Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 404 - Chương 404 - Ôn Linh

Chương 404 - Ôn Linh
Chương 404 - Ôn Linh

Nữ tử này tên là Ôn Linh, cũng là đệ tử đỉnh phong trong Hóa Thần các, mà sau lần tông môn thi đấu này về sau Hóa Thần các sẽ an bài nàng tiến hành lần Hóa Thần thứ nhất.

Mới vừa một cái chớp mắt kia, nàng rõ ràng đã nhìn thấy, một đao màu đen này từ trước người mình cứ lướt qua như vậy.

Không riêng gì bản thân mình, cũng cùng đám người Vương Liệt lướt qua!

Nhưng đám người Vương Liệt, sau khi bị đao mang này lướt qua thể xác toàn bộ biến thành vũng máu, mà mình thì vẫn còn sống sót!

“Ta không chết...”

Ôn Linh vươn tay ra sờ soạng một chút thân thể chính mình, cảm giác toàn thân đều đã bị mồ hôi lạnh tuôn ra làm ướt đẫm cả người.

“Vì sao bọn hắn đều đã chết, ta lại không chết...” Ôn Linh tự lẩm bẩm, không thể tin được.

“Ta từng đáp ứng Thần Chủ các ngươi, người Hóa Thần các, ta sẽ không động.”

Đúng lúc này, bên trong động phủ, có âm thanh bình thản, từ trong miệng thân ảnh bạch y truyền ra.

Ôn Linh sửng sốt một chút, rốt cục tỉnh ngộ, cúi thân xuống thật sâu, hướng thân ảnh bạch y kia nói: “Đa tạ tiền bối đã tha mạng cho ta.”

Giờ phút này , nàng đã nhớ tới lúc Thần Chủ đưa đệ tử Hóa Thần các tiến đến, đã từng nói qua một câu —— “Nơi đây có tiền bối bế quan, động tĩnh của bọn ngươi nhỏ một chút.”

Trước đó nàng còn không rõ ý tứ của Thần Chủ là gì, giờ phút này rốt cục đã tỉnh táo lại.

“Trách không được Thần Chủ, để cho chúng ta gọi là tiền bối...” Ôn Linh hô hấp dồn dập, thầm nghĩ trong lòng. Lúc này nàng cũng sinh ra ý hối hận.

Lúc trước Thần Chủ mặc dù có nói như vậy, nhưng cả đám người nàng cũng không có quan tâm, nàng vẫn luôn ỷ vào bản thân mình chính là người Hóa Thần các, chính là người tông môn siêu cấp, cho nên không đem một ai để vào mắt.

Bọn nàng vẫn luôn cảm thấy, cho dù trời có sập xuống, cũng sẽ có Hóa Thần các chịu lấy, sẽ có Thần Chủ nhận lấy!

Giờ phút này, nàng đã hiểu rõ, cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!

“Nhưng trí nhớ của ngươi, ta không thể giữ lại.”

Thân ảnh bạch y mở miệng lần nữa, hắn vung bàn tay lên, hai con ngươi Ôn Linh lập tức ngây dại ra.

Trong một cái chớp mắt mà thôi, lại như không có phát sinh cái gì, nhưng trên mặt Ôn Linh sự sợ hãi cùng với cảm kích, đều đã biến mất không thấy gì nữa.

Một màn mới vừa rồi kia, nàng đã triệt để quên đi, kể cả tướng mạo thân ảnh bạch y này, còn có một đao mang vạn mét mới vừa kia toàn bộ đều biến mất không thấy gì nữa.

Tô Hàn, cứ thế mà đem trí nhớ của nàng xóa đi.

Thân ảnh Ôn Linh như có một lực đẩy, đẩy nàng bay ra xa.

Trí nhớ mời vừa rồi nàng đã quên đi nhưng đao mang vạn mét này cũng không có biến mất.

Ôn Linh lần nữa nhìn thấy được cái đao mang kinh thiên kia, nhưng mới vừa phát sinh cái gì nàng mãi mãi cũng không cách nào nhớ được.

“Người Hóa Thần các, toàn bộ đều cút cho ta!”

Một tiếng quát kinh thiên, từ trong động phủ truyền ra.

Sau khi Ôn Linh bị đẩy ra ngoài, nơi cửa động kia, lần nữa bị màn lôi ngăn cản.

Ngoại trừ đám người Vương Liệt đã chết, còn có Ôn Linh đã bị xóa đi trí nhớ, không người nào biết được bên trong hang động kia có cái gì tồn tại.

“Là khí linh! Đây tuyệt đối là âm thanh của khí linh!”

“Thật sự có bảo vật!”

“Vật này không ngờ lại có linh tính như vậy, lại có thể đẩy người văng ra xa, cấp bậc tuyệt đối không phải chỉ ở Cấp Thánh Linh hạ phẩm, ít nhất cũng là trung phẩm, thậm chí là thượng phẩm!!!”

Những đệ tử của chín tông môn khác thấy được đám người Vương Liệt trong nháy mắt đã bị đánh chết.

Trong lòng bọn họ có sự hoảng sợ, nhưng một lát sau sự hoảng sợ này hoàn toàn biến mất, đã bị sự tham lam cám dỗ từ bảo vật triệt để chiếm cứ.

Theo bọn hắn nghĩ chí bảo này là một thanh trường đao, còn là một thanh trường đao đã biến thành hình!

Từ trên hư không vật thể đang trôi nổi kia lại chưa hạ xuống đao mang vạn mét đã có thể nhìn ra điểm này!

Mà đao này còn có khí linh, khí linh có thể so với trí tuệ nhân loại nếu hoàn toàn đã hoá hình, cấp bậc như thế ít nhất cũng là Cấp Thánh Linh trung phẩm!

Đối với bọn hắn chí bảo Cấp Thánh Linh trung phẩm hơn nữa còn có được lực công kích thao thiên như thế vũ khí chí bảo này chính là đồ vật trân quý nhất cơ hội ngàn năm mới gặp được!

Kể cả người Hóa Thần các, trên mặt cũng lộ ra sự tham lam, hai con ngươi lấp lánh hào quang.

Bọn hắn không có ý định rời đi, nhưng Ôn Linh thì cảm thấy trong lòng có cảm giác hồi hộp không cách nào hình dung được, giống như vừa rồi một cái chớp mắt kia đã xảy ra chuyện gì làm cho bản thân mình cực kỳ hoảng hốt.

Nàng nhớ không nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể nhớ kỹ, mình cùng đám người Vương Liệt, cùng nhau đứng trước cái động phủ.

Nhưng giờ phút này, tám người Vương Liệt đã hoàn toàn biến mất, chỉ có chính mình sống sót.

Nàng có loại cảm giác nếu cứ tiếp tục lưu lại ở nơi này, chính mình sẽ chết, đệ tử Hóa Thần các cũng sẽ chết!

“Người Hóa Thần các, nghe mệnh lệnh ta, toàn bộ rút lui!” Ôn Linh hừ lạnh ,giọng nói bén nhọn quát lên.

Nàng vừa dứt lời những đệ tử Hóa Thần các, trong nháy mắt đã tỉnh táo lại một chút, trên mặt bọn hắn sự tham lam giảm bớt rất nhiều.

“Ôn sư tỷ, đây chính là chí bảo ít nhất Cấp Thánh Linh trung phẩm a!!!”

“Ôn sư tỷ, toàn bộ người chín đại tông môn siêu cấp ta đều ở nơi này, có gì để e ngại nữa? Nếu có thể thu được bảo vật này, ngày sau sẽ làm nên thành tựu kinh thiên!”

“Ôn sư tỷ, giờ phút này chúng ta không thể rời đi, cơ hội như này khó có được, cả một đời chỉ sợ không gặp được!”

Hóa Thần các có không ít đệ tử lập tức mở miệng, khuyên giải Ôn Linh ở lại.

Tất cả mọi người đều cho rằng,đối phương mới mở miệng tuyệt đối là khí linh đã hóa hình, mà không phải những người khác.

Bởi vì trước khi tông môn thi đấu, mười đại tông môn siêu cấp đã sớm tung ra tin tức, lần này địa điểm tông môn thi đấu là ở bên trong Thần Dược sơn, nếu không cũng sẽ không có nhiều tán tu biết việc này đến đây vây xem như vậy.

Cũng chính bởi vì vậy, tất cả đệ tử cảm thấy rằng thời gian nửa năm bên trong Thần Dược sơn này, không có khả năng sẽ có người khác ngoại trừ các đệ tử mười đại tông môn siêu cấp xuất hiện.

Với lòng tham ngay lúc này của bọn hắn cho dù thật sự có người xuất hiện, bọn hắn cũng sẽ cho rằng đây chính là khí linh biến thành!

“Ôn sư tỷ, ngươi muốn rời đi, chúng ta không cản, nhưng vật này chính là chí bảo kinh thiên, bên trong Hóa Thần các cũng cực kỳ ít có.”

Một tên nam tử bỗng nhiên đứng dậy, tu vi Long Đan cảnh sơ kỳ, hướng Ôn Linh ôm quyền nói: “Kỳ ngộ như thế, cả đời khó cầu, chúng ta nhất định phải đạt được bảo vật này, ngày sau...”

“Oanh!”

Hắn còn chưa nói xong, lập tức có một nắm tay bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng tên nam tử này.

Tên nam tử này không nghĩ tới, chính mình đang đứng giữa đám người Hóa Thần các, còn có người dám ra tay với mình, càng không nghĩ đến, người xuất thủ này... Lại là Ôn Linh!

Dưới một chưởng kia thể xác tên nam tử này trực tiếp biến thành vũng máu thịt, hắn còn chưa nói hết lời, cũng đã mãi mãi không cách nào nói hết được nữa.

“Đệ tử Hóa Thần các, nếu ai còn lưỡng lự, kết quả sẽ như hắn!” Ôn Linh nhìn cái động phủ kia liếc mắt một cái, chút âm thanh băng lãnh làm lo lắng trong lòng càng trở nên đáng sợ.

Tên nam tử kia chết đi, khiến cho đám người Hóa Thần các triệt để tỉnh táo lại hoàn toàn.

Thân phận của Ôn Linh là cao nhất trong đám người bọn hắn, lại có thể trở thành đệ tử tông môn siêu cấp, đều không phải người ngu.

Bọn hắn biết, Ôn Linh liều mạng đánh chết một người, cũng phải để bọn hắn rời đi, tất nhiên là có đạo lý của nàng.

Chí bảo ở trước mắt, Ôn Linh không có khả năng không muốn, nhưng nàng, vì sao còn muốn kiên trì rời đi như vậy?

“Đi!” Ôn Linh lần nữa quát.

Người Hóa Thần các, không tiếp tục lưỡng lự nữa trong lòng tuy có chút tiếc nuối không muốn bỏ đi, nhưng cuối cùng vẫn không muốn làm cái người chết oan thứ hai.

Ba vạn đệ tử Hóa Thần các, dưới sự dẫn dắt của Ôn Linh hướng nơi xa mà đi.

Ôn Linh ngay lúc rời đi hướng tới cái động phủ kia ôm quyền thật sâu, bái.

Nàng không biết trong động phủ có đồ vật gì, cũng quên đi chuyện đã phát sinh, nhưng nàng cảm thấy chính mình còn sống, tuyệt đối do đồ vật trong động phủ kia buông tha nàng!

Cho dù tồn tại bảo vật thật sự một cái khí linh, ân tình tha mạng này, cũng đáng để nàng cúi đầu!

...

Bình Luận (0)
Comment