Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 228 - Chương 228 - Hồng Hoang Cự Nhân!

Chương 228 - Hồng Hoang cự nhân!
Chương 228 - Hồng Hoang cự nhân!

Nghe được lời Lưu Thủy Vô Ngân nói, những người khác vẻ mặt chìm xuống nhưng họ cũng không hề rời đi.

"Gào ~ "

Cũng đúng lúc này, trong hang động kia đột nhiên truyền ra một tiếng hí kinh thiên động địa.

Tiếng hí này lên vang vọng bát phương như muốn đem trọn cái huyệt động đều chấn động phải đổ sụp. Khi đám người Lưu Thủy Vô Ngân nghe được, chỉ cảm thấy bên tai ong ong, cực kỳ khó chịu.

"Vừa nãy là tiếng Giao Long ngâm!"

Đồng tử Đoan Mộc Tứ co vào, tầm mắt sáng choang lên: "Ở trong đó, có Giao Long huyết!"

Không cần hắn nói, Lưu Thủy Vô Ngân cũng đã thấy hết thảy những chuyện phát sinh trong hang động.

Chỉ thấy Tô Hàn đứng ở nơi đó. Trong tay hắn đang cầm lấy một cái bình ngọc mà tại phía trên bình ngọc lại có một đầu hư ảnh to lớn ẩn hiện.

Hư ảnh kia đúng là Giao Long!

"Thật là Giao Long huyết!"

"Không hổ là Tranh Giành chi môn, lại tồn tại cả Giao Long huyết. Nếu ta có thể chiếm được và hấp thụ nó. Thực lực chắc chắn sẽ tăng lên dữ dội vô số lần!"

"Cùng nhau ra tay, bắt người này lại mới lấy Giao Long huyết, đó là tình thế bắt buộc của chúng ta!"

Những người khác hô hấp cũng trở nên dồn dập. Mặc dù bọn họ đều là đệ tử của các thế lực lớn, trong đó không thiếu tông môn Nhất lưu. Nhưng đừng nói là tông môn Nhất lưu, cho dù là siêu cấp tông môn hiếm hoi kia cũng chưa chắc sẽ có Giao Long huyết.

Cho dù có đi nữa cũng khẳng định rất ít.

Thời đại này, chỉ tính Giao Long đã không còn nhìn thấy rồi, có thể nghĩ, một giọt Giao Long huyết trân quý đến cỡ nào.

"Đợi sau khi hắn đi ra, nhất kích tất sát." Đoan Mộc Tứ lạnh lẽo nói.

Theo thời gian tiến vào Tranh Giành chi môn, hầu như hắn không ra tay lần nào. Cho dù là Lưu Thủy Vô Ngân vừa mở miệng, hắn cũng không có trực tiếp đáp ứng.

Nhưng giờ phút này, khi nhìn thấy tận mắt Giao Long huyết này, hắn rốt cục nhịn không được.

Mà đôi mắt của Lưu Thủy Vô Ngân cũng sớm đã đỏ tươi, nồng đậm vẻ tham lam từ bên trong tuôn ra.

Hắn thề, chỉ cần hắn có thể lấy được giọt Giao Long huyết này chắn chắn cự nhân linh thể của hắn sẽ tăng lên thêm mấy mét!

Dù chỉ mấy mét nhưng thực lực sẽ tăng lên dữ dội!

Trước vô số ánh mắt nhìn chằm chằm gắt gao từng động tác, Tô Hàn cũng nắm thật chặt bình ngọc trong tay.

Trong chớp mắt này, cái hư ảnh Giao Long to lớn kia lại hí lên một lần nữa sau đó bịch một tiếng tiêu tán, toàn bộ dung nhập trong bình ngọc.

Tô Hàn quay người, đi ra hang động.

"Chết!"

Trong nháy mắt khi Tô Hàn đi ra ngoài, Lưu Thủy Vô Ngân lập tức ra tay. Hắn nắm trên tay bốn đạo hư ảnh huyễn hóa cự đại. Đúng rồi, nó chính là Long kĩ tử kim cấp của Cự Nhân đảo —— tứ tượng thần quyền!

"Ầm ầm ầm ầm!"

Còn chưa chờ công kích hạ xuống, nơi này đã truyền ra từng đợt nổ vang. Dựa vào thực lực của Lưu Thủy Vô Ngân một khi thi triển tứ tượng thần quyền, hoàn toàn có khả năng chống lại Long Thần cảnh.

"Vèo!"

Cùng lúc đó, Đoan Mộc Tứ cũng ra tay, trường kiếm kia hóa thành làn ánh sáng đầy trời giống như một trận mưa kiếm, phô thiên cái địa hướng phía Tô Hàn bao phủ tới.

Không riêng gì bọn hắn, những hậu bối của nhiều thế lực lớn cũng đồng thời ra tay. Thề phải chém Tô Hàn thành muôn mảnh.

Tô Hàn bỗng nhiên quay đầu lại nhìn chằm chằm đám người, trong mắt hắn chợt hiện lên hàn mang.

"Ba lần bốn lượt ra tay với ta, thật nghĩ rằng ta cho các ngươi mặt mũi hay sao ?"

Thoại âm vừa rơi xuống, Tô Hàn lật bàn tay một cái, Thần Âm chi trượng lập tức xuất hiện.

"Xoạt!"

Tô Hàn vung vẩy Thần Âm chi trượng tạo nên quả cầu hỏa diễm to lớn, cùng với Tứ Tượng thần quyền của Lưu Thủy Vô Ngân giao nhau cùng một chỗ.

Cùng lúc đó, không gian bốn phía xung quanh Tô Hàn bỗng nhiên hóa băng hàn, từng đạo sương trắng hiện dần lên. Những sương trắng này hóa thành tia băng trực tiếp đóng băng mưa kiếm đầy trời kia!

"Ầm ầm ầm ầm!"

Có tiếng nổ vang truyền đến, quả cầu hỏa diễm nổ tung đem Tứ Tượng thần quyền của Lưu Thủy Vô Ngân nổ thành hư vô.

"Cái gì? !"

Đám người khiếp sợ, Lưu Thủy Vô Ngân và Đoan Mộc Tứ cùng công kích mà bị phá đơn giản như vậy sao ?

"Đi!"

Tô Hàn lần nữa vung vẩy Thần Âm chi trượng, chỉ thấy từng cây cối to lớn từ mặt đất dâng lên. Trên những cây đại thụ kia có vô số dây mây vung vẩy tứ phía đem tất cả công kích của mọi người đều phá vỡ nátt!

"Ngươi không phải Long Mạch cảnh!"

Đoan Mộc Tứ khiếp sợ nói: "Long Mạch cảnh, tuyệt đối không thể có thực lực như vậy!"

" Lời này rất nhiều người đã nói rồi, ngươi không phải tên thứ nhất." Tô Hàn lắc đầu.

Đoan Mộc Tứ sầm mặt lại, lập tức xuất thủ lần nữa, lại có chín chuôi trường kiếm màu vàng óng đồng thời xuất hiện sau đó bay tốc độ cực nhanh tới mức muốn phá vỡ không gian đâm về phía Tô Hàn.

"Tu vi của tên này rất mạnh mẽ, cho nên chúng ta không thể tiếp tục ẩn giấu tu vi, nếu muốn đem hắn đánh giết, nhất định phải thi triển toàn lực!" Đoan Mộc Tứ hướng Lưu Thủy Vô Ngân quát.

Lưu Thủy Vô Ngân cũng khẽ cắn răng, bỗng nhiên hắn vỗ mi tâm sau đó thân hình của y đột nhiên bành trướng. Trong nháy mắt, hắn đã hóa thành cự nhân cao tới mười mét!!

"Cự nhân linh thể!"

Khi thấy được cảnh này, những người khác đều hít hút ngụm khí lạnh.

Chỉ có Đoan Mộc Tứ hừ lạnh nói: "Chuyện cho tới bây giờ, ngươi còn ẩn giấu tu vi? Độ cao mười mét căn bản không phải toàn lực của ngươi!"

"Đối phó hắn chỉ cần mười mét là đủ."

Hình thể Lưu Thủy Vô Ngân biến lớn nên thanh âm cũng trở nên thô kệch đi rất nhiều.

Hắn bước ra một bước trực tiếp hướng đỉnh đầu Tô Hàn đạp thẳng xuống.

"Mười mét sao?"

Tô Hàn ngẩng đầu, đôi mắt nheo lại: "Cho dù ngươi huyễn hóa ra trăm mét, thì có ích lợi gì!"

"Xoạt!"

Quang mang tỏa ra, một thân hình to lớn cũng ngưng tụ ra trước mặt Tô Hàn.

Chính là Hồng Hoang cự nhân!

Hồng Hoang cự nhân và Sơn Nham Cự Nhân tuy có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. Có điều, thực lực của cả 2 lại khác biệt nhau quá lớn như cống rãnh mà đòi sóng sánh với đại dương, không thể so sánh nổi.

Hồng Hoang cự nhân này thân cao có tới bốn mươi mét, gần như sắp muốn đội lên vách đá phía trên hang động. Cùng so sánh với cự nhân mà Lưu Thủy Vô Ngân hóa thành thì cứ như người lớn và tiểu hài nhi.

"Cái gì? !"

Lưu Thủy Vô Ngân biến sắc, triệt để khiếp sợ.

Ai cũng biết, trên toàn bộ đại lục Long Võ, có thể huyễn hóa ra cự nhân linh thể, chỉ có người của đảo Cự Nhân.

Nhưng hiện tại bây giờ, Tô Hàn chỉ cần vẫy tay một cái đã triệu hoán ra một cự nhân cao lớn như thế ?

Bất luận là theo độ ca hay là theo uy áp thì Lưu Thủy Vô Ngân đều cảm thụ vô cùng rõ ràng. Chính mình tuyệt không phải đối thủ của đối phương.

"Bành!"

Hồng Hoang cự nhân đấm ra một quyền, hung hăng nện trên người của Lưu Thủy Vô Ngân đang đạp bàn chân xuống.

Chỉ nghe răng rắc một tiếng, Lưu Thủy Vô Ngân kêu thảm. Thân hình cao mười mét của trực tiếp bay ra xa sau đó bịch một tiếng đâm vào trên vách tường, dẫn đến rung động khắp bốn phía.

"Mạnh như vậy? !"

Tất cả mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.

Cái.. cái này giời ạ vẫn là Long Mạch cảnh sao?

Đơn giản chính là biến thái! ! !

Hồng Hoang cự nhân kia sau khi đánh bay Lưu Thủy Vô Ngân lại xòe bàn tay to lớn ra đem chính thanh trường kiếm của Đoan Mộc Tứ nắm trong tay.

"Trở về!"

Đoan Mộc Tứ sắc mặt đại biến, trường kiếm kia chính là chí bảo của hắn đó, mỗi một chuôi, đều là vũ khí cấp tử kim trung phẩm. Nếu như dung hợp lại có thể đột phá cấp tử kim, đi đến cấp Thánh Linh hạ phẩm!

Các loại vật phẩm này, coi như hắn là thiên tài yêu nghiệt được Kiếm Tiên chiêu mộ đi chăng nữa, cũng cực kỳ coi trọng, không dám có sai lầm.

Nhưng không ngờ kết quả cuối cùng chỉ có 8 chuôi trở lại trong tay hắn.

Trong đó một thanh còn lại bị Hồng Hoang cự nhân mạnh mẽ bẻ thành hai nửa.

"Khốn nạn!"

Trái tim Đoan Mộc Tứ đang rỉ máu.

Một thanh trường kiếm đứt gãy, còn lại 8 chuôi, cho dù có dung hợp lại, cũng chỉ có thể đi đến vũ khí cấp tử kim thượng phẩm mà thôi so với chín chuôi dung hợp cùng một chỗ, hoàn toàn chính là hai khái niệm rõ ràng!

Bình Luận (0)
Comment