"Xoạt!"
Trường kiếm như cơn gió lốc, trong đại điện không ngừng xoay tròn, một lúc sau Đoan Mộc Tứ vung bàn tay lên, trường kiếm kia oanh một tiếng, hướng thẳng đến Huyễn Linh.
"Tiểu ca ca, thiếp thân ôn nhu như thế tiểu ca ca thật sẽ nặng tay như thế sao?"
Lúc Huyễn Linh mở miệng cùng Đoan Mộc Tứ đối mặt, ở giữa tầm mắt hắn có ánh đỏ bắn ra.
Lời nói yêu mị kia, đâm thẳng vào trong lòng Đoan Mộc Tứ, khiến cho động tác Đoan Mộc Tứ dừng lại, những trường kiếm kia cũng đều dừng lại. Bất quá rất nhanh, Đoan Mộc Tứ đã phản ứng lại.
"Thuật Yêu mị!"
Đoan Mộc Tứ hừ lạnh, bàn chân đạp lên trên mặt đất, thân ảnh vèo một tiếng bay ra, có chín thanh trường kiếm ở bốn phía bay lượn, dưới tâm niệm của Đoan Mộc Tứ hướng Huyễn Linh giết tới.
"Tiểu ca ca, ngươi thật nhẫn tâm đối với thiếp thân. . ."
"Im miệng!"
Huyễn Linh còn dự định mở miệng, nhưng Đoan Mộc Tứ là nhân vật bậc nào?
Hắn chính là kiếm tiên chuyển thế trong truyền thuyết là thiên tài trong Kiếm Tiên mộ, tuy cuồng ngạo nhưng tâm cảnh so với người bình thường cường hãn hơn rất nhiều.
Huyễn Linh lần thứ nhất mở miệng khiến cho hắn có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, nhưng lần này, hắn đã làm tốt phòng ngự, thuật yêu mị kia đã không còn ảnh hưởng đối với Đoan Mộc Tứ.
"Khanh khách. . ."
Tiếng cười Huyễn Linh như chuông bạc, ngón tay ngọc duỗi ra, nhẹ nhàng chỉ hướng Đoan Mộc Tứ, đồng thời nói: "Không nghĩ tới tâm cảnh tiểu ca ca cao như thế, là thiếp thân nhìn lầm."
"Xoạt!"
Lúc ngón tay nàng chỉ ra, một màn sáng hồng từ giữa hư không nổi lên, màn sáng hồng này đem Đoan Mộc Tứ bao bọc lại trong lúc nhất thời, lại khiến cho không thể động đậy.
"Tiểu ca ca chỉ là Long Linh cảnh, thiếp thân lật tay một cái đã có thể trấn áp ngươi, tiểu ca ca chẳng lẽ cảm thấy còn có thể cùng thiếp thân đối chiến hay sao?"
"Phá!"
Vẻ mặt Đoan Mộc Tứ âm trầm, thu hồi chín thanh trường kiếm kia đâm về màn sáng hồng.
"Khai thiên thuật, phá luân hồi!"
Đoan Mộc Tứ bỗng nhiên gào thét, chín thanh trường kiếm kia tuy chỉ là những thanh trường kiếm bình thường cấp Bạch Ngân, nhưng giờ phút này, lại bạo phát ra một ánh sáng kinh người.
Ánh sáng kia cũng không phải vì cấp bậc trang bị mà phát ra ánh sáng mà chính là ánh sáng sắc bén !
"Ừm?"
Nụ cười tự tin kia trên mặt Huyễn Linh dần thu hồi lại, không thể tưởng tượng nổi mà nói: "Thuật pháp của ngươi là gì? Có thể tạm thời gia tăng cấp bậc vũ khí ? !"
"Thuật pháp của ta người tông môn hạ lưu như ngươi có thể nhìn thấu!"
Đoan Mộc Tứ hừ lạnh, hắn vung bàn tay lên chín thanh trường kiếm bùng nổ ánh sáng kinh thiên xuyên thấu qua ánh sáng hồng.
Sau khi xuyên thấu ánh sáng hồng, Đoan Mộc Tứ lấy ra hai bình đan dược, trong chớp mắt nuốt hết vào, Long lực kinh người từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, đem trăm thanh trường kiếm kia vẫn luôn bay lượn ở đỉnh đầu Huyễn Linh toàn bộ đều tăng lên cấp bậc !
Đến cùng tăng lên tới cái cấp bậc gì, đừng nói Huyễn Linh, xem như Tô Hàn cũng nhìn không ra.
Bởi vì cấp bậc mà hắn tăng lên cũng không phải là các loại cấp Bạch Ngân, cấp Hoàng Kim mà như nâng cấp vũ khí lên đến một cái cảnh giới khác, khó mà biết được lấy.
"Kiếm Tiên mộ, lại còn có thuật pháp như thế, không hổ là tông môn siêu cấp." Tô Hàn thầm nghĩ trong lòng.
Hắn vẫn luôn bình tĩnh ngồi xem náo nhiệt, tuy Lưu Thủy Vô Ngân cùng Đoan Mộc Tứ rất có thể không phải đối thủ của Huy Nguyệt cùng Huyễn Linh dù sao cảnh giới chênh lệch quá lớn.
Nhưng Tô Hàn có tự tin, Huy Nguyệt cùng Huyễn Linh, tuyệt đối không dám giết Đoan Mộc Tứ cùng Lưu Thủy Vô Ngân.
Nếu như giết chết hai người đó, đối với Tô Hàn mà nói cũng là một chuyện tốt. Ngược lại hai bên đối với Tô Hàn mà nói đều là tai họa.
"Oanh!"
Vào lúc này, một âm thanh nổ thật to từ chỗ Lưu Thủy Vô Ngân truyền ra.
Lúc này bên trong đại điện, cuồng phong gào thét, đem bàn ghế bốn phía lật tung, mà thân ảnh Lưu Thủy Vô Ngân đang nhanh chóng biến lớn.
"Cái gì? !"
Lúc thấy cảnh này, ngoại trừ Tô Hàn tất cả mọi người cứ thế ngay tại chỗ.
"Đây là cái bí thuật gì ? !"
Bọn hắn cực kỳ khiếp sợ, bởi vì Lưu Thủy Vô Ngân không chỉ có thân thể biến lớn, đến cả khí tức của hắn, cùng lúc thân thể biến lớn cũng tăng lên dữ dội.
Huy Nguyệt cũng chau mày, có chút ngạc nhiên nghi ngờ.
"Ra ngoài đánh, đại điện của ta không chứa nổi đám người các ngươi phá hủy như vậy." Tô Hàn thản nhiên nói.
Nghe thấy lời ấy, thân ảnh Lưu Thủy Vô Ngân đạp mạnh một cái, vọt thẳng ra đại điện.
"Nếu như nggươi có bản lĩnh, thì đi ra đây chịu chết cho ta !" Đứng ở trên quảng trường, Lưu Thủy Vô Ngân hướng Huy Nguyệt quát.
Cùng lúc đó, thân ảnh Đoan Mộc Tứ cũng đạp lên trường kiếm, bay ra đại điện.
Huy Nguyệt cùng Huyễn Linh liếc nhìn nhau, không nói hai lời, hướng đến quảng trường phóng đi.
Mấy người Tô Hàn cũng chậm rãi bắt kịp, Lăng Khánh Hải nhìn một chút Đoan Mộc Tứ, lại nhìn một chút Lưu Thủy Vô Ngân, cuối cùng vẫn nhịn không được, nói: "Hai người này, là ngươi từ trong Tranh Giành chi môn mang ra ngoài?"
"Ừm."
Tô Hàn khẽ gật đầu, nói: "Chính vì bọn hắn, Đồ Thần các ta kém chút nữa bị diệt mất."
Lăng Khánh Hải dừng bước chân lại: "Ý của ngươi là. . . Bọn hắn là người Tông môn nhất lưu ? !"
"Không, bọn hắn là thiên tài tông môn siêu cấp."
Tô Hàn nói: "Cái tên kia, gọi là Lưu Thủy Vô Ngân, là hậu bổ Thánh tử Cự Nhân đảo, một tên khác, gọi là Đoan Mộc Tứ, là người Kiếm Tiên mộ, nghe nói là kiếm tiên chuyển thế trong truyền thuyết."
"Cái gì? !"
Không riêng gì Lăng Khánh Hải, lúc này Thần Nữ cũng há to miệng, lộ ra thần sắc không dám tin.
"Ngươi. . . Vậy mà đem thiên tài tông môn siêu cấp nhốt lại ? ? ?" Thần Nữ nói.
"Thì có sao?"
Tô Hàn vẻ mặt có chút băng lãnh: "Ta đã vì thế mà phải bỏ ra đại giới (giá lớn)."
Thần Nữ cùng Lăng Khánh Hải đều trầm mặc lại, bọn hắn rốt cuộc cũng biết nguyên nhân vì sao những tông môn siêu cấp kia lại phẫn nộ như vậy.
Bọn hắn chỉ nghe nói, Tô Hàn trêu chọc tông môn siêu cấp, cũng không biết trêu chọc thế nào, hiện tại rốt cuộc thì bọn hắn đã biết rõ, nguyên nhân chính là bắt những thiên tài mà người ta thật vất vả mới bồi dưỡng ra được!
"Những tông môn siêu cấp kia đều coi bọn hắn đã chết." Tô Hàn lại nói.
"Ầm ầm!"
Lúc này trên quảng trường, bốn người đã chiến đấu.
Hai người Huy Nguyệt cùng Huyễn Linh cũng không biết thân phận của bọn hắn, bất quá bọn hắn cũng có thể nhìn ra được, loại tuổi tác như hai người này lại có tu vi như thế , chắc chắn cũng là một loại thiên tài.
Tuy nhìn không giống như là thiên tài Phượng Hoàng tông, nhưng có thể nghe theo sự chỉ hủy của Tô Hàn tất nhiên cũng có chút quan hệ.
Xem hai người này, hôm nay cho dù giết Tô Hàn không được, ít nhất giết hai người trước mặt này, cũng có thể là giảm một chút nhuệ khí Phượng Hoàng tông, giảm nhuệ khí của Tô Hàn !
"Chết!"
Huy Nguyệt cùng Lưu Thủy Vô Ngân đối chiến lại bất phân cao thấp, rốt cục cũng mất kiên trì, tầm mắt hắn lóe lên ánh sáng, một cây phất trần màu tím xuất hiện.
Trong chớp mắt phất trần hóa thành ngàn mét, từ xa nhìn lại, lúc này ở trên quảng trường đều một màu tím đậm.
Lưu Thủy Vô Ngân trực tiếp bị phất trần phong tỏa lại, chỉ có thể nghe được bên trong từng đợt gầm thét cùng nổ vang cật lực muốn phá vỡ sự phong tỏa của phất trần.