Yêu Nghiệt Tiên Hoàng Tại Đô Thị (Dịch Full)

Chương 351 - Chương 348: Ngươi Nói Thật Nhiều!

Yeu Nghiet Tien Hoang Tai Do Thi
Chương 348: Ngươi nói thật nhiều!
 

Nếu mà bị rút đi linh hồn thì dù cho thân thể có cường hãn như thế nào, kết cục chắc chắn phải chết.

Lưu Vân có năng lực tái sinh siêu tốc, lúc này lại bị Tiêu Trần rút đi linh hồn, chỉ có thể ôm hận mà ngã trên mặt đất, ý thức bị giam cầm ở trong tay Tiêu Trần rồi.

"Long. . . Long Đế, ngươi vừa mới. . ."

Ngô Triết chạy lên trước, đang muốn hỏi thăm, bỗng nhiên lại trợn to hai mắt mà nhìn chằm chằm một quả cầu ánh sáng màu trắng trong tay Tiêu Trần.

Hắn vừa mới nhìn thấy trước khi Lưu Vân chết, trên thân có một cái bóng hư huyễn bị Tiêu Trần kéo kéo ra ngoài, trong lòng liền có suy đoán.

Lúc này, không thể nghi ngờ càng chứng minh suy đoán của hắn quả cầu ánh sáng màu trắng này chính là linh hồn Lưu Vân.

Tiêu Trần lại đem linh hồn của Lưu Vân kéo ra!

Trời ơi, đây là cái thủ đoạn gì?

Ngô Triết cũng là luyện võ, thực lực đạt tới nửa bước Chân Võ Cảnh, nhưng thủ đoạn Tiêu Trần sử dụng đối với hắn mà nói, quả thực là nói mơ giữa ban ngày, chưa bao giờ nghe.

Đương nhiên, đây chỉ là hắn hiểu biết thấp kém.

Thực ra cấp bậc một chiêu "Câu Linh Thủ" này không cao lắm chỉ có thể công kích linh hồn tương đối thấp kém, đối với người cùng đẳng cấp thì gần như vô hiệu.

Nhưng mà thực lực Lưu Vân và Tiêu Trần chênh lệch quá lớn, hơn nữa Lưu Vân chỉ là một cái võ giả, đối với tinh thần cùng linh hồn thì gần như không có tu luyện và tăng cường, hoàn toàn không biết làm sao chống cự, cho nên Tiêu Trần mới thoải mái như vậy.

Tiêu Trần đem linh hồn Lưu Vân nắm trong tay, dùng sức bóp một cái.

Két!

Linh hồn bị bóp nát trực tiếp.

Linh hồn vỡ nát lại không có tiêu tán, mà là hóa thành từng đốm ánh sáng nhỏ, đi vào ý nghĩ của Tiêu Trần.

Thoáng chốc, toàn bộ ký ức linh hồn Lưu Vân hiện lên trong ý nghĩ Tiêu Trần.

Hiển nhiên, cái này cùng sưu hồn thuật thì có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu!

Một lát sau, ánh mắt Tiêu Trần chớp động thanh âm mang theo âm hàn, tức giận nói:

"Quả là như thế!"

"Long Đế, ngươi đã phát hiện gì?"

 m thanh Ngô Triết run rẩy hỏi.

"Không cần ngươi nhiều chuyện, nhiệm vụ của ngươi, là đem người Diệp gia hỏa táng cẩn thận."

Vừa nói, Tiêu Trần liền tung người rời đi, tan biến không còn dấu tích.

"Hy vọng Diệp Vũ Phỉ tiểu thư không gì, không thì không biết Long Đế nháo đến mức nào!"

Tâm lý Ngô Triết khẩn cầu, lại hướng về phía đám người Ưng tổ đang sợ ngây người kia nói:

"Còn đứng ngây ở đó làm gì, tới trợ giúp!"

. ..

Từ trong trí nhớ của Lưu Vân, Tiêu Trần đã nhận được rất nhiều tin tức, nguyên nhân năm đó Ưng Tổ suất lĩnh cao thủ Ưng Tổ biến mất tại nước Mỹ cũng đã nói rõ nguyên nhân.

Nhưng mà tạm thời Tiêu Trần không thèm để ý tới những cái kia, mục tiêu thứ nhất của hắn là phải tìm được Diệp Vũ Phỉ.

Diệp Vũ Phỉ là tự tay Lưu Vân cướp đi, nhưng Lưu Vân không có có lập tức dẫn nàng rời khỏi Ma Đô, mà là thu xếp tại một địa phương hẻo lấnh, giao cho đồng bọn canh gác, nàng phải trở lại nơi này để lo hậu sự của Diệp gia.

Bởi vì năng lực các nàng đặc biệt, sẽ lưu lại vết tích ở trên thi thể, nàng muốn lợi dụng thân phận nguyên lão Ưng Tổ để hủy thi diệt tích.

Chỉ là nàng không nghĩ đến, tin tức Tiêu Trần linh thông như vậy, nhanh như vậy đã chạy tới hiện trường, lại đúng lúc nàng vừa tới.

Càng không có nghĩ tới, Tiêu Trần liếc mắt một cái liền thấy thân phận và mưu kế của nàng, hơn nữa còn có thể sử dụng thủ đoạn giam giữ linh hồn, đem nàng tiêu diệt triệt để.

Căn cứ vào ký ức, Tiêu Trần tìm được địa điểm giam dữ Diệp Vũ Phỉ, là một ngôi nhà hai tầng cũ nát.

Trước tiên hắn dùng thần thức dò vào, quét sạch một phen, phát hiện đại sảnh có hai tên nam tử, hai người nữ tử đang ngồi quây quần một chỗ để thương lượng cái gì, ngữ khí rất nghiêm túc.

Mà tại một cái gian phòng nhỏ khác, Diệp Vũ Phỉ cũng ở bên trong, chỉ là lâm vào hôn mê.

Tiêu Trần dưới sự tức giận, trực tiếp phá cửa mà vào.

Bát!

Cửa lớn bị đánh bay, khiến toàn bộ bốn người ở đại sảnh bị kinh động, đứng lên căm tức nhìn Tiêu Trần, quát hỏi:

"Người nào?"

Thực ra, câu hỏi này là uổng công vô ích.

Tiêu Trần tức giận như vậy, trực tiếp đá bay đại môn, hiển nhiên lai giả bất thiện, nhất định là vì nữ nhân bọn họ vừa bắt mà tới.

Lúc trước, trước khi Lưu Vân rời đi cũng dặn dò qua, thân phận nữ nhân kia không giống bình thường, khả năng sẽ có người tới tìm, để bọn hắn cực kỳ cẩn thận.

Chỉ là bọn hắn không nghĩ đến, Lưu Vân mới rời khỏi không bao lâu, bọn họ còn ngồi chưa ấm chỗ, Tiêu Trần tìm tới rồi.

Tốc độ này cũng quá nhanh đi?

Đương nhiên, bây giờ không phải lúc nên suy nghĩ tới điểm đó.

Bốn người nhìn nhau, trong nháy mắt đạt thành ý kiến nhất trí.

"Giết!"

Bốn người cũng có tu vi nửa bước Truyền Thuyết, dưới sự liên thủ ngược lại cũng có uy thế không nhỏ.

Đáng tiếc, bọn họ vĩnh viễn không cách nào tưởng tượng, lần này bọn họ đối mặt với người như thế nào.

Hưu!

Đang trong cơn giận dữ, Tiêu Trần lạnh lẽo không nói, sát ý quả quyết, thân ảnh trong phút chốc đã lướt qua bốn người.

Hình ảnh như ngưng lại, thời gian đình trệ.

Lập tức. ..

Xuy Xuy Xuy xuy!

Bốn đạo máu bắn tung tóe, tượng trưng cho địa ngục lại thêm bốn quỷ hồn.

Bốn tên nửa bước Truyền Thuyết, thời gian còn chưa kịp chớp mắt đã phải nằm xuống.

Sau khi giết xong bốn người, Tiêu Trần không có dừng lại, vọt thẳng vào giữa phòng, đỡ Diệp Vũ Phỉ dậy, kiểm tra tình trạng của nàng.

Nhưng vừa mới chạm vào nàng, liền phát hiện da thịt nàng toát ra một đoàn hơi nóng, không ngừng ăn mòn nàng da thịt, giống như là dùng axit đặc rót vào người.

"Trúng độc, hơn nữa còn không phải bình thường độc!"

Trong lòng Tiêu Trần cảm giác nặng nề, hình như đoán được cái gì.

Nhưng hắn không có chút gì do dự, trực tiếp xếp bằng ở sau lưng Diệp Vũ Phỉ, vận chuyển Hoàng Cực Hóa Tiên Quyết, dẫn dụ độc tố trong người Diệp Vũ Phỉ, để nó đi ra ngoài từ các lỗ chân lông.

Nhưng mỗi khi độc tố được tiết ra ngoài, da thịt trên thân Diệp Vũ Phỉ càng cháy bóng hơn.

"Ha ha. . ."

Bỗng nhiên, ba đạo nhân ảnh xông vào căn phòng, giống như kẻ địch đã trúng kế của bọn họ.

"Tiểu tử thúi, rõ ràng ngươi biết trên người nữ nhân này có kịch độc, còn dám chạm vào nàng, quả thực không biết sống chết!"

Bên trong ba người, một người có tuổi không khác Lưu Vân lắm, đi lên trước cười nói khinh miệt.

Nàng còn tưởng rằng người tới là cái nhân vật gì khó giải quyết lắm, không nghĩ đến là một trẻ trâu.

Nhưng mà Tiêu Trần không để ý tới nàng, tiếp tục chữa thương thay Diệp Vũ Phỉ.

"Ha ha, ngươi chưa thương cho nàng bằng cách này, coi như cứu được nàng, cũng sẽ để cho dung mạo của nàng bị phá hủy toàn bộ. Quan trọng hơn là, bản thân ngươi cũng sẽ trúng độc!"

Một tên nam tử mặt dài cười nói.

"Ngươi không nên xem thường loại độc này, đây là chúng ta luyện chế đặc biệt để nhằm vào võ giả, thực lực ngươi càng mạnh thì càng bị trúng độc nặng."

Nam tử mặt dài tự cho là nắm chắc phần thắng, cho nên không gấp động thủ với Tiêu Trần, cười nói:

"Mấy người chúng ta có thể cảm ứng lẫn nhau, một giây khi Lưu Vân bị giết, chúng ta lập tức sẽ biết."

"Chúng ta suy đoán ngươi có thể sẽ tới nơi này để cứu viện Diệp Vũ Phỉ, cho nên đặt bẫy tại đây để chờ ngươi. Quả nhiên không ngoài dự liệu, ngươi thật mắc câu."

Lúc này, hình như rốt cuộc Tiêu Trần có chút không kiên nhẫn, quay đầu nhìn chằm chằm nam tử mặt dài, lạnh lùng nói:

"Ngươi nói thật nhiều!"

Lời nói vừa ra, đôi mắt ngưng tụ, cực chiêu hoàng đạo lại tái xuất.

Thoáng chốc, hư không vặn vẹo, thiên giáng hình phạt, mấy trăm đạo đao khí vô hình bỗng dưng ngưng tụ.

Chính là hoàng đạo thiên hình!

Xuy Xuy Xuy!

Sắc mặt nam tử mặt dài còn đang vênh váo nghênh ngang, trong khoảnh khắc ngưng kết, giống như tiếp nhận hình phạt trăm đao lăng trì, máu me đầm đìa, lộ ra xương trắng âm u.

"A?"

Nữ tử kia cùng một gã nam tử khác nhìn thấy một màn kinh hoàng, nhất thời bị dọa sợ đến thần sắc trắng bệch, không dám tin mà chỉ đến Tiêu Trần.

"Ngươi. . . Ngươi còn có thể dùng võ lực?"

Tiêu Trần thay Diệp Vũ Phỉ chữa thương, theo lý thuyết thì phải bị nhiễm kịch độc rồi mới đúng.

Mà một khi võ giả nhiễm phải loại độc tố này, chân khí sẽ bị gián đoạn, công lực càng cao xâm thì khá năng ức chế càng cao.

Nhưng Tiêu Trần, hình như không có ảnh hưởng gì?

Bình Luận (0)
Comment