Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 257 - Chương 257 - Đại Trưởng Lão Ngọc Hư Cung

Chương 257 - Đại Trưởng Lão Ngọc Hư Cung
Chương 257 - Đại Trưởng Lão Ngọc Hư Cung

Kỳ thật trước khi hỏi những lời này, rất nhiều người đã đoán được rằng hai người Lâm trưởng lão là bị trục xuất đi ra, nhưng điều bọn họ nghi ngờ, là vì sao bị trục xuất đi ra?

Nếu bị trục xuất, dĩ nhiên là bạo phát ra thực lực Long Thần cảnh, mà nếu bạo phát ra thực lực Long Thần cảnh, thì chắc chắn bọn hắn đã gặp sự tình không địch nổi.

"Bên trong Tranh Giành chi môn xuất hiện một giọt Chân Long huyết." Lâm trưởng lão cũng không có giấu diếm.

"Cái gì? !"

"Lại là Chân Long huyết?"

"Việc này Lâm trưởng lão không có gạt ta chứ?"

Nghe nói bốn chữ 'Chân Long huyết' này, tất cả mọi người đều trừng mắt, hô hấp đều dồn dập.

Chí bảo như thế, đừng nói là những thiên tài kia, cho dù là bọn hắn, đại cường giả của Tông môn nhất lưu, Tông môn nhị lưu, cũng cực kỳ trông mà thèm.

Nếu có thể có được, bọn hắn tuyệt đối sẽ phế bỏ huyết mạch trước đó, sau đó dung hợp Chân Long huyết.

Tu vi giảm xuống thì như thế nào?

Chỉ cần cho bọn hắn thời gian, có được Chân Long huyết, sau này tất nhiên sẽ trở thành tồn tại chí cao vô thượng.

"Lão phu lừa các ngươi làm cái gì?"

Lâm trưởng lão nói: "Tuy nhiên, chỗ của Chân Long huyết có một con cự thú mạnh mẽ bảo vệ, chúng ta có gần 300 tên Long Thần cảnh đỉnh phong, toàn bộ bùng nổ tu vi, nhưng cũng chỉ ngăn cản được nó không đến một phút đồng hồ mà thôi, thời gian trục xuất của Tranh Giành chi môn chính là một phút đồng hồ, cho nên chúng ta liền bị trục xuất đi ra."

"Tê! ! !"

Nghe đến lời này, đám người hít vào một ngụm khí lạnh lần nữa.

Hơn ba trăm tên cường giả Long Thần cảnh đỉnh phong đấy!

Đây cũng không phải là Long Thần cảnh phổ thông, toàn bộ đều là Long Thần cảnh đỉnh phong của Tông môn nhất lưu, thấp nhất cũng là Tông môn nhị lưu, trong tay mỗi người đều nắm giữ lấy Long kỹ và vũ khí trang bị cực mạnh, Long Thần cảnh phổ thông, trong cùng một cấp bậc, bọn hắn có khả năng dễ dàng quét ngang.

Nhưng một đám người như vậy, mà chỉ giữ vững được một phút đồng hồ thôi sao?

"May mắn, trước khi chúng ta bị trục xuất đã thấy được có lấp lánh bạch mang, rất nhiều thiên tài của tông môn, phần lớn đều bị bạch mang (màn sáng trắng) hút vào, truyền tống đến địa phương khác, theo lão phu đoán thì địa phương mà bạch mang kia truyền tống đến chắc chắn là chỗ có Long huyết." Lâm trưởng lão lại nói.

"Vậy có người Ngự Linh các của ta không?"

"Kim Long thành thì sao?"

" Quỷ Thanh Thiên của Chiến Thần tông, chắc là tiến vào rồi, phải không?"

Niều người không kịp chờ đợi, mở miệng hỏi thăm, bọn hắn quan tâm chính là thiên tài đệ tử của tông môn bọn hắn.

Nói đùa, nếu có thể đạt được Long huyết, thì sau này đợi khi hắn trưởng thành, cho dù là Tông môn nhị lưu, cũng có thể nhờ sự trợ giúp của hắn mà tấn thăng thành Tông môn nhất lưu, thậm chí là tông môn siêu cấp!

Giá trị của một giọt Chân Long huyết là không cách nào dùng ngôn ngữ để cân nhắc, cho dù là chí bảo Thiên huyền cấp trong những truyền thuyết kia, cũng khó có thể so sánh được.

"Thiên tài đi vào quá nhiều, lão phu cũng không có xem rõ từng người, tuy nhiên, thiên tài của phần lớn tông môn trong các ngươi hẳn là đều đi vào."

Lâm trưởng lão nói.

"Vậy thì tốt. . ."

Đám người nhẹ nhàng thở ra, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.

"Lâm trưởng lão, lần này Tranh Giành chi môn tranh đoạt, cũng đã qua ba ngày rồi, có xuất hiện nhân vật yêu nghiệt nào không?" Lại có người mở miệng hỏi thăm.

Đây gần như đã trở thành chuyện phiếm của bọn hắn mỗi lần diễn ra Tranh Giành chi môn.

Tục ngữ nói, đệ tử của nhà người khác thì tốt, tuy trong tông của bọn hắn cũng có thiên tài, nhưng cuối cùng thì không sánh bằng yêu nghiệt của tông môn khác.

" Nhân vật yêu nghiệt? Điều này còn cần phải nói sao? Chúng ta thì không cần hi vọng rồi, chắc chắn lại là người của mười đại tông môn siêu cấp."

"Nghe nói Lưu Thủy Vô Ngân tuy tuổi còn trẻ nhưng linh thể cự nhân đã đạt đến hơn 30m, lúc bạo phát ra chính là vô địch trong cùng cấp bậc."

"Không nhất định, tuy Người Cự Nhân Đảo luôn có danh xưng đồng cấp vô địch, nhưng lần này Đoan Mộc Tứ của Kiếm Tiên mộ, còn có Quân Lạc Hoa của Tiên Đạo đình, có vẻ như đều là thiên tài tuyệt thế trăm năm khó gặp, nhất là Đoan Mộc Tứ, có lời truyền rằng hắn là kiếm tiên chuyển thế, nắm giữ không ít Long kỹ mạnh mẽ."

" Đạo Diệp của Ngọc Hư cung cũng rất lợi hại, chính là Đạo Tử dự bị của Ngọc Hư cung, lần này, sau khi đi ra, chắc chắn hắn sẽ tấn thăng thành Đạo Tử."

Rất nhiều cao tầng của tông môn đều đang nghị luận, trong lời nói đều có chút hâm mộ.

Nhưng bọn hắn không có chú ý đến, trong lúc bọn hắn đang nghị luận, sắc mặt Lâm trưởng lão kia đã âm trầm xuống.

"Ầm ầm!"

Vào lúc này, bầu trời phía trên bỗng nhiên bị xé nứt, đột nhiên xuất hiện một đoàn mây đen to lớn, nhanh chóng biến ảo, tạo thành một mặt người to lớn.

Nhìn thấy mặt người này, sắc mặt đám người Lâm Nguyên đều biến đổi, vội vàng khom người nói: "Bái kiến Đại trưởng lão Ngọc Hư cung."

"Lâm Nguyên, lão phu nghe nói ngươi đã ra khỏi Tranh Giành chi môn rồi phải không?" Âm thanh của mặt người kia vù vù, mở miệng hỏi.

"Vâng." Lâm Nguyên cung kính mở miệng.

Tuy hắn là trưởng lão Chiến Thần tông, nhưng cuối cùng cũng không phải là tông môn siêu cấp, chẳng qua là Tông môn nhất lưu, mà người trước mặt, chính là Đại trưởng lão của tông môn siêu cấp chân chân chính chính, ở trong Ngọc Hư cung, địa vị chí cao, tu vi càng kinh khủng.

"Ngươi có biết Đạo Diệp của Ngọc Hư cung ta, bây giờ thế nào không?" Mặt người nói.

Ngữ khí của hắn, hoàn toàn chính là mệnh lệnh, Lâm Nguyên nhất định phải nói cho hắn biết.

"Đạo Diệp. . ."

Lâm Nguyên vừa muốn mở miệng, thì bị một tên cao tầng của Tông môn nhị lưu bên cạnh cắt ngang.

"Đại trưởng lão, Đạo Diệp chính là Đạo Tử dự bị của Ngọc Hư cung, thiên phú của hắn mạnh mẽ, tu vi không tệ, hơn nữa được Ngọc Hư cung ban cho rất nhiều bảo vật và thủ đoạn, ở trong Tranh Giành chi môn, dĩ nhiên sẽ như cá gặp nước."

"Đúng đấy, tư chất của Đạo Diệp, chúng ta đều có nghe thấy, nếu có được một chút thu hoạch trong Tranh Giành chi môn, thì sau khi đi ra, nhất định sẽ tấn thăng thành cường giả."

"Ha ha, Đại trưởng lão quá lo lắng. . ."

Rất nhiều người đều mở miệng, trong lời nói xen lẫn mùi vị nịnh nọt nồng đậm.

Hoàn toàn chính xác, trong quá khứ ở trong Tranh Giành chi môn, người của mười đại tông môn siêu cấp đều có thu hoạch nhiều nhất, lời nói dễ nghe như thế này, lại không cần tiền, tại sao không nói nhiều một chút chứ?

Mặt người Đại mà trưởng lão Ngọc Hư cung hóa thành cũng hơi hơi nhấc lên khóe miệng, nói: " Thiên phú của Đạo Diệp đúng là còn có thể tính là tốt, lần này, sau khi đi ra, lão phu dự định sẽ để cho hắn tu luyện Cửu Thiên Thần Linh công, bây giờ chỉ cần chờ xem hắn thu hoạch như thế nào trong Tranh Giành chi môn."

"Dĩ nhiên là rất nhiều, Đại trưởng lão cứ yên tâm đi."

Đám người nịnh nọt một lần nữa.

Mà sắc mặt Lâm Nguyên, lại càng ngày càng âm trầm, sắp chảy ra nước.

"Đại trưởng lão. . ."

Rất lâu sau, Lâm Nguyên rốt cuộc nói: " Tiểu công chúa Doãn Lạc Huyên của Thái Bình tông đã ra khỏi Tranh Giành chi môn, nàng chưa đến Ngọc Hư cung sao?"

"Thái Bình công chúa ra khỏi rồi ư?"

Đại trưởng lão khẽ lắc đầu: "Việc này lão phu không biết, ngươi giải thích một chút đi."

"Ba ngày trước, Thái Bình công chúa cũng đã ra khỏi Tranh Giành chi môn, bởi vì. . ."

Nói đến chỗ này, Lâm Nguyên có chút lưỡng lự, bởi vì hắn sợ không chịu nổi áp lực của Đại trưởng lão.

"Có lời gì thì cứ nói thẳng đi, bởi vì cái gì?" Đại trưởng lão nhíu mày.

"Bởi vì Đạo Diệp. . . Chết rồi."

"Cái gì? ! ! !"

Bình Luận (0)
Comment