"Vèo!"
Có thân ảnh từ trong thể xác Huy Nguyệt lao ra, chính là nguyên thần của hắn.
Lúc này Nguyên Thần Huy Nguyệt, hai con ngươi che kín nồng đậm ý hoảng sợ.
Hắn vốn cho rằng hôm nay xem như không địch lại Tô Hàn, cũng có thể dựa vào phù triện này nhẹ nhõm rời đi, nhưng hắn cũng không nghĩ tới, chính mình phải chết nhanh đến như vậy !
Càng làm hắn không có nghĩ tới là, bên trong Phượng Hoàng tông, lại có đại trận tông môn cứt chó này, có thể cắt đứt linh khí thiên địa, còn có thể ngăn cản bọn hắn rời đi!
Bên trong các tông môn khác, Huy Nguyệt chưa bao giờ nhìn thấy loại đại trận này, thậm chí ngay cả nghe cũng chưa nghe nói qua.
Nếu nói hôm nay bọn hắn thật sẽ chết ở chỗ này, cái khiến cho bọn hắn chết tuyệt đối không phải Thẩm Ly, cũng không phải Tô Hàn, mà là đại trận tông môn vây khốn bọn hắn này, để bọn hắn không cách nào rời đi !
"Vèo!"
Thấy Thẩm Ly cầm lấy Nguyên Thần Huy Nguyệt, Huyễn Linh rốt cục lúc này chạy tới.
Chín bóng người mang theo vũ mị, mang theo ý câu dẫn, trải rộng bốn phía Thẩm Ly, mang theo trận trận hương khí.
Mùi thơm nức mũi này, có thể làm người khác cấp tốc bị mê hoặc. Nhưng thuật yêu mị này, đối với Thẩm Ly rất vô dụng!
"Ngươi cho rằng, lão phu cũng giống như Đoan Mộc Tứ thực lực chỉ là Long Linh cảnh hay sao?" Thẩm Ly quay đầu liếc mắt nhìn Huyễn Linh.
Chính trong cái nhìn này, làm cho Huyễn Linh toàn thân rung mạnh, vẻ mặt trực tiếp tái nhợt, một cỗ uy áp ngập trời từ đỉnh đầu hạ xuống, khiến cho chín bóng người kia oanh một tiếng biến mất, mà trên đầu Huyễn Linh như một tòa núi lớn đang đè ép khiến cho nàng không thở nổi.
"Hôm nay có nhiều mạo phạm, mong rằng tiền bối lưu tình, ngày sau nhất định sẽ tạ ơn!" Huyễn Linh chà xát một chút máu tươi, mở miệng nói ra.
Thẩm Ly mặt không biểu tình, bàn tay hướng phía hư không vỗ một cái, vùng hư không kia lập tức bị phá vỡ.
Cùng lúc đó, một tiếng kêu thảm thiết đau đớn từ giữa hư không truyền ra, sau một khắc đã khôi phục bình thường lại.
"Ngươi!"
Huyễn Linh trừng lớn con mắt, nàng liếc mắt đã thấy được Nguyên Thần Huy Nguyệt bị đập nát , giờ phút này trong lòng càng tuyệt vọng, trong đầu phát ra nhiều tiếng nổ vang.
Nàng muốn rời đi, nhưng còn có đại trận tông môn, căn bản không cho nàng rời đi!
"Tô tông chủ!"
Huyễn Linh bỗng nhiên ngẩng đầu, một đôi mắt phượng câu hồn phách người nhìn về phía Tô Hàn, nói: "Chỉ cần Tô tông chủ buông tha thiếp thân, thiếp thân nguyện ý phục vụ Tô tông chủ cả đời, thiếp thân tu luyện thuật pháp thuộc về chuyện phòng the, lúc thiếp thân phục vụ, Tô tông chủ chẳng những sẽ có sự thỏa mãn còn có thể từ Âm bù Dương, tăng lên thực lực bản thân!"
Lời vừa nói ra, cả đám người lần nữa sửng sốt, ngay cả Thẩm Ly ban đầu định động thủ cũng có chút dừng lại.
"Vèo!"
Cũng vào lúc này, một bóng người không biết từ khi nào lao ra, khí tức Long Thần cảnh bộc phát ra, hóa thành bàn tay, vỗ thẳng đến Huyễn Linh.
Sau khi thân ảnh này xuất hiện lại có một thân ảnh khác xuất hiện, đồng dạng là uy áp Long Thần cảnh, như tòa núi lớn đánh tới Huyễn Linh.
"Lại có hai người Long Thần cảnh? !"
Khuôn mặt Huyễn Linh kịch biến lộ ra run sợ.
Thân ảnh nàng lui lại, nhưng tốc độ của hai đạo công kích này thật sự là quá nhanh, lúc nàng vừa mới sinh ra ý nghĩ lui lại, thì hai bàn tay kia đã rơi vào trên thân nàng.
"Phốc!"
Bàn tay thứ nhất khiến cho Huyễn Linh bắn ra máu tươi, bản thân bị trọng thương.
Bàn tay thứ hai khiến cho thể xác, trực tiếp nổ tung!
"Tô tông chủ cũng không có nói có đáp ứng hay không, thủ hạ như ngươi cũng có thể tùy ý động thủ? Xem ra Tô tông chủ bên trong Phượng Hoàng tông cũng không có cái uy nghiêm gì !" Nguyên Thần Huyễn Linh lao ra, thê lương hết lên.
"Loại chuyện này, không cần hắn mở miệng, ta tất nhiên có thể thay hắn làm chủ!"
Tiếng hừ lạnh từ giữa hư không truyền ra, một thân ảnh xinh đẹp mảnh khảnh cũng chậm rãi hiện lên ở trong mắt Huyễn Linh.
Chính là Tiêu Vũ Nhiên!
"Ngươi là ai? !" Huyễn Linh giọng the thé nói.
"Ta là vị hôn thê của hắn, sao nào?" Tiêu Vũ Nhiên âm thanh lạnh lùng nói.
Huyễn Linh chấn động trong lòng, không chỉ có hối hận từ trong lòng dâng lên.
Nàng còn dự định câu dẫn Tô Hàn, cho dù lúc mở miệng, cũng đang thi triển cái thuật pháp yêu mị kia.
Nhưng nàng không ngờ tới, Tô Hàn lại còn có một vị hôn thê như thế, mà vị hôn thê này còn là cường giả Long Thần cảnh!
Huyễn Linh có thể cảm nhận rõ ràng, tuy Tiêu Vũ Nhiên chỉ là Long Thần cảnh sơ kỳ, mà khí tức của nàng có vẻ như còn có chút không ổn định, giống như vừa mới đột phá.
Nhưng chính là căn cơ bất ổn này, vừa mới đột phá Long Thần cảnh, uy lực của một chưởng kia so với Long Thần cảnh trung kỳ còn cường hãn hơn rất nhiều!
"Phượng Hoàng tông các ngươi đều là một đám biến thái! ! !"
Huyễn Linh trong lòng tuyệt vọng, biết được hôm nay không có đường lui, cũng không nói nhảm thêm nữa.
"Ông ~ "
Lúc nàng vừa mới gào thét xong, một bóng người ở sau lưng nàng xuất hiện, ánh kiếm thẳng tắp từ sau lưng Huyễn Linh đâm vào, đem Nguyên Thần đánh nát giữa hư không.
Thân ảnh này, là Tiêu Vũ Tuệ!
Khi thấy Tiêu Vũ Tuệ, Tiêu Vũ Nhiên sửng sốt một chút, mà Tiêu Vũ Tuệ cũng sửng sốt một chút.
Hai người đồng thời ra tay, cũng không phải sớm đã bàn xong, mà là một loại ăn ý. Mà loại ăn ý này, đến từ việc Huyễn Linh câu dẫn Tô Hàn.
"Tô tông chủ, diễm phúc không cạn nha!"
Thần Nữ nhìn về phía Tô Hàn, bĩu môi nói: "Theo bản Thần Nữ nhìn thấy, tỷ tỷ muội muội đồng thời hầu hạ, so với Huyễn Linh một người thoải mái hơn nhiều."
"Cút sang một bên." Tô Hàn sờ lấy mũi, trừng mắt nhìn Thần Nữ.
Mà Lăng Khánh Hải thì ở một bên ôm bụng cười to, khó được trêu chọc nói: "Thanh quan khó gãy việc nhà a, ha ha ha. . ."
"Các ngươi chết hết cho ta!" Tô Hàn trợn trắng mắt, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ.
Tiêu Vũ Nhiên sẽ ra tay, Tô Hàn đã liệu đến, nhưng hắn cũng không ngờ rằng, Tiêu Vũ Tuệ cũng sẽ phẫn nộ như vậy.
"Vù vù!"
Trên hư không Tiêu Vũ Nhiên cùng Tiêu Vũ Tuệ đồng thời rời đi, cũng không biết bởi vì thẹn thùng, hay bởi vì xấu hổ.
Nhất là Tiêu Vũ Tuệ, lúc rời đi khuôn mặt của nàng đã đỏ giống như quả táo, đến chính nàng cũng không nghĩ tới lúc Huyễn Linh câu dẫn Tô Hàn nàng sẽ tức giận như vậy.
. ..
Buổi trưa, Lăng Khánh Hải, Thần nữ, cùng với những đám tông chủ tông môn cửu lưu trong Phượng Hoàng tông hưởng dụng cơm trưa về sau khách khí vài câu rời đi.
Mà Tô Hàn thì đem Lưu Thủy Vô Ngân cùng Đoan Mộc Tứ thu nhập vào trong cái túi đỏ.
Hai người này đối với hắn còn có tác dụng, không thể nói trước đến lúc đó có thể từ trên người của bọn hắn, để cho Phượng Hoàng tông giành ích lợi thật lớn được hay không, nhưng giữ bọn hắn lại thì còn có lợi.
Thời gian chuyển dời, trong nháy mắt, lại một tháng trôi qua.
"Oanh!"
Một ngày này, trong gian phòng Tô Hàn đang ngồi xếp bằng.
Toàn thân trên dưới hắn, có một cỗ khí tức mãnh liệt bạo phát đi ra, mà tu vi của hắn, cũng trong khí tức này, tăng lên liên tục trong nháy mắt tu vi đã đạt đến một cái đỉnh, từ Long Linh cảnh hậu kỳ, trực tiếp đột phá đến Long Linh cảnh đỉnh phong!
Sau khi đột phá, Tô Hàn mở con mắt ra, hai mắt như điện, có một ngụm khí tức vẩn đục từ trong miệng hắn phun ra.
"Long Linh cảnh đỉnh phong. . . Vẫn không đủ." Tô Hàn lắc đầu, tự lẩm bẩm.