Yêu Nhau, Rồi Cũng Về Với Nhau

Chương 28

Không gian trong chiếc Benz rất lớn, cô thư ký mà Mặc Tô thấy lần trước ngồi phía trước, Hà Niệm Sâm một mình ngồi phía sau, Mặc Tô theo bản năng nhìn sang tay anh, lần này trên tay không cầm thứ gì để nghịch, mà là một đống văn kiện đang cần đọc.

Thấy cô lên, anh cũng chẳng buồn để ý, không ngẩng đầu lên lấy một lần, trong xe yên tĩnh, chỉ có tiếng lật văn kiện của Hà Niệm Sâm, Mặc Tô đặt đồ sang bên cạnh, cảm nhận được không khí kỳ lạ trong xe, bỗng có cảm giác lên nhầm xe vậy. Đúng lúc cô suy nghĩ xem có nên xuống xe hay không thì người ngồi cạnh đã gấp văn kiện lại, giọng nói khàn khàn quyến rũ vẳng tới: "Luật sư Đổng bình thường thích môn thể thao gì?"

Không ngờ anh lại hỏi thế nên Mặc Tô thoáng ngớ ra, nếu thể thao thì cô thực sự không đặc biệt thích gì, ngay cả ăn cơm xong đi bộ cũng là do Viên Mộ Tây ép cô đi, "Ơ... trước đây khi đi học thì thỉnh thoảng cũng có chơi tennis." Lại còn vì chọn môn thể dục quá muộn, chỉ còn lại môn này, vì học phần nên cô mới liều mạng đi học.

Mặc Tô vốn tưởng Hà Niệm Sâm thấy cô một mình quá buồn chán nên gợi chuyện, ai ngờ anh lại "ừ" một tiếng rồi không nói gì nữa.

Cô vô cùng buồn bực, trong đầu suy nghĩ tìm một cái cớ để xuống xe, nhưng lại thấy chiếc xe rẽ ngoặt, một bảng hiệu lóe lên vụt qua mắt cô.

Đây là câu lạc bộ nổi tiếng trong thành phố dành cho người có tiền giải trí, bên trong hoạt động gì cũng có.

Thấy chiếc xe dừng trước cổng, có phục vụ chạy tới mở cửa xe, cung kính đứng chờ, y hệt như trong phim, Hà Niệm Sâm xuống xe trước, Mặc Tô tuy nghi hoặc nhưng cũng ngoan ngoãn ôm thùng giấy xuống theo. Thấy Hà Niệm Sâm đi thẳng vào trong câu lạc bộ, Mặc Tô cảm thấy trước khi về, tốt nhất cũng phải chào người ta một tiếng mới được. Thế là cô ôm thùng giấy chạy theo, gọi: "Chủ tịch Hà."

Hà Niệm Sâm quay lại, chờ cô nói tiếp.

"Ưm..." Mặc Tô suy ngẫm trong đầu rồi nói: "Cảm ơn anh đã đưa tôi đi một đoạn, thế thì tôi xin phép về trước."

"Về nhà?" Nghe câu đó, vẻ nghi hoặc trên gương mặt Hà Niệm Sâm còn nhiều hơn cả cô.

"Vâng..." Mặc Tô thầm nghĩ, cô ôm một đống đồ thế này, không về nhà thì chẳng lẽ còn theo anh vào trong câu lạc bộ chơi trò chơi?

Vừa nghĩ thế, đã thấy nữ trợ lý đứng cạnh bước tới, lịch sự nói: "Chủ tịch Hà của chúng tôi nghe nói Đổng tiểu thư biết chơi tennis nên đặc biệt đặt chỗ trước." Nói xong còn kề sát tai cô nói khẽ: "Tâm trạng chủ tịch Hà hôm nay không được vui, nổi trận lôi đình trong công ty, chúng tôi đều kinh hãi, phiền Đổng tiểu thư giúp đỡ, ở cạnh chủ tịch Hà nhé."

Trời ạ, cái gì thế này?

Mặc Tô nuốt nước bọt, "Chủ tịch Hà của các cô rất xấu tính sao?"

Thư ký lắc đầu, "Không, đây là lần đầu. Đừng thấy chủ tịch Hà đẹp trai, chứ khi nổi giận thì rất đáng sợ, trong cuộc họp đã mắng các lãnh đạo hai tiếng đồng hồ, chúng ta đều ở ngoài không dám lên tiếng."

Mặc Tô thầm ủ rũ, chẳng phải đang đẩy cô vào hố lửa sao? Kiểu lên cơn giận trăm năm hiếm có này lại bị cô bắt gặp, hay lắm, dám bình tĩnh chơi tennis cùng Hỏa Long cơ đấy!
Bình Luận (0)
Comment