Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 12 - Thực Lực Tăng Lên Dữ Dội

- Ông ~

Yêu tinh tiến vào trong cơ thể, lập tức bắt đầu tan rã.

Nếu như phổ thông Long Mạch cảnh, thậm chí Long Huyết cảnh, Long Linh cảnh hấp thu tinh hạch này, cũng chỉ có thể chậm chậm mà hấp thụ.

Nhưng giờ phút này, sau khi Tô Hàn vận dụng long mạch Đế thuật vận chuyển, viên tinh hạch kia liền phảng phất như một đoàn nước ấm, lập tức bị hòa tan!

Theo sau tinh hạch bị hòa tan, lập tức liền xuất hiện 1 đoàn linh lực nồng nặc, theo sự vận chuyển của Tô Hàn, tiến nhập đến từng ngóc ngoách trong cơ thể.

- Vẫn là tu luyện như vậy nhanh hơn, vẻn vẹn chỉ hấp thu thiên địa linh khí, thật sự là quá chậm đi. Tô Hàn thầm nghĩ trong lòng.

- Một đám yêu thú không có linh trí mà thôi, cũng nghĩ truy sát ta sao?

Tô Hàn khóe miệng nhấc lên một vệt đường cong, hắn dám ở lại, tự nhiên có lý do của hắn!

Đường đường Yêu Long Cổ Đế, há có thể bị nhất giai, yêu thú nhị giai truy sát?

Đặt ở kiếp trước, Tô Hàn một ý niệm, liền có thể chấn diệt ngàn tỉ loại yêu thú này!

- Vù!

Dao găm lần nữa lao ra, với lực đạo xuyên thấu mạnh mẽ khiến cho nó trực tiếp tiến nhập vào bên trong đầu của một con nhím răng nanh, chợt dắt lấy một khỏa yêu tinh, cấp tốc thu hồi về.

Mà con nhím răng nanh đã mất đi yêu tinh, liền như mất đi trái tim, khí tức cấp tốc tiêu tán, sau cùng bị bao phủ ở bên trong đại quân yêu thú.

- Lại thêm một viên.

Tô Hàn lại đem yêu tinh nuốt xuống, long mạch Đế thuật cấp tốc luyện hóa.

- Ta đã mở ra mười ba đường kinh mạch, nếu muốn mở ra đầu thứ mười bốn, cái yêu tinh này ẩn chứa linh lực vẫn còn có chút chưa đủ.

Trước đó Tô Hàn đã mở ra 8 đường kinh mạch, Tô Vân Liệt lại cho Tô Hàn linh vật trong ba năm, trong ba ngày sau đó, Tô Hàn đã mở ra mười ba đường kinh mạch.

Quay đầu nhìn thoáng qua, Tô Hàn lẩm bẩm nói: - Bất quá, số lượng đủ để bù đắp chất lượng, có nhiều yêu thú như vậy, hôm nay có thể mở ra bao nhiêu kinh mạch còn không biết, thật đúng là có chút chờ mong a!

Trong ngày thường tiến vào Yêu Thú sơn mạch, mong muốn gặp được nhiều yêu thú thật vô cùng hiếm thấy, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu Tô Hàn muốn lưu lại.

- Hưu!

- Hưu!

- Hưu!

Trong bụi cỏ, một tia bóng mờ màu đen không ngừng xuyên qua, mỗi một lần xuyên qua, đều có thể mang về một viên yêu tinh.

Mà sau khi mang về yêu tinh, Tô Hàn liền sẽ nhanh chóng chuyển dời vị trí, những yêu thú này tốc độ mặc dù nhanh, con đường chạy trốn của Tô Hàn căn bản cũng không nhất trí, mong muốn bắt được hắn rất khó.

Trong nháy mắt, mười phút trôi qua.

Đối với Bàng Thanh tới mà nói, mười phút, tựa như là mười năm vậy.

Nhưng đối với Tô Hàn mà nói, hoàn toàn là đang hưởng thụ.

- 16 đầu!

Tô Hàn nhìn một tia sáng xuất hiện trên thân chính mình, nụ cười trên khóe miệng hơi nhấc lên.

Mặc dù đã mở ra 16 đầu long mạch, thực lực tăng lên dữ dội, nhưng Tô Hàn hiện ra ở bên ngoài, vẫn như cũ chỉ là 8 đầu long mạch.

Với hắn mà nói, đối phó yêu thú nhất giai, thi triển 8 đầu long mạch, đã đủ rồi.

Mà mười phút này, Tô Hàn ít nhất giết vượt lên 200 đầu yêu thú nhất giai, trong đó nhiều nhất là nhím răng nanh, sau đó liền Độc nhãn thằn lằn , hỏa diễm mã...

Hắn thôn phệ hết một nửa yêu tinh, số còn lại, đều bị hắn dùng cái bọc để vào.

- Không sai biệt lắm.

Tô Hàn mắt sáng lên, bỗng nhiên vòng quay lại hướng đường cũ trở về.

- Lèo xèo!

Thấy Tô Hàn theo bên cạnh trở về, từ bên trong đàn yêu thú, một con Tam Vĩ Yêu Hầu tựa hồ cực kỳ phẫn nộ, cảm thấy Tô Hàn đang gây hấn với chính mình.

Nó bỗng nhiên lao ra, giẫm lên phần lưng của một đầu hỏa diễm đỏ mã mà bay lên, hai tay cùng cái đuôi linh động nắm lấy nhánh cây, dùng tốc độ cao hướng về phía Tô Hàn vọt tới.

- Ừm?

Tô Hàn lập tức cảm ứng, ngẩng đầu nhìn tới, lộ ra một tia cười lạnh.

- Tam Vĩ Yêu Hầu? Bằng vào thực lực hôm nay của ta, nếu như tới mấy trăm con Tam Vĩ Yêu Hầu ta còn e ngại, nhưng chỉ bằng chính ngươi. . . Vậy còn không được.

Âm thanh vừa dứt, dao găm trong tay Tô Hàn bỗng nhiên lao ra.

- Bành!

Con Tam Vĩ Yêu Hầu đã sớm chú ý tới dao găm trong tay Tô Hàn, dù sao mới vừa rồi Tô Hàn thi triển không dưới 200 lần.

Giờ phút này thấy chủy thủ xuất hiện lần nữa, Tam Vĩ Yêu Hầu trên mặt vậy mà xuất hiện một nét khinh thường, móng vuốt của nó vung lên, theo một tiếng bịch va chạm, cây dao găm bị nó đập bắn trở về.

- Không hổ là yêu thú nhị giai đỉnh phong, cũng không tệ lắm. Tô Hàn cảm thán nói.

Đây lần thứ nhất hắn xuất dao găm mà thất bại, bất quá Tô Hàn căn bản cũng không quan tâm.

- Đối với yêu thú nhị giai tới mà nói, lực lượng 8 đầu long mạch, đích thật là quá nhỏ.

- Nếu 8 đầu long mạch quá nhỏ, vậy liền để ngươi thử một chút lực lượng mười đầu long mạch!

- Oanh!

Âm thanh vừa dứt, Tô Hàn thân thể chấn động, lập tức có hai tia ánh sáng xuất hiện lần nữa!

Theo tia sáng này xuất hiện, thực lực Tô Hàn cũng là gia tăng mạnh, vô luận tốc độ, lực lượng, hay là lực công kích, đều tăng lên toàn diện.

- Hưu!

Dao găm lại một lần nữa lao ra, nhưng lần này, cây dao găm lại nhanh hơn mấy lần, ngay cả tiếng gió thổi đều xuất hiện, hàn khí lạnh buốt làm Tam Vĩ Yêu Hầu lông tơ toàn thân dựng lên, lèo xèo kêu loạn.

Tam Vĩ Yêu Hầu không dám ngạnh kháng dao găm, thân ảnh lập tức nhảy lên, tránh thoát lần công kích này.

- Sợ hãi?

Tô Hàn nhìn về phía Tam Vĩ Yêu Hầu, khẽ lắc đầu: - Đáng tiếc, ngươi trốn không thoát đâu.

Cây dao găm theo lời Tô Hàn mở miệng, vậy mà xuất hiện chuyển hướng, mang theo tốc độ nhanh đến mức cực hạn, vào lúc Tam Vĩ Yêu Hầu chớp động, vậy mà xuất hiện ở trước mặt của nó.

Tam Vĩ Yêu Hầu thấy vậy, vội vàng dừng thân hình lại, muốn hướng về sau mà chạy trốn.

Nhưng vào thời khắc này, một đầu dây thừng vàng kim lại xuất hiện ở tầm mắt của nó, càng ngày càng gần, không kịp để nó phản ứng.

- Phốc phốc!

Dây thừng xẹt qua trên đầu Tam Vĩ Yêu Hầu, máu tươi phun ra tung toé , thi thể Tam Vĩ Yêu Hầu, từ trên cây rơi xuống.

- Dù sao chỉ là yêu thú, linh trí quá kém. Tô Hàn xem yêu tinh trong tay thở dài nói.

Yêu thú thực lực tuy mạnh, nhưng mà linh trí quá kém, nếu như Tam Vĩ Yêu Hầu là nhân loại, tuyệt đối sẽ không bị Tô Hàn giết đơn giản như vậy.

- Cái yêu tinh nhị giai thứ nhất, hơn nữa còn là yêu thú đỉnh tiêm bên trong nhị giai Tam Vĩ Yêu Hầu yêu tinh, không biết bên trong ẩn chứa linh lực, có đủ hay không để ta mở ra đầu long mạch thứ mười bảy không đây?

Không nói hai lời, Tô Hàn trực tiếp đem yêu tinh nuốt vào trong bụng.

- Oanh!

Một cái chớp mắt, yêu tinh hòa tan, một cỗ linh lực cuồng bạo từ trong cơ thể Tô Hàn lao nhanh ra, dù xem như long mạch Đế thuật vận chuyển, cũng đều bị linh lực kéo theo, mà tăng thêm tốc độ vận chuyển.

- Ha ha ha, không hổ là yêu tinh nhị giai!

Tô Hàn cười to, hắn thấy chỗ đường kinh mạch thứ mười bảy, đang có hàng loạt chất bẩn bị linh lực trùng kích ra.

Sau một lát, Tô Hàn khí tức đột nhiên gia tăng, đường kinh mạch thứ mười bảy, đã mở ra!

- Không biết Bàng Thanh hiện tại thế nào, sẽ không phải bị chết đi?

Tô Hàn tăng thêm tốc độ, hướng về chỗ thoát trước đó phóng đi.

- Ừm?

Khi hắn lúc đến nơi này, nhưng không thấy thân ảnh Bàng Thanh, chỉ thấy một chổ bị yêu thú giẫm đạp bừa bộn.

- Thật đã chết rồi? Tô Hàn nhíu mày.

- Hưu!

Đúng lúc này, trong bụi cỏ xa xa, một bóng người bỗng nhiên lao ra.

Ở phía sau lưng của hắn, còn bị một đàn yêu thú số lượng lớn đuổi theo

Bình Luận (0)
Comment