Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 217 - Chương 217 - Thất Bảo Sơn

Chương 217 - Thất Bảo Sơn
Chương 217 - Thất Bảo Sơn

Chìa khóa vào bí cảnh Ma Thần, chính là cái thanh lệnh bài màu đỏ kia, ‘mật lệnh Thanh Hồng’ trong miệng những đại thế lực kia .

Nghi hoặc lúc này của Tô Hàn không cách nào giải thích được, cho nên hắn cũng không có đi suy nghĩ nhiều.

Chỉ là trong lòng hắn, cái dự cảm không tốt kia càng thêm mãnh liệt.

Bởi vì đã có một lần, lúc nhìn thấy Túi Vạn Thú, Tô Hàn đã có loại trực giác, chính là Minh Hải thần vương chết rồi.

Mà bây giờ, chìa khóa bí cảnh Ma Thần của Thánh Ma cổ đế lại rơi vào trong tay Vạn Bảo các .

Nếu thật là truyền thừa, vậy khẳng định Thánh Ma cổ đế đã chết, bởi vì lúc trước hắn đã nói qua, nếu hắn không chết tuyệt sẽ không truyền thừa lại, mà sẽ đem theo luân hồi chuyển thế đến trong Thế giới Ma Thần.

Minh Hải thần vương chết rồi, bây giờ, Thánh Ma cổ đế cũng đã chết.

Hai người này, một người là trung thần dưới tay Tô Hàn , một người là hảo hữu chí giao của Tô Hàn , nếu nói thánh vực không có biến động gì lớn, Tô Hàn tuyệt đối không tin!

"Hô. . ."

Trầm mặc một lát, Tô Hàn thở ra một hơi thật dài.

"Ào ào!"

Cũng đúng lúc này, hai bóng người xuất hiện ở bên cạnh Tô Hàn .

Tô Hàn quay đầu nhìn lại, thân ảnh của hai người này dần dần hiện ra, tướng mạo kia đúng là Diệp Long Hách Diệp gia , cùng với Lăng Tiếu Lăng gia .

Sau khi xuất hiện, Diệp Long Hách liếc mắt nhìn Tô Hàn , vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ.

Lăng Tiếu thì hướng Tô Hàn ôm quyền cười nói: "Lương huynh từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ."

Tô Hàn nhẹ nhàng gật đầu, đáp lễ lại.

"Bên trong Tranh Giành chi môn , nguy hiểm muôn trùng, Lương huynh dùng tu vi Long Mạch cảnh tiến vào, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn."

Vừa dứt lời, Lăng Tiếu bước chân điểm nhẹ lên mặt đất, thân ảnh hướng phía trước mà đi.

Diệp Long Hách cũng dự định rời đi, khi đi đến bên cạnh Tô Hàn, bước chân hắn dừng lại, hờ hững nói: "Đạo Diệp chính là một trong những đạo tử dự bị của Ngọc Hư cung , tu vi mạnh mẽ có nhiều thủ đoạn, ngươi tốt nhất nên đề phòng hắn một chút."

"Dựa vào hắn?"

Tô Hàn khinh thường cười một tiếng.

Đừng nói là một cái đạo tử không quan trọng , chính là đạo tử chân chính tới, thì hắn có gì phải sợ ?

"Vẫn nên nói với ngươi một tiếng, tạ ơn đã nhắc nhở ta." Tô Hàn ôm quyền.

Diệp Long Hách thấy bộ dáng Tô Hàn không quan tâm, nhướng mày: "Ngọc Hư cung chính là tông môn siêu cấp, cho dù chỉ là một tên đạo tử dự bị, cũng cực kỳ cường hãn, nếu như tâm tính ngươi cứ một mực như này, ở bên trong Tranh Giành chi môn, đi không được quá xa."

"Lời này, ngươi nên đi nói cho Đạo Diệp đi." Tô Hàn thản nhiên nói.

"Ta chỉ nói đến thế thôi, cáo từ."

Diệp Long Hách không nói thêm gì nữa, lập tức rời đi.

"Thế giới Ma Thần. . ."

Nhìn bóng lưng của hai người, đôi mắt Tô Hàn hơi nheo lại, lẩm bẩm nói: "Nếu thật là Thế giới Ma Thần, vậy bảo vật của Thánh Ma cổ đế , sẽ phải là của ta a. . ."

Lúc trước Thánh Ma cổ đế đem tất cả bảo vật đều đưa vào bên trong Thế giới Ma Thần , là Tô Hàn hỗ trợ.

Chỗ thả bảo vật của Thánh Ma cổ đế ở nơi nào có lẽ Tô Hàn không biết, nhưng chính Tô Hàn thả những cái bảo vật kia, thì lại nhớ rất rõ.

"Nơi này là căn cứ vào ma pháp thuộc tính hỏa, cách nơi đây ba ngàn cây số, có một chỗ cất bảo vật, ta nhớ được lúc trước chỗ đó thả một chút Hỏa Long đan."

Khóe miệng Tô Hàn khẽ nhếch lên, hướng phía nơi xa phóng đi.

Bên trong Thế giới Ma Thần, cũng có người dân tồn tại, là lúc trước Thánh Ma cổ đế sáng tạo ra sinh mệnh, lại cho bọn hắn thiên phú.

Mà thiên phú này , chính là thiên phú ma pháp.

Nơi này tự hình thành một cái thế giới, bộ dạng giống như Đại lục Long Võ, có vương quốc tồn tại, còn có đế quốc tồn tại.

Bất kể lớn nhỏ, có lẽ so với Đại lục Long Võ thì nhỏ hơn nhiều, nhưng chim sẻ tuy nhỏ, lại có ngũ tạng đầy đủ.

"Đạo Diệp sao?"

Giữa hư không, thân ảnh Tô Hàn lóe lên, tốc độ kia như lôi điện, sau lưng mang theo một trận tiếng nổ vang.

"Chút thực lực như thế này của các ngươi đã gọi là thiên tài, vậy thì tuyệt đối đừng đắc tội ta, bằng không mà nói, để cho các ngươi một người cũng không thể quay về!"

. ..

Trong nháy mắt, một canh giờ trôi qua.

Càng tiến lên, Tô Hàn càng cảm thấy nơi đây rất quen thuộc, đến cuối cùng, hắn rốt cục cũng triệt để xác định, nơi này chính là Thế giới Ma Thần.

Bởi vì hắn thấy được một tòa thành cổ rách nát , tòa thành cổ kia đã biến thành phế tích, giống như đã trải qua đại chiến cực kỳ kịch liệt , còn có vô số thi cốt nằm bốn phía.

Mà bên trong tòa thành cổ này , có một pho tượng khổng lồ cao tới ngàn mét, pho tượng kia khắc hoạ chính là Thánh Ma cổ đế!

Thánh Ma cổ đế sáng tạo ra cái thế giới này, còn sáng tạo ra sinh mệnh ở nơi này , từng hạ xuống hư ảnh, khiến cho tất cả thổ dân sinh sống ở nơi đây đều tôn mình làm thần.

Loại cảm giác này, giống như trên Đại lục Long Võ, lấy Long xem như biểu tượng chí cao.

Mấy ngàn vạn năm qua đi, thổ dân sinh sống nơi đây cũng càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng, sinh ra quốc gia, cũng sinh ra chiến tranh.

Mỗi một cái quốc gia, thậm chí mỗi một thành trì, đều có pho tượng Thánh Ma cổ đế tồn tại, bất kể là quốc gia đã bị hủy diệt, hay là thành trì bị phá hủy, pho tượng kia, cũng tuyệt đối không có người nào dám động vào.

"Lão già, ngươi. . . Thật đã chết rồi sao?"

Tô Hàn đứng ở trước pho tượng kia, ngẩng đầu lên, trong lời nói có chút thở dài.

Bạn tốt của hắn rất rất nhiều, nhưng chân chính hảo hữu chí giao cũng rất ít, mà Thánh Ma cổ đế này, chính là một trong số đó.

Lúc này Tô Hàn, thậm chí còn có chút sợ hãi, sợ chính mình lúc trở lại thánh vực, cũng không nhìn thấy những thân ảnh của những người này .

"Thanh Dao chết rồi, Minh Hải chết rồi, bây giờ, ngươi cũng đã chết rồi."

Tô Hàn thì thào: "Tất cả những thứ này, đều trách ta."

Trầm mặc rất lâu, Tô Hàn thu hồi nỗi lòng lại, cuối cùng liếc mắt nhìn pho tượng kia , dứt khoát rời đi.

. ..

Đây là một tòa đại sơn hoang vu , đỉnh núi lớn bằng phẳng, giống như bị một đao chẻ thành cái dạng này.

Núi cao tới mấy ngàn thước, có ánh sáng bảy màu phát ra, ánh sáng bảy màu này cách ngàn mét sẽ có một màu khác, phía dưới cùng có ba màu xuất hiện gợn sóng, một dạng tùy thời muốn biến mất.

"Thất Bảo Sơn!"

Giờ phút này, đang có gần trăm người tụ tập ở bên trong đây, trong tay của bọn hắn đều cầm một tinh thạch, chính là tinh thạch này đem bọn hắn dẫn tới nơi này.

Người luyện chế ra tinh thạch này , tất nhiên là những người đại thế lực đã từng tiến vào Thế giới Ma Thần kia, bọn hắn dựa vào trí nhớ, đem nơi mình từng tới tất cả đều ghi chép lại, xem như vì hậu nhân trải đường tốt một chút.

Đây chính là chỗ tốt cho đám hậu bối của các thế lực lớn .

Tất cả đều có người xưa trải đường, bọn hắn chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng.

"Ha ha, Vân Diệp Đại Minh vương quả nhiên nói không sai, nơi đây tuy nói hoang vu, nhưng ta có thể cảm nhận được, bên trong Thất Bảo sơn này, sẽ xuất hiện bảo vật !"

Một tên nam tử trẻ tuổi thân mang áo tím đứng ở trong đám người cười to mở miệng.

Người này tóc cũng màu tím, nhìn có chút yêu dị, tay trái của hắn giống mọi người đều cầm một viên tinh thạch, mà bên tay phải thì có một cái mâm tròn.

Mâm tròn kia ngay lúc này bạo phát ra hào quang sáng tỏ, hào quang chỉ phương hướng, đúng là Thất Bảo Sơn!

Mà người có cái mâm tròn này, cũng chính là thiên tài tông môn siêu cấp Cự Nhân đảo, Lưu Thủy Vô Ngân.

"Không hổ là người Cự Nhân đảo, thậm chí ngay cả đồ vật tầm bảo như thế đều có."

"Nghe nói vật này gọi là 'Tầm bảo bàn ', nơi nào có bảo vật thì tầm bảo bàn đều sẽ trước tiên cảm ứng được."

"Cũng phải tạ ơn hắn, chỉ cho chúng ta một ngọn đèn sáng."

Bình Luận (0)
Comment