươi vạn người, những Tông chủ tông môn cửu lưu thì có ba người là Long Thần cảnh sơ kỳ.
Nếu muốn cùng Chân Vũ tông khai chiến, tương đương phải đối mặt sáu người Long Thần cảnh cùng với ba mươi vạn đệ tử!
Mà lúc này Hàn Vân tông cùng Đồ Thần các, cộng lại cũng chỉ có năm vạn đệ tử mà thôi, Long Thần cảnh cũng chỉ có Lăng Khánh Hải.
Đương nhiên, dưới sự quản lý của Hàn Vân tông, cũng có năm sáu cái tông môn cửu lưu, nhưng Hàn Vân tông dù sao cũng vừa mới tấn thăng, những cái tông môn cửu lưu nói là Hàn Vân tông quản lý, nhưng cũng không cái nào đáng tin cậy.
"Trong Hàn Vân tông có mấy người Long Đan cảnh đỉnh phong?" Tô Hàn đột nhiên hỏi.
Lăng Khánh Hải suy nghĩ một chút, nói: "Ba người."
"Hôm nay hãy để bọn hắn đi theo ta, ta sẽ để cho bọn hắn trở thành Long Thần cảnh." Tô Hàn nói.
"Cái gì? !"
Lăng Khánh Hải bỗng nhiên đứng dậy, không thể tin được mà nói: " Làm cho ba người này. . . trở thành Long Thần cảnh?"
"Ta không phải đã nói qua cho ngươi sao? Chỉ cần ngươi đi đến Long Thần cảnh đỉnh phong, ta có thể để ngươi tấn thăng Long Hoàng cảnh, bất quá cơ hội chỉ có một lần."
Tô Hàn thản nhiên nói: "Long Hoàng cảnh còn có thể, Long Thần cảnh, tất nhiên dễ như trở bàn tay."
Lăng Khánh Hải thật không thể tin được, lúc trước Tô Hàn nói sẽ làm cho hắn tấn thăng Long Hoàng cảnh, hắn còn bán tín bán nghi, dù sao nếu Tô Hàn thật sự có thể làm được dễ dàng, vậy vì sao cho đến bây giờ, hắn vẫn như cũ chỉ là Long Mạch cảnh?
Tốt, lùi một bước mà nói, xem như Tô Hàn thật sự có thể làm cho mình tấn thăng Long Hoàng cảnh, cơ hội trân quý như vậy chẳng lẽ sẽ không bao giờ hết, dùng mãi không hết hay sao?
"Coi như ngươi có thế làm cho bọn hắn tấn thăng Long Thần cảnh, tương đối mà nói, chúng ta bên này cũng chỉ có bốn người Long Thần cảnh mà thôi, Chân Vũ tông bên kia có sáu người."
Lăng Khánh Hải nói: "Chớ nói chi đệ tử Chân Vũ tông rất nhiều, số người đó cũng có thể hoàn toàn chà đạp đối với chúng ta ."
"Binh tại tinh, không tại nhiều, cho bọn hắn một trăm vạn đệ tử thì có ích lợi gì?" Tô Hàn khinh thường cười một tiếng.
"Ngươi hãy giải thích rõ việc này đi, bằng không thì ta không có cách nào ra quyết định." Lăng Khánh Hải bất đắc dĩ nói.
Hắn dù sao cũng là Tông chủ của một tông môn, những loại quyết định này, không thể tuỳ tiện quyết định ra được, nếu chọn lựa sai lầm, kết quả chính là tông môn bị diệt.
Lăng Khánh Hải là Long Thần cảnh, cho dù có thất bại cũng có thể toàn thân trở ra, nhưng những đệ tử kia. . . Sẽ phải chết toàn bộ ở nơi đó!
"Ta sẽ không cùng ngươi nói rõ chân tướng."
Tô Hàn chậm rãi đứng dậy, vỗ nhẹ quần áo, thản nhiên nói: " Duy nhất tông môn của ngươi là do ta nguyện ý cùng hợp tác, ta cho ngươi cơ hội lần này, có thể nắm chắc hay không thì phải nhìn xem quyết định của ngươi."
Lời nói vừa rơi xuống, Tô Hàn quay người đi hướng phía ngoài phòng nghị sự đi ra.
Lưu Vân cùng Hồng Thần cũng lập tức bắt kịp.
Lăng Khánh Hải nhìn bóng lưng Tô Hàn, vẻ mặt âm tình bất định.
Ngay lúc Tô Hàn gần như biến mất ở giữa tầm mắt, Lăng Khánh Hải rốt cục cắn răng, vỗ bàn một cái, đứng lên.
"Ta sẽ để cho ba người Long Đan cảnh kia đi theo ngươi!"