Nhưng người thứ hai như Lưu Thủy Vô Ngân thời điểm tu vi Long Linh cảnh đã đạt đến hơn 30m thì chưa từng xuất hiện. Cho dù là trong những đệ tử đỉnh phong đó mạnh nhất là Long Đan cảnh, cũng chỉ đạt đến mức cao nhất là hai mươi ba mét.
Những đệ tử này, đều là những người vừa mới gia nhập vào trong các đại tông môn siêu cấp, hoặc là những đệ tử vừa được tấn thăng, vẫn luôn được các đại tông môn bồi dưỡng chưa bao giờ trải qua lịch luyện.
Khi hình thể bọn hắn tăng lên dữ dội khí tức cũng tùy theo tăng trưởng cuồng mãnh, người tu vi Long Đan cảnh đỉnh phong đạt đến hai mươi ba mét kia khí tức toàn thân hắn lúc này đột phá đến Long Thần cảnh sơ kỳ!
Nhưng mà, còn chưa chờ người này cao hứng, hắn còn chưa có thi triển bất kỳ công kích nào thì đao mang kia đã bắt đầu từ bên cạnh hắn lướt qua.
Cũng không phải bổ trúng, chỉ lướt thoáng qua mà thôi.
Nhưng chính vì lướt thoáng qua này, lại làm cho toàn thân người này bị chấn động, chỉ cảm thấy có vô số đao mang đang tung hoành xé rách trong cơ thể hắn. Cái thân thể trọn vẹn hai mươi ba mét kia, lúc này không ngừng phồng lên, toàn thân truyền đến cảm giác đau nhức, khiến cho hắn không ngừng kêu thảm.
Tất cả nói ra rất dài dòng, trên thực tế chỉ xảy ra trong chớp mắt. Đao mang lướt qua, thể xác to lớn của người này, oanh một tiếng biến thành một đám sương máu! Mà hắn, chỉ là một người trong số các đệ tử có mặt ở đó.
Đệ tử Cự Nhân đảo trong lúc thi triển linh thể cự nhân lại vừa chạy trốn đi.
Bọn hắn có người lao ra khỏi phạm vi của đao mang khi nó lướt qua, nhưng có người lại chưa kịp chạy đi, dưới một đao này nhất thời làm Cự Nhân đảo trọn vẹn tử vong năm ngàn đệ tử!
“Đây quả thật là khí linh sao?!!” Trong đám đệ tử Cự Nhân đảo có người gào thét lên, thật sự bọn hắn đã sợ hãi muốn chết.
Bọn hắn còn chưa từng nghe nói qua sẽ có khí linh thích giết chóc như vậy. Dưới tình huống bình thường chí bảo vừa xuất thế như này sẽ bị nhiều người quấy rầy, hẳn khí linh sẽ chấn kinh cấp tốc trốn bay đi. Nhưng bây giờ...Dưới hai đao đã giết hơn mười lăm ngàn người trong tất cả 27 vạn đệ tử!
Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ lối vào Thần Dược sơn có vô số thân ảnh bỏ chạy tám phía.
Những thân ảnh này sắc mặt toàn bộ đều trắng bệch, đáy mắt xuất hiện sự kiêng kị thật sâu hướng chỗ sâu nhất Thần Dược sơn phóng bay đi.
Giờ phút này, bọn hắn coi như đã hiểu rõ, quyết định của Ôn Linh Hóa Thần các chính xác đến cỡ nào!
“Xoạt!”
Khi những đệ tử này toàn bộ đều lao ra khỏi đám khói đen thấy ánh mặt trời bọn hắn nhẹ nhàng thở ra thì đao mang kia lại truy kích đến.
Bất quá những người này, dù sao cũng là người tông môn siêu cấp, đều có các thủ đoạn khác nhau.
Một đao này chỉ giết gần ngàn người, không có như hai đao trước đó giết được thành tích lớn như vậy.
...
Ở bên ngoài Thần Dược sơn, người phụ trách các đại tông môn thấy các đệ tử tông môn mình toàn thân trên dưới đều dính đầy máu tươi, mặt mũi tràn đầy sự hoảng sợ thì bọn hắn khẽ biến sắc.
“Chuyện gì đã xảy ra?!” Khóe miệng Đoan Mộc Lâm hung hăng co quắp một chút.
Hắn thấy được người Kiếm Tiên mộ vừa thét gào vừa chạy như bay lao ra, thậm chí cũng không dám quay đầu nhìn một cái, thẳng đến chỗ sâu trong Thần Dược sơn mà đi.
Mà ngay lúc người Kiếm Tiên mộ lao ra về sau có một thân ảnh to lớn cũng đi theo ra từ đám khói đen kia.
Thân ảnh này toàn bộ đều dùng trường kiếm ngưng tụ, đi ra khỏi được đám khói đen trong nháy mắt tản ra hóa thành trường kiếm rơi vào trong tay đệ tử Kiếm Tiên mộ.
“Kiếm tiên hàng thế?!”
Đoan Mộc Lâm khóe miệng hung hăng co quắp lại, Long kỹ Kiếm Tiên mộ hắn tất nhiên biết rõ ràng.
Kiếm tiên hàng thế này, trong lần tông môn thi đấu này, Kiếm Tiên mộ chỉ dạy cho đệ tử ba thủ đoạn lớn, mà Long kỹ này chính là một trong ba cái thủ đoạn lớn đó.
Không nghĩ tới, chỉ ở lối vào Thần Dược sơn đã phát huy ra!
Đoan Mộc Lâm cũng không có cho rằng đệ tử Kiếm Tiên mộ là phế vật, bởi vì hắn thấy rõ ràng, khi hư ảnh kiếm tiên xuất hiện lại bị đứt gãy một cánh tay!
Thân thể hư ảnh kiếm tiên, hoàn toàn dùng trường kiếm tới xây dựng, hơn nữa nhìn màu sắc của những thanh trường kiếm kia có thể thấy rằng đều không phải cấp quá thấp.
Nhưng chính vì như vậy vẫn bị chém đứt một cánh tay, có thể thấy rõ đối phương mạnh đến cỡ nào!
Không riêng gì Đoan Mộc Lâm còn có Cự Nhân đảo bên kia.
Lưu Thủy Cuồng Hàn trước kia vẫn luôn nhắm mắt, nhưng lần lượt nghe được lời nói khiếp sợ từ Đoan Mộc Lâm, nhất thời vẫn không nhịn được mà mở mắt ra.
Ngay khi mở mắt ra hắn lập tức thấy vô số đệ tử Cự Nhân đảo hóa thành linh thể cự nhân, mang theo sự hoảng sợ vô hạn, hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy.
Nơi mà bọn hắn chạy thoát đi cũng không phải là cùng một chỗ, giờ phút này bọn hắn đã cực kỳ bối rối, đối với lòi nhắc nhở của mình trước đó cũng sớm đã ném ra sau ót.
“Đến cùng xảy ra chuyện gì!” Khóe mắt Lưu Thủy Cuồng Hàn khẽ nhăn một cái.
“Xoạt!”
Lúc bọn hắn nói chuyện, bên trong cái màn bạc kia, khói đen cuốn lên, sau cùng biến mất không thấy gì nữa.
Các đệ tử đại tông môn đều đã thoát đi, toàn bộ lối vào Thần Dược sơn hoàn toàn yên tĩnh lại giống như cái gì cũng không có xảy ra.
Nhưng những người phụ trách tông môn siêu cấp kia, ngay khi khói đen biến mất, trong lòng đều thấy kinh hoàng, thật lâu không thể bình tĩnh lại được.
Đến Đông tổ, cũng nhíu mày, có chút không dám tin tưởng.
Chỉ thấy chỗ lối vào Thần Dược sơn trên mặt đất có một khe nứt to lớn xuất hiện, bên cạnh khe nứt toàn bộ đều có máu tươi cùng với y phục bị xé nát.
Không có chút thi thể hoàn chỉnh nào, những người đã chết kia, toàn bộ đều biến thành sương máu rơi trên mặt đất hóa thành máu tươi, chảy vào trong khe nứt đó.
Đao mang dài vạn mét, vạn mét máu tươi!
Mặc cho là ai cũng có thể nhìn ra được, ít nhất đã chết trên vạn người, cho nên mới có hình ảnh máu chảy thành sông như này.
“Tê!!!”
Mà những tán tu kia khi thấy cảnh này cũng nhịn không được hút khí lạnh.
Bọn hắn trước kia còn tưởng rằng, tông môn thi đấu, chỉ là những đệ tử tông môn siêu cấp ở giữa tỷ thí cùng tranh đoạt với nhau, bây giờ bọn hắn đã hiểu rõ, nguy hiểm nhất, tất nhiên không phải những đệ tử này.
Bọn hắn mạnh hơn, người cao nhất sẽ không vượt qua Long Thần cảnh, mà trong Thần Dược sơn này những mối nguy thật sự là quá lớn.
“Đông tổ, cái kia thật là một kiện chí bảo sao?”
Kim Lan nhíu chặt lông mày, nhìn về phía Đông tổ: “Thế nào ta lại có cảm giác có chút không giống? Dù thật là vũ khí, ta cũng chưa từng nghe nói qua, có cái vũ khí chí bảo gì biết giết người như vậy.”
Đông Tổ nhìn Kim Lan một cái, bình tĩnh nói: “Ngươi đang cảm thấy, bên trong Thần Dược sơn, còn có người tồn tại?”
“Đúng.” Kim Lan gật đầu.
Đông Tổ nói: “Sau khi lão phu phong bế lối vào, khẳng định không có ai đi vào được, nếu thật sự có người, thì cũng sớm đã tiến vào Thần Dược sơn, mà chưa từng ra ngoài. Nếu thật sự là như thế, người này đã thích giết chóc như vậy, một khi thân ảnh xuất hiện, bị lão phu phát giác ra, lão phu tự sẽ mở ra lối vào Thần Dược sơn, tự mình đánh chết hắn.”
“Nếu vậy thì hậu bối xin đa tạ Đông tổ.” Kim Lan nói.
“Nhưng nếu trước đó không có phát hiện người này, lối vào này ta sẽ không mở ra, bởi vì sẽ làm trái quy củ tông môn thi đấu. Bản thân bọn hắn đến để rèn luyện, giờ phút này nếu có bọn ngươi cứu giúp, ngày sau sẽ luôn dựa vào bọn ngươi?”
Đông Tổ lại nói: “Tất nhiên, nếu các ngươi đồng ý, lão phu giờ phút này sẽ mở ra cửa vào, cái này cũng biểu thị cho lần tông môn thi đấu này đã kết thúc.”