“Thi thể? Ha ha ha, ta nói sẽ để ngươi chết sao? Ta không cho ngươi chết, ngươi liền không thể chết! Tuy ngươi không phải quá xinh đẹp nhưng dáng người đẹp vô cùng, còn có tu vi Long Thần cảnh đỉnh phong. Từ trước đến nay, ta đã từng gặp rất nhiều nữ nhân, nhưng Long Thần cảnh đỉnh phong, ngươi vẫn là người đầu tiên.”
Cố Vân Lôi cười ha ha, sau khi dứt lời, hắn lại nhìn về phía Tô Hàn ở bên trong màn sáng.
“Ngươi là Tông chủ Phượng Hoàng tông, Tô Bát Lưu Tô Hàn?”
“Ngươi tên là Cố Vân Lôi đúng không?” Tô Hàn cũng đã mở miệng, lời nói vẫn bình tĩnh như trước.
“Chính là bản thiếu gia!”
Cố Vân Lôi cười lạnh: “Thế nào, ngươi còn muốn uy hiếp bản thiếu gia? Nghe ngữ khí của ngươi có vẻ rất không phục? Nữ tử này chỉ là thuộc hạ của ngươi, cũng không phải nữ nhân của ngươi. Cho dù thật sự là nữ nhân của ngươi, cho ta mượn chơi mấy ngày không được sao? Sau khi chơi chán ta sẽ gửi thi thể của nàng về Phượng Hoàng tông.”
“Nếu không phục, sau này có thể tới Như Ý tông tìm ta. Bản thiếu gia tên Cố Vân Lôi, đi không đổi danh, ngồi không đổi họ, sau khi ngươi đến, tự sẽ rõ ràng ba chữ Cố Vân Lôi này ở trong Như Ý tông có sức ảnh hưởng lớn đến mức nào! Còn biết ba chữ Cố Vân Lôi này cũng không phải để loại Tông chủ của một tông môn bát lưu tầm thường có thể tùy ý gọi!”
Tô Hàn không mở miệng, nhưng mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm Cố Vân Lôi.
Người này tuyệt đối là người kiêu ngạo nhất từ trước đến nay hắn từng nhìn thâý.
“Ở đó cho lão phu!”
Cũng vào thời khắc này, giọng nói của lão giả áo xám bỗng nhiên truyền đến.
Bàn tay to lớn vươn ra bao trùm Thượng Quan Minh Tâm, trông như sắp bắt được nàng.
“Ta cần máu của ngươi.”
Đúng thời khắc này, Tô Hàn nhàn nhạt nói. Khi hắn mở miệng, ở trong màn sáng Tô Hàn lật tay lấy ra một viên tinh thạch.
Tinh thạch này chính là tinh thạch bản mệnh của Thượng Quan Minh Tâm!
Trong Phượng Hoàng tông, mỗi người đều có một tinh thạch bản mệnh riêng, trong tinh thạch bản mệnh này có máu thuộc về mỗi người, một khi người này chết, tinh thạch bản mệnh sẽ tự vỡ
Không riêng gì Phượng Hoàng tông, tất cả tông môn đều có loại tinh thạch bản mệnh này.
Chỉ là, đối với những tông môn khác mà nói, tác dụng của tinh thạch bản mệnh chỉ để xác định sự sống chết của người đó, nhưng đối với Phượng Hoàng tông mà nói, đối với Tô Hàn mà nói, tinh thạch bản mệnh, hay máu trong tinh thạch bản mệnh còn có tác dụng cứu mạng!
“Phốc!”
Sau khi Thượng Quan Minh Tâm nghe thấy lời nói của Tô Hàn, đôi mắt nàng sáng lên, không nói hai lời, giơ tay hung hăng đập vào trên ngực.
Cái vỗ này khiến nàng phun một ngụm máu lớn.
“Không đủ.” Bên trong màn sáng, Tô Hàn lắc đầu.
Thượng Quan Minh Tâm lộ ra sự quả quyết, lại đập ba chưởng lên ngực, máu tươi từ trong miệng nàng bắn ra khiến cho Thượng Quan Minh Tâm vốn đã bị thương nghiêm trọng giờ càng nặng thêm, sắc mặt tái nhợt đã không còn chút huyết sắc nào.
Lúc này, ở trong màn sáng Tô Hàn bỗng nhiên phất tay, viên tinh thạch bản mệnh kia bỗng nhiên tự vỡ, khi nó vỡ, từ bên trong một giọt máu tươi nổi lên, chính là máu của Thượng Quan Minh Tâm!
Khi giọt máu này xuất hiện, ngón tay Tô Hàn đã chỉ vào trên đó mấy ngàn lần, sau khi hạ xuống lần cuối cùng, giọt máu kia bịch một tiếng nổ tung, hóa thành sương máu, trong đó lại lộ ra khuôn mặt Thượng Quan Minh Tâm.
Cảnh tượng này khiến lão giả áo trắng và lão giả áo xám đều co rụt cổ lại.
Nhưng đối với Cố Vân Lôi, hắn không hề để trong lòng, với hắn mà nói, bất luận là thuật pháp cỡ nào, chỉ cần ngươi vẫn là Long Thần cảnh, vẫn là Tông chủ của tông môn bát lưu, vậy toàn bộ thuật pháp ngươi thi triển đều sẽ không lọt vào mắt.
Phụ thân hắn chính là Ngụy Hoàng cảnh mạnh nhất, ngay cả khi thi triển phương thức của mình cũng có thể lay chuyển Ngụy Hoàng cảnh!
Chút người gọi là Long Thần cảnh này, trong mắt phụ thân hắn chỉ là sâu bọ mà thôi.
“Huyết tế!”
Bên trong màn sáng, Tô Hàn mở miệng, thanh âm bình thản nhưng lại như sấm sét truyền khắp bầu trời.
Sau khi nói xong, Tô Hàn vỗ nhẹ vào màn sương máu trước mặt, khuôn mặt Thượng Quan Minh Tâm trong đó cũng lập tức biến mất!
Khi nó biến mất, ở bên ngoài màn sáng, ba ngụm máu tươi Thượng Quan Minh Tâm phun ra đều hóa thành sương máu.
Màn sương máu phủ ngập trời vây lấy Thượng Quan Minh Tâm, căn bản không thấy rõ khuôn mặt của nàng nữa.
“Oanh!”
Đúng lúc này, bàn tay lão giả áo xám chộp tới, khi hắn chộp tới phía trên sương máu, một lực phản chấn kinh người bỗng nhiên truyền ra.
Cũng trong lúc đó, mặt lão giả áo xám tái đi, thân ảnh lùi lại phía sau mấy bước, trong mắt lộ ra sự sợ hãi.
“Thuật phản tổ!!!”
Lão giả áo xám mở miệng, vẻ mặt không thể tin được.
Tô Hàn cũng không để ý tới hắn, Thượng Quan Minh Tâm cũng đã sớm hôn mê, sương máu bao bọc lấy thân thể nàng, nhanh chóng thu nạp cuốn ngược, cuối cùng biến mất giữa đất trời.
Sương máu biến mất, thân ảnh của Thượng Quan Minh Tâm cũng biến mất theo.
Cảnh tượng này khiến hai vị Long Thần cảnh đỉnh phong, lão giả tóc trắng và lão giả áo xám đều trợn tròn mắt, không thể tin được.
Vị trí của Tô Hàn ít nhất cách nơi này mười vạn dặm, nhưng khoảng cách xa như vậy vẫn có thể thông qua, cứ thế mang đi Thượng Quan Minh Tâm từ trong tay hai tên cường giả Long Thần cảnh đỉnh phong đủ để nhìn ra, phương pháp này đáng sợ cỡ nào.
Càng có thể nhìn ra, thực lực của Tô Hàn mạnh tới mức nào!
“Tu vi của tên Tô Bát Lưu này tuy cũng là Long Thần cảnh đỉnh phong, nhưng chỉ sợ còn mạnh hơn chúng ta rất nhiều.” Lão giả áo xám nói.
Hai người liếc nhìn nhau, cảm thấy khiếp sợ, nhưng trên mặt lại chưa từng biểu lộ ra.
Không riêng gì Cố Vân Lôi, trong lòng bọn hắn cũng cảm thấy như vậy. Luận tu vi, trong Long Thần cảnh, Tông chủ của Như Ý tông là người đứng đầu, điều này không thể chối cãi.
“Ngươi thật to gan!”
Thấy Tô Hàn thật sự cướp đi Thượng Quan Minh Tâm, Cố Vân Lôi liền nổi giận.
“Người bản thiếu gia nhìn trúng cũng dám cướp đi, ngươi thật sự chán sống rồi sao?!”
Cố Vân Lôi chỉ Tô Hàn, nổi trận lôi đình: “Tô Hàn, Tô Bát Lưu! Sau khi ta nói việc này cho phụ thân biết, nhất định phải khiến Phượng Hoàng tông ngươi, khiến Tô Bát Lưu ngươi đưa nữ tử kia đến trên giường ta!”
“Nếu ngươi không đưa, chắc chắn phải dùng ngàn đao chém ngươi, từng bước ăn gan uống máu của ngươi!”
Trong ngực hắn, vẻ mặt Hàn Mỹ cũng âm trầm, lạnh lẽo.
Nàng nghĩ rằng hôm nay mượn tay Cố Vân Lôi chắc chắn có thể bắt giữ Thượng Quan Minh Tâm, tuy tạm thời không giết chết được, nhưng sau khi Cố Vân Lôi chơi chán, Thượng Quan Minh Tâm cũng không sống được.
Đến lúc đó, chính mình có thể không đánh mà thắng, giúp Hàn gia báo thù.
Nhưng điều nàng không nghĩ tới chính là Tô Hàn lại coi trọng Thượng Quan Minh Tâm như vậy, liều mạng dùng thuật đại pháp, đem khoảng cách mười vạn dặm, thậm chí là khoảng cách xa hơn cứ thế mà dời đi, xoá sạch cơ hội cực tốt lần này!
“Cố Vân Lôi, Như Ý tông...”
Khi Cố Vân Lôi lớn tiếng quát mắng, Tô Hàn cũng đang nhìn chằm chằm hắn
“Rất tốt.”
Giọng nói của hắn bình tĩnh, xen lẫn băng lãnh, truyền vào trong tai Cố Vân Lôi cùng với tất cả mọi người ở đây.
“Đại kiếp thiên địa, vốn là không nên tàn sát lẫn nhau, nhưng người như ngươi sống trên đời cũng chỉ là tai họa.”
“Trễ nhất là một tháng, bản tông sẽ đích thân đến thăm hỏi Như Ý tông, đến lúc đó, bản tông thật sự muốn nhìn một chút ngươi làm thế nào dùng ngàn đao chém bản tông, từng bước ăn gan uống máu của bản tông!”