Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 148 - Chương 148 - Đến Tiếp Đi!

Chương 148 - Đến tiếp đi!
Chương 148 - Đến tiếp đi!

"Cái gì?"

"Điều này làm sao có thể? Màn sáng kia không phải đã phá rồi sao?"

"Không tốt, hào quang màu tím kia hướng tới chúng ta!"

Xa xa, những đội người còn lại nhìn thấy một màn này, đều hoàn toàn biến sắc.

Không thể tin được việc này, bọn hắn nhanh chóng lui lại, đen nghịt thân ảnh mang theo chật vật, lấy ra tất cả vốn liếng, chạy trốn về phía sau.

"A!"

"Cứu ta, cứu ta! !"

Nhưng mà, tốc độ của hào quang màu tím kia thật là nhanh đến cực hạn, gần như là trong nháy mắt, liền đạt được khoảng cách ngàn mét.

Một số người chạy trốn không kịp, hoặc là nói tốc độ không đủ nhanh, sau khi bị đuổi kịp, cũng giống như năm ngàn người kia, tất cả đều biến mất giữa đất trời.

Đây có thể là chân chân chính chính chết không toàn thây!

Bời vì hào quang màu tím kia truy kích lại có thêm hơn một vạn người tử vong, lúc này hào quang màu tím mới biến mất.

"Bỉ ổi! Tạp chủng! ! !"

Hà Như An chật vật nhìn xem thân ảnh áo trắng vẫn như cũ ngồi trên tường thành, trong mắt đều muốn phun ra lửa.

Bọn hắn nguyên lai tưởng rằng màn sáng này là muốn phá toái (vỡ), ai có thể nghĩ đến, chẳng những không có phá toái, mà còn khiến phía bên mình tổn thất hơn một vạn người!

"Cái kia rốt cuộc là thứ gì!" Triệu Sâm cũng nghiến răng nghiến lợi.

Hôm nay bọn hắn, ngoại trừ Long Mạch cảnh ra, đã mang theo tất cả các đệ tử, lúc này hao tổn, đa phần đều là người Tề Minh tông và Hồi Hải tông!

Bởi vì đệ tử của hai cái tông môn này là nhiều nhất, chết đương nhiên cũng nhiều.

"Đến tiếp đi, bản các chờ các ngươi."

Âm thanh của Tô Hàn, truyền tới từ xa xa.

Trên mặt của hắn mang theo nụ cười, xen lẫn nụ cười kia là mỉa mai và đùa cợt.

Màn sáng phá toái?

Một đám ngớ ngẩn.

Trận pháp này, gọi là 'Phá ma đại trận ', cùng Tô Hàn tại Yêu Thú sơn mạch sử dụng lúc trước thi triển trận pháp đánh giết yêu thú có cách bố trí khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.

Nhưng phá ma đại trận, không thể nghi ngờ là mạnh hơn nhiều.

Bởi vì phá ma đại trận có một cái ưu điểm lớn nhất, đó chính là có thể hấp thu lực công kích từ người khác.

Khi lực công kích hấp thu đạt tới trình độ nhất định sẽ chuyển hóa thành lực công kích của bản thân, sinh ra công kích bị động.

Hào quang màu tím kia, chính là sau khi phá ma đại trận hấp thu hai mươi lăm ngàn người công kích, sinh ra công kích bị động!

Trận này ở tinh vực, có thể nói là phổ thông, rất nhiều người đều biết điểm mạnh của trận pháp này.

Mấy đồ đần độn này của Đại lục Long Võ, còn tưởng rằng màn sáng không kiên trì nổi, bị oanh phá, vì vậy mới có thể không kịp phản ứng bị phá ma đại trận giết thêm vạn người!

Lúc này vẻ mặt đám người Hà Như An quả thực là âm trầm muốn khóc.

Nếu như hai mươi lăm ngàn người này thật đánh nát màn sáng thì cũng thôi đi, nhưng bây giờ, không chỉ không bị đánh nát mà còn đem diệt sát còn dư lại năm ngàn người, ảnh hưởng thêm một vạn người của đội thứ hai cũng đi theo tử vong.

Tính sơ sơ, đại quân liên minh của những tông môn này đã tổn thất bốn vạn người, nhưng như cũ là không có đụng tới Đồ Thần các dù là một cộng lông tơ!

Mà phá ma đại trận sau khi công kích một lần, vô số vết rạn xuất hiện lúc ban đầu, vậy mà lần nữa khôi phục, cửa hang bị phá toái cũng ơt trong ánh mắt của đám người Triệu Sâm khôi phục thành bộ dáng trước đó.

. ..

Khoảng cách Đồ Thần các không xa, có vô số người đang đang ngó chừng nơi này.

Những người này, đều là tán tu của Quận thành Vân Dương, nghe nói Chân Vũ tông thật sự nổi giận, triệu tập 11 cái tông môn dưới cờ động thủ đối với Đồ Thần các, vì vây nên đến đây xem náo nhiệt.

"Chuyện này. . . Cái này cũng quá kinh khủng đi?"

"Bốn vạn người, đều không có làm cho màn sáng này phá toái? Đây rốt cuộc là thứ gì?"

"Chỉ dựa vào màn ánh sáng, cũng đủ để Đồ Thần các ở bên trong tông môn cửu lưu, đứng ở thế bất bại!"

Âm thanh từng đợt hít vào khí lạnh truyền ra, tất cả mọi người trợn mắt, há hốc mồm nhìn xem một màn này, mặt mũi tràn đầy không thể tin được.

Dù cho là ai cũng sẽ cảm thấy, mấy vạn người ra tay, đủ để diệt sát một môn phái nhỏ chỉ mới có ba ngàn người như Đồ Thần các.

Nhưng lúc này, đám người Hà Như An bỏ ra đại giới (giá lớn) bốn vạn người, nhưng cũng không có khiến cho Đồ Thần các thụ thương cho dù là một người.

Bên trong những người này, Vân Thiên Thiên đứng thẳng mặc một thân y phục rực rỡ, bên cạnh nàng đi theo mấy tên thủ hộ Long Đan cảnh.

Đôi mắt đẹp của Vân Thiên Thiên đồng dạng là trợn to, nàng đơn giản không thể tin được, Tô Hàn đến cùng là lấy từ đâu những thủ đoạn quỷ dị này.

"Cái này là trận pháp sao?" Vân Thiên Thiên thì thào.

Lúc trước lần thứ nhất nhìn thấy Tô Hàn, Tô Hàn đã từng đề cập tới 'Trận pháp' hai chữ, mà truyền tống trận, cũng thuộc về một loại trận pháp.

Tuy nhiên ban đầu Vân Thiên Thiên cũng không quan tâm cái gọi là trận pháp, bởi vì dưới quan điểm của nàng, đây chỉ là bàng môn tà đạo mà thôi, Đại lục Long Võ tôn trọng chính là vũ lực, chỉ có có thực lực chân chính cường đại, mới có thể được người tôn kính.

Cho dù là Vạn Bảo các đã nếm được đến lợi ích to lớn mà truyền tống trận mang lại, Vân Thiên Thiên vẫn như cũ là không quá mức quan tâm.

Dù sao tiền tài chỉ là tiền tài, cùng thực lực trên cơ bản không có móc nối.

Nhưng lúc này, màn sáng kinh người kia, lại là triệt để đem ý nghĩ trong nàng lật đổ.

Một trận ngăn cản bốn vạn người đấy!

Đây vẫn chỉ là một tông môn cửu lưu Đồ Thần các thi triển, nếu là rơi vào trong tay Vạn Bảo các, đặt ở trong tay mười đại tông môn siêu cấp, sẽ mạnh mẽ đến mức độ nào?

"Tuy nhiên Đồ Thần các cứ co đầu rút cổ lấy như thế cũng không phải biện pháp!"

"Tất nhiên màn sáng kia tuy là kinh khủng, nhưng cũng không thể di động, mà còn cần sức người cực lớn mới có thể điều khiển, chỉ cần Tề Minh tông không động thủ lần nữa, chỉ cần thủ tại trước cửa Đồ Thần các, Đồ Thần các đi ra một người, bọn hắn sẽ giết một người, chỉ sợ không bao lâu nữa, các mắt xích tài chính của Đồ Thần sẽ gãy mất."

"Đúng vậy đó, nếu nói thật, vẫn là Đồ Thần các gặp may, có thủ đoạn kinh người như thế, nhưng cuối cùng là thực lực không địch lại Tề Minh tông và tông môn cửu lưu."

"Nếu như bọn Hà Như An hơi có chút đầu óc, thì sẽ không tiếp tục cường công."

Bên cạnh truyền đến âm thanh mọi người nghị luận.

Đôi mắt đẹp của Vân Thiên Thiên nổi lên màu sắc, đứng xa xa nhìn thân ảnh áo trắng ngồi ở trên tường thành.

"Tô Hàn, ngươi thật sự còn có thể lấy ra thêm thủ đoạn làm người khác khiếp sợ sao?"

. ..

Cùng lúc đó, mấy người Hà Như An cũng rốt cục suy nghĩ rõ ràng.

Vừa rồi bọn hắn sốt ruột muốn diệt Đồ Thần các, mới phải trả giá lớn tương đương với bốn vạn người, lúc này tỉnh táo lại, đều không động thủ lần nữa.

"Tất cả mọi người, đều chờ ở chỗ này, Đồ Thần các co đầu rút cổ một năm, các ngươi chờ ở chỗ này một năm, Đồ Thần các co đầu rút cổ mười năm, các ngươi chờ ở chỗ này mười năm!"

Hà Như An điềm nhiên nói tiếp: "Chỉ cần có người của Đồ Thần các dám đi ra, các ngươi ngay lập tức giết cho ta, bản tông không tin bọn hắn còn có thể co đầu rút cổ trong Đồ Thần các cả đời!"

"Vâng!"

Nghe thấy lời ấy, những đệ tử kia lập tức mở miệng, đồng thời nhẹ nhàng thở ra.

Bọn hắn thật đúng là sợ dưới sự phẫn nộ, mất lý trí, Hà Như An lần nữa lệnh nhóm người mình cường công.

Thời gian từng giờ từng phút trôi qua, Tô Hàn ngồi trên tường thành, đám người Hà Như An thì cười lạnh ngồi trên Xích Viêm thú, cả hai cứ mắt lớn trừng mắt nhỏ giằng co như vậy.

Bình Luận (0)
Comment