Cùng lúc đó, bên ngoài cửa vào Thần Dược sơn, trên bình đài Chiến Thần tông.
Người phụ trách tông môn bỗng nhiên lông mày nhíu lấy một cái, bàn tay hắn lật qua lật lại ở giữa, có một cái tinh thạch xuất hiện.
Tinh thạch này lúc này xuất hiện phát ra hào quang, tiếp theo bịch một tiếng nổ tung.
“Hoàng Vũ?”
Người phụ trách nhìn tinh thạch đã bị phá vỡ, ở trong lòng đã biết, đệ tử đỉnh phong Hoàng Vũ đã chết.
Vẻ mặt nàng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, chỉ chết một cái đệ tử mà thôi, cũng không có cái gì kỳ quái.
Những loại thi đấu như này, đã từng có tông môn toàn bộ đệ tử đều chết sạch, chỉ mới chết đi một người, nàng sẽ không có cảm giác tiếc nuối gì.
Nhưng mà, cũng đúng vào lúc này, bên trong chiếc nhẫn không gian của nàng lại phát ra từng tiếng rung.
Vẻ mặt nàng bắt đầu trở nên khó nhìn, bàn tay nàng vung lên, có mấy trăm miếng tinh thạch trôi nổi giữa hư không, dưới cái nhìn chăm chú của những người phụ trách tông môn khác bành bành bành toàn bộ nổ tung!
“Ha ha ha, Ngu Thất, xem ra đệ tử Chiến Thần tông ngươi, hẳn đã bị ngộ tai bay vạ gió a...”
Khi nhìn thấy mấy trăm miếng tinh thạch toàn bộ đều nổ tung, Cự Nhân đảo cùng Lưu Thủy Cuồng Hàn không khỏi phá lên cười to.
Cái người được xưng là ‘Ngu Thất’ tầm mắt chớp động, vẻ mặt có chút xấu hổ bị che lấp.
“Chỉ tử vong mấy trăm tên đệ tử mà thôi, không có chuyện gì lớn, không thể nói trước Cự Nhân đảo ngươi chẳng mấy chốc sẽ bắt kịp số lượng Chiến Thần tông ta.” Ngu Thất hừ lạnh nói.
“Thật sao? Vậy chúng ta cùng chờ.” Lưu Thủy Cuồng Hàn cười lạnh nói.
Ai cũng biết, Lưu Thủy Cuồng Hàn cùng Ngu Thất vẫn luôn không hợp nhau, mà theo như lời nới của Ngu Thất cũng chỉ là nói nhảm mà thôi.
Ngu Thất vừa dứt lời nói, nàng lại lật tay ở giữa, lấy ra mấy chục miếng tinh thạch.
Trên những tinh thạch đó viết từng cái tên, tất nhiên đều là tên đệ tử Chiến Thần tông.
Loại tinh thạch này, mặc kệ là Chiến Thần tông, hay là các tông môn siêu cấp khác cũng đều có được, được xưng là Tinh thạch bản mệnh.
Tinh thạch bản mệnh này ở trong đó có một tia thần niệm của từng tên đệ tử, một khi đệ tử này tử vong, thần niệm trong đó sẽ tiêu tán, dẫn đến Tinh thạch bản mệnh này, cũng sẽ xuất hiện dấu vết bị phá vỡ.
“Lại chết tiếp?”
Khi thấy Ngu Thất nơi đó lại có mấy trăm tên đệ tử tử vong, Lưu Thủy Cuồng Hàn không khỏi cười to nói: “Ha...”
Hắn vừa mới mở miệng, tiếng cười kia chỉ truyền ra một tiếng, Lưu Thủy Cuồng Hàn giống như ăn phải cứt, tiếng cười to cùng lời nói sau đó , cứ như vậy mà mắc ở trong yết hầu.
Mà vẻ mặt hắn nhất thời làm những người phụ trách tông môn khác đều quay đầu nhìn lại.
Đến Đông tổ vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần, cũng khẽ ngẩng đầu nhìn về phía Lưu Thủy Cuồng Hàn.
Dưới cái nhìn chăm chú của những người này, chỉ thấy vẻ mặt Lưu Thủy Cuồng Hàn nguyên bản còn cười to, lúc này nhanh chóng âm trầm xuống.
“Chết mấy người?”
Ngu Thất giống như cười mà không phải cười nhìn Lưu Thủy Cuồng Hàn, nàng biết bộ dáng Lưu Thủy Cuồng Hàn lúc này, tất nhiên là bởi vì đệ tử Cự Nhân đảo tử vong.
Mà vẻ mặt Lưu Thủy Cuồng Hàn âm trầm như vậy, giống như muốn chảy ra nước, đệ tử trong tông hắn chết chắc chắn sẽ không ít.
“Chết một tên? Hay là mười tên? Hay là 100 tên? Hoặc là... Càng nhiều?”
Ngu Thất nhìn chòng chọc vào Lưu Thủy Cuồng Hàn, nụ cười trên mặt cấp tốc phóng to: “Cuồng Hàn trưỡng lão không mở miệng, xem ra Cự Nhân đảo chết hẳn không ít a! Ôi ôi ôi, đáng tiếc, đệ tử Cự Nhân đảo, mỗi một người đều cực kỳ trân quý, dù sao Cự Nhân đảo trong tất cả mười đại tông môn siêu cấp có số lượng đệ tử ít nhất đâu, ngươi nói đúng không? Chết thật đáng tiếc.”
Mới vừa rồi nàng bị Lưu Thủy Cuồng Hàn trước mặt nhiều người như vậy trào phúng, giờ phút này rốt cục cũng bắt lấy được cơ hội, trào phúng lại hắn.
Lưu Thủy Cuồng Hàn không để ý đến nàng, ngón tay động một cái có hàng loạt tinh thạch bay ra.
Thời điểm những tinh thạch này bay ra, lập tức có mười mấy đạo thần niệm đều tới từ đám người Ngu Thất quét tới muốn nhìn một chút có bao nhiêu số lượng tinh thạch.
“Hơn 2,800?”
Ngu Thất cười to lên: “Ha ha ha, Lưu Thủy Cuồng Hàn, ngươi cũng có hôm nay! Đệ tử Cự Nhân đảo ngươi, không chết thì thôi đi, này vừa chết trực tiếp vượt mặt Chiến Thần tông ta về số lượng a!”
“Im miệng!” Lưu Thủy Cuồng Hàn gầm nhẹ nói.
“Ôi ôi ôi, còn tức giận nữa chứ.”
Ngu Thất cười lạnh nói: “Mới vừa rồi lúc ngươi nói ta thì thế nào? Bây giờ đệ tử Cự Nhân đảo ngươi chết rồi, ngươi lại lộ ra bộ dáng hùng hồn này sao? Ngươi hù dọa ai đây? Hảo tâm không có hảo báo (ý tốt không được đền đáp), ta đây không phải thay ngươi đau lòng sao? Cự Nhân đảo thu đệ tử, nhất định phải có thể chất có thể tu luyện linh thể cự nhân, tuy yêu cầu thể chất này không có quá lớn, nhưng không phải người nào cũng đều có đúng không? Cự Nhân đảo ngươi vừa cần thể chất, lại vừa cần tư chất, lần này chết gần ba ngàn đệ tử, nếu muốn bù lại, chỉ sợ phải cần thời gian thật dài a...”
Lưu Thủy Cuồng Hàn nghiến răng nghiến lợi, hung hăng trợn mắt nhìn Ngu Thất.
“Có vấn đề.”
Vào lúc này, Nhất Đao cung Hư Tử Phong bỗng nhiên nói: “Trước đó Nhất Đao cung ta, cũng đã chết mấy người đệ tử, nhưng đều là từng người chết đi, mà lần này Chiến Thần tông cùng Cự Nhân đảo đều chỉ duy nhất một lần đã tử vong một đám, chẳng lẽ là gặp phải lực lượng cấm chế cực mạnh? Hay là đã gặp phải yêu thú cường đại nào?” Hắn nói kiểu này, mọi người nhất thời cũng phản ứng lại.
Đông Tổ nói: “Trước đó bởi vì chí bảo xuất hiện, dẫn đến đệ tử các tông tử vong không ít, chạy tứ tán. Bọn hắn nếu tập hợp lại một chỗ, lão phu còn có thể thông qua màn bạc thấy bọn hắn đã xảy ra cái gì, nhưng giờ phút này, trên màn bạc tất cả mười khối đại biểu cho mỗi một cái tông môn, khi những đệ tử này phân tán ra đến bây gờ căn bản ta không có khả năng nhìn thấy toàn bộ bọn hắn được.”
“Mặc kệ là gặp yêu thú hay là đã đụng chạm vào cấm chế, đều khó có khả năng trùng hợp như vậy, đệ tử Chiến thần tông cùng Cự Nhân đảo cơ hồ đồng thời tử vong, như thế thì thật sự quá trùng hợp!” Đoan Mộc Lâm nói.
...
Lúc bọn hắn nghi hoặc, cách lối vào Thần Dược sơn ước chừng một vạn ba ngàn cây số, đang có mấy trăm thân ảnh bỏ chạy trốn bốn phía.
Những thân ảnh này, mỗi một người đều cao ít nhất ba mét, trên mặt mang theo sự hoảng sợ, mang theo sự e ngại, càng mang theo một vẻ... Không hiểu!
“Nơi đây tại sao lại có thể có người khác tồn tại, điều đó không có khả năng!!!”
Trong lòng của bọn hắn, đều sinh ra một loại ý nghĩ như thế.
Lúc đang chạy trốn, bọn hắn như không thể tin được, lại quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở phía trên hư không, đang có một thân ảnh bạch y tướng mạo yêu dị anh tuấn đến không cách nào hình dung.
Khóe miệng người này mang theo nụ cười, nhưng khi rơi vào trong mắt những đệ tử Cự Nhân đảo thì lại cực kỳ dữ tợn.
Bọn hắn có tất cả hơn ba ngàn người, nhưng người này mới vừa xuất hiện, đã trực tiếp ra tay, khiến cho hơn ba ngàn đệ tử Cự Nhân đảo thậm chí ngay cả linh thể cự nhân cũng không kịp thi triển, trực tiếp bị diệt mất gần ba ngàn người!
Mà còn lại chút người này, là dưới sự may mắn, hướng bốn phương tám hướng chạy trốn mới thoát ra.
Lúc chạy thoát ra được bọn hắn không chút do dự đã bạo phát linh thể cự nhân.