Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 247 - Chương 178: Tranh Giành Vị Trí Nhất Bảng (2)

Chương 178: Tranh giành vị trí nhất bảng (2) Chương 178: Tranh giành vị trí nhất bảng (2)Chương 178: Tranh giành vị trí nhất bảng (2)

Sau khi vị trí của ba vị thiên kiêu đỉnh cấp của Ma Đạo quyết định xong, đến lượt mấy vị đệ tử Thiên Đạo Tông bắt đầu có tư cách khiêu chiến.

Người xếp ở vị trí thứ bảy là người lúc nãy mới đánh một trận với Âu DƯơng Long, tên là Tiết Đình Phong.

Ánh mắt của hắn nhìn về phía Lý Ngọc, ôm quyền nói :"Lý đạo hữu, xin chỉ giáo!"

Lời này vừa nói ra, lập tức đưa tới hứng thú của tất cả mọi người ở đây, kể cả thiên kiêu của Thiên Đạo Tông hay Ma Đạo, đệ tử Ma Đạo, và cả các trưởng lão Ma Đạo nữa.

Cho tới bây giờ, mọi người cũng chỉ biết rõ về Lý Ngọc, hắn thể hiện thiên phú Đan Đạo của mình qua, cũng triển lộ qua một lần thiên phú Trận Pháp nữa, nhưng gần như không có người nào nhìn thấy hắn xuất thủ.

Đại hội tiên đạo ở Thiên Đạo Tông lần trước, hắn thậm chí còn chưa lọt được vào cả top hai mươi trên Thiên Kiêu Bảng.

Nhưng chưa tới năm năm, trong tranh đoạt còn mạnh hơn cả Thiên Kiêu Bảng, là Cửu U Bảng của Ma Đạo, thế mà hắn đang tạm thời đứng ở vị trí thứ nhất.

Tất cả mọi người rất ngạc nhiên, và vô cùng tò mò về thực lực của hắn.

Bên trong trận pháp phòng hộ.

Tiết Đình Phong nhìn Lý Ngọc, so với vị Thánh Nữ Ma Đạo kia, hắn có hứng thú với vị Chưởng giáo tương lai của Côn Luân này hơn rất nhiều.

Đều là đệ tử Chính Đạo, Lý Ngọc được xưng tụng là nhân tài mới xuất hiện, lúc Tiết Đình Phong dùng tu vi Kim Đan Kỳ tung hoành tu tiên giới, Lý Ngọc còn chưa sinh ra, nhưng bây giờ Lý Ngọc đã đứng ở vị trí cao hơn cả bản thân hắn.

Hắn rất muốn đích thân giao thủ cùng Lý Ngọc một lần.

Một tiếng chuông thanh thúy vang lên, khiêu chiến chính thức bắt đầu.

Trong lúc Tiết Đình Phong còn chưa nghĩ ra sẽ dùng pháp thuật gì để thử Lý Ngọc, thì ở phía đối diện, sau lưng Lý Ngọc xuất hiện một đôi cánh mầu tím, sau đó toàn bộ cơ thể hắn biến mất.

"Lôi dực

Tiết Đình Phong chấn động trong lòng, Lý Ngọc vừa Kết Đan được bao lâu chứ, thế mà có thể đem Lôi Pháp tu đến trình độ ngưng kết được Lôi Dực, tu Lôi Pháp đến một bước này, tốc độ của Lôi tu sẽ tăng lên gấp mấy lần, hoàn toàn không kém gì tu sĩ chủ tu Phong hệ cùng giai.

Hắn không kịp phóng thích pháp thuật, chỉ có thể tạm thời dùng pháp lực toàn thân, tạo nên một cái vòng bảo hộ, đem cả người bảo vệ bên trong đó.

PhanhI

Vòng bảo hộ này vừa mới hình thành, thì một nắm đấm đã xuất hiện trước mắt hắn.

Không có pháp thuật xinh đẹp gì, chỉ có một quyền đơn giản này.

Một quyền tới, vòng bảo hộ mà hắn dùng pháp lực Kim Đan mười ba chuyển trở lên của mình tạo ra, liền bị méo mó kịch liệt, cả người Tiết Đình Phong lẫn vòng bảo hộ, đều bị một quyền này đập bay rớt ra ngoài, hung hăng nện vào phía trên trận pháp phòng hộ. Va chạm này mặc dù không làm hắn bị thương, nhưng đầu cũng ông ông choáng váng.

Trong cuộc đời này của Tiết Đình Phong, chỉ có trước lúc Dẫn Khí, hắn đánh nhau cùng người ta, mới phải chịu qua nắm đấm của người khác.

Sau khi bước vào con đường tu hành, lúc chiến đấu, cho dù đối thủ là người của Chính Đạo hay Ma Đạo, đều dùng pháp thuật nện nhau.

Ngay cả Yêu thú cũng phun Hỏa cầu để đối bính.

Trước khi chưa hình thành Nguyên Thần, thân thể của tu tiên giả phải tuyệt đối không bị tổn hại, nên mỗi một vị Tu Tiên Giả đều đặc biệt quý trọng thân thể của mình, ai sẽ đấu pháp kiểu cận thân như này bao giờ?

Sơ sẩy một cái, chính là kết cục thân hồn đều diệt.

Hắn còn chưa lấy lại tinh thân, thì cơ thể và vòng bảo hộ pháp lực, lại lần nữa bị đập bay ra ngoài.

Bên ngoài trận pháp phòng hộ, đám đệ tử các phái của Ma Đạo cũng nhìn ngây cả người, bọn họ vẫn còn tưởng tượng hai vị thiên kiêu của Chính Đạo đại chiến, sẽ đối bính pháp thuật như thế nào, không nghĩ tới lại nhìn thấy một màn này.

Vị thiếu Chưởng Giáo nhìn vô cùng tao nhã, hào hoa phong nhã kia của CÔn Luân, xuất thủ lại là cái tác phong này?

Chẳng lẽ vị Thánh Nữ kia của Huyền Âm Giáo, chính là ưa thích tu sỹ dạng này?

Những vị trưởng lão Ma Đạo kia, cũng không nhịn được mở miệng ra thảo luận.

"KHông thể tưởng tượng được, bây giờ còn có người tu võ đạo."

"Ta nhớ được trong cổ tịch có ghi chép qua về Thể Tu, bọn họ mặc dù không tu pháp lực, nhưng thân thể lại hết sức mạnh mẽ, một vị Thể Tu cận thân, là ác mộng của tu tiên giả, huống hồn tu vi của hắn còn không yếu.......

Bên trong trận pháp phòng hộ, Tiết Đình Phong và vòng bảo hộ pháp lực của hắn, bị đập cho văng hết chỗ này đến chỗ khác.

Sau khi bị Lý Ngọc cận thân, hắn căn bản không có cơ hội phản kích.

Tốc độ của Lý Ngọc cũng cực nhanh, nhất định là Phong Lôi song tu, Tiết Đình Phong cố gắng thế nào, cũng bị Lý Ngọc theo sát phía sau.

Lần nữa bị một cước đá bay, Tiết Đình Phong tin chắc, vòng bảo hộ pháp lực của hắn, ngăn không được công kích tiếp theo của Lý Ngọc, nên trong lúc đang bị bay trên không trung, hắn đã chủ động nhận thua.

Lý Ngọc cũng chỉ có thể dừng công kích.

Lý Ngọc biết rõ, nếu xét vê pháp thuật, hắn vĩnh viễn không thể so được với yêu nữ và Tần sư tỷ, nên hẳn tìm ra một lối tắt khác, mở ra một bộ đấu pháp của riêng mình.

Tối giản Đại Đạo, dùng Lôi Phong song hệ tốc độ, đem tất cả pháp lực đi cường hóa thân thể, cộng thêm Võ Đạo Chân Đan nữa, tạo nên một quyên đơn giản nhưng có uy lực cực mạnh, khắc chế mọi thứ lòe loẹt.

Sau khi Trúc Cơ, hắn đã chu tu công pháp của hai hệ Lôi và Phong, còn có hai vị sư tỷ là Hứa sư tỷ và Tần sư tỷ mỗi ngày bắt tay dốc lòng dạy bảo, nên tiến cảnh có thể nói là cực nhanh.

Tiết Đình Phong khiêu chiến thất bại, người tiếp theo khiêu chiến cũng là một vị thiên kiêu của Thiên Đạo Tông, tên là Lưu Thiện.

Thực lực của vị này cũng sàn sàn cùng Tiết Đình Phong, nên không dám đi khiêu chiến Lý Ngọc.

Trừ khi hắn cũng muốn trở thành quả bóng, bị người đá qua đá lại như Tiết Đình Phong lúc nấy.

Nghĩ vậy, hắn liền quyết định sẽ đi khiêu chiến Thánh Nữ Huyền Âm Giáo.

Vị Thánh Nữ này tuy rất mạnh, nhưng nàng có thể leo lên vị trí cao như vậy, chẳng qua do thể chất của nàng, thực lực chân chính hẳn là không bằng chính hắn.

Mặc dù thực lực của hắn cuối cùng cũng sẽ không lấy được Yêu Đan cửu chuyển, nhưng có thể đánh bại Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, cũng vẫn xem như là một thời khắc đáng giá trải qua, dù sao cả đời này, cơ hội thắng được nàng, khả năng cũng chỉ có lúc này...

Hắn nhìn về phía Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, nói ra :"Ta..."

Đột nhiên, hắn cảm giác được một ánh mắt, rơi vào trên người của mình.

Lưu Thiện quay đầu nhìn về phía đó, ánh mắt kia là của Lý Ngọc.

Lý Ngọc nhìn hắn một cái, giống như vô ý bẻ bẻ khớp xương ngón tay của mình.

Uy hiếp! Đây chính là trắng trợ uy hiếp!

Lưu Thiện bỗng ý thức được một việc.

Thánh Nữ Huyền Âm Giáo là đạo lữ của Lý Ngọc, mà nhìn biểu hiện ngày hôm qua của hai người, chứng tỏ tình cảm của nàng và Lý Ngọc, là hết sức sâu đậm.

Nếu như hắn đánh bại, hoặc lỡ làm bị thương Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, sẽ tạm xếp ở vị trí thứ nhất.

Mà Lý Ngọc kia, còn có một cơ hội khiêu chiến.

Đấn lúc đó, Lý Ngọc nhất định sẽ không bỏ qua hắn.

Hắn lo lắng hơn chính là, sau này gặp được ở bên ngoài, có thể bị Lý Ngọc trả thù.

Loại yêu đương không não này là đáng sợ nhất!

Vì người yêu, chuyện gì bọn họ cũng có thể làm ra được.

Huống hồ hắn còn nghe nói, Thánh Nữ Huyền Âm Giáo còn đang mang thai, pháp thuật lại không có mắt, lỡ như thai nhi xảy ra vấn đề gì... hắn sợ là Lý Ngọc sẽ không chết không thôi với hắn...

Lưu Thiện chân chừ trong nháy mắt, sau đó lắc đầu nói ra :"Ta từ bỏ..."

Hai vị thiên kiêu khác của Thiên Đạo Tông, sau khi nhìn qua trận chiến của Lý Ngọc và Tiết Đình Phong, cũng biết bản thân mình không phải đối thủ của Lý Ngọc, mà vị đồng môn khác xếp thứ ba kia, bọn họ cũng đánh không lại, không thể lấy được Yêu Đan cửu chuyển, nên đều cùng quyết đoán lựa chọn từ bỏ khiêu chiến.

Mặc dù bọn họ cũng muốn thừa dịp Thánh Nữ Huyền Âm Giáo còn nhỏ yếu, trang thủ bắt nạt nàng chút.

Nhưng đạo lữ của nàng đang đứng bên cạnh nhìn.

Nhớ tới sự tàn bạo vừa nãy của người nọ, bọn họ cũng chỉ bỏ đi phần tâm tư này.

Lý Ngọc không còn nghịch khớp xương ngón tay mình nữa, hắn rõ ràng thực lực của yêu nữ, nàng là Ngũ Linh Mạch Kim Đan nhị chuyển, nhờ vào song Thiên Linh Mạch, nếu đấu với đám Âu Dương Long, thì có khả năng giành được thắng lợi. Nhưng mấy người Thiên Đạo Tông kia, bọn họ mạnh hơn đám Âu Dương Long, không chỉ một chút.

Nếu như bọn hắn đều khiêu chiến yêu nữ, thì Cửu U Bảng lần này, nàng sợ là rớt xuống dưới vị trí thứ năm.

Đây sẽ là đả kích quá lớn đối với nàng.

Lý Ngọc đương nhiên sẽ không đứng yên mà nhìn chuyện này xảy ra được.

May mà vị thiên kiêu đầu tiên của Thiên Đạo Tông khiêu chiến, lại chính là hắn, nên Lý Ngọc quyết định cho bọn họ một cái chấn nhiếp, mấy người kia đều tu hành vài chục năm, tâm mắt đương nhiên vẫn phải có, quả nhiên không uổng phí một phen hắn biểu diễn.

Lúc này, Thiên Đạo Tông chỉ còn lại một vị đệ tử cuối cùng, cũng là người đang tạm xếp ở vị trí thứ ba.

Vị đệ tử Thiên Đạo Tông có vẻ ngoài nhìn như thanh niên này, chắp tay với Lý Ngọc, nói ra :"Thiên Đạo Tông Đường Uyên, mời Lý đạo hữu chỉ giáo!"

Mục đích của hắn vì năm viên Yêu Đan cửu chuyển kia, vì thế hắn phải đánh bại cả Lý Ngọc lẫn Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, giữa hai người, thì hắn lựa chọn khiêu chiến Lý Ngọc trước.

Nếu như đánh bại được Lý Ngọc rồi, lại đánh bại Thánh Nữ Huyền Âm Giáo nữa, cũng không muộn.

Nếu như thua ở tỏng tay Lý Ngọc, cũng không có cơ hội tiếp tục khiêu chiến nữa.

Nếu như đằng nào cũng phải đánh với Lý Ngọc một ván, chẳng bằng sớm đối mặt.

Còn một nguyên nhân nữa, nghe nói là Thánh Nữ Huyền Âm Giáo đang mang thai, hắn cũng không muốn động thủ với nàng.

Lý Ngọc chắp tay đối với Đường Uyên, nói ra :"Đa tại"

Đường Uyên nói :"Không khách khí."

Nam CUng Thiền yên lặng nhìn Lý Ngọc một cái, nàng đương nhiên hiểu được đoạn đối thoại vừa rồi của bọn họ là có ý gì.

Đám người Thiên Đạo Tông này, nàng cũng không có nắm chắc đánh thắng được bọn họ.

Lý Ngọc đem tất cả đối thủ của nàng, đều chặn lại hết trước người.

Lúc nàng còn bé bị người ta bắt nạt, nàng cũng hy vọng có một ngày như vậy, sẽ có một người đem nàng ra sau lưng bảo vệ, vì nàng ngăn lại tất cả nguy hiểm, ... sau này lớn lên, nàng đã từng nghĩ, đời này cũng sẽ không có một người như vậy. ...

Bên trong trận pháp phòng hộ.

Lý Ngọc và Đường Uyên lần nữa chắp tay, sau khi tiếng chuông vang lên, hai người đều lóe lên ánh sáng trên thân, cơ thể cùng lúc biến mất.

Phanh!

Ở một chỗ trong trận pháp, ánh sáng tím giao nhau, phát ra một tiếng vang nặng nề, một bóng người hơi lắc lắc đầu, còn một bóng người khác thì văng ra xa mấy trượng mới đứng vững được.

Một kích này, cả hai đều không thi triển pháp thuật, mà chỉ dùng sức mạnh thân thể đối bính.

Sau khi Đường Uyên ổn định thân hình, thở dài một cái, nhìn về phía Lý Ngọc, lắc đầu nói ra :”Ta không phải là đối thủ của ngươi!"

Lý Ngọc chắp tay nói ra :"Đa tại" Bên ngoài trận pháp, rất nhiều đệ tử Ma Đạo đều ngạc nhiên.

"Ơ đánh xong rồi à?"

"Không thì còn có thể làm gì, cũng chẳng phải chém giết sinh tử, thiên kiêu cấp độ đó như bọn họ, chỉ cần dò xét một chiêu, cũng có thể phân ra thắng bại rồi."

"Thế mà không có ai khiêu chiến Thánh Nữ luôn kìa."

"Có một vị đạo lữ như thế ở đó, ai dám chứ, nếu đả thương bảo bối tỏng bụng của Thánh Nữ, Thiếu Chưởng Giáo còn không giết bọn chúng luôn à?”

"Hai vợ chồng bọn họ ôm đồm vị trí thứ nhất và thứ hai của Cửu U Bảng, đây chắc là chuyện xảy ra lần đầu tiên từ trước tới giờ nhỉ."

"Không biết bọn họ có đánh một trận với nhau không nhỉ"...

Trước ngày hôm nay, chẳng ai ngờ được, đệ nhất và đệ nhị Cửu U Bảng, sẽ rơi vào cùng một nhà, ngay cả thiên kiêu của Thiên Đạo Tông, đêu không ngăn cản được bước chân của đôi đạo lữ này.

Nhưng mà trong hai người, rốt cuộc ai là đệ nhất Cửu U Bảng, đến bây giờ vẫn chưa biết được.

Bên ngoài trận pháp phòng hộ, mấy vị tổ sư Nguyên Anh Ma Đạo, đi tới trước mặt Lý Ngọc và Nam Cung Thiền, Huyền Nguyên trưởng lão nhìn bọn họ, hỏi :"Trên Cửu U Bảng, hai người các ngươi đang cùng xếp thứ nhất, cần phải đánh một trận..."

"Ta từ bỏI"

Lý Ngọc quyết đoán mở miệng, hắn cũng không có hứng thú với vị trí đệ nhất Cửu U Bảng.

Nhưng cái danh hiệu này, lại khá quan trọng đối với Yêu nữ.

Tần sư tỷ là đệ nhất Thiên Kiêu Bảng, còn nàng là đệ nhất Cửu U Bảng, như vậy nhắc tới hai nàng, lại càng mới xứng đôi tuyệt thế thiên kiêu đương thời.

Là thiên kiêu tuyệt đỉnh của hai đạo Chính Ma, một vị là đệ nhất Thiên Kiêu Bảng, một vị là đệ nhị Cửu U Bảng... thật sự rất khó nghe.

Nam Cung Thiền nhìn Lý Ngọc một cái, cũng nói ra :”Ta từ bỏ, đây cũng vốn không phải thuộc về ta, ta không muốtn..."

Nàng cũng có sự kiêu ngạo của mình.

Lý Ngọc bất đắc dĩ nói :"Thế thì chỉ còn cách đánh một trận..."

Bên ngoài trận pháp phòng hộ, một đám đệ tử Ma Đạo đều cực kỳ xúc động.

"Đánh nhau rồi, đánh nhau rồi!"

"Không biết ai thắng nhỉ!"

"Đạo lữ đấu pháp với nhau, nhất định rất đặc sắc!"

Bọn họ cũng đã chuẩn bị tinh thần để chiêm ngưỡng một trận đại chiến, nhưng mà chẳng mấy chốc, vẻ mặt háo hức của mọi người, đã biến thành ngây dại.

Đây là tranh giành vị trí đệ nhất Cửu U Bảng sao? Trước đây toàn là đấu đến ngươi chết ta sống, các loại đại pháp thuật uy lực cường đại bổ nhau, ngay cả trận pháp phòng hộ cũng bị lung lay, người xem vừa mãn nhãn, vừa có thu hoạch nhất định.

Chứ đâu ra kiểu đứng cách nhau mười trượng, rồi lấy hỏa cầu chọi nhau như này? Còn không ném trúng người của đối phương nữa.

Luyện Khí Kỳ còn ném chuẩn hơn bọn họ.

Một lúc sau, một tên đệ tử Ma Đạo độc thân mấy chục năm, cuối cùng không nhịn được nữa, lấy một tay ra che mặt, lẩm bẩm nói :"Ta thật sự rảnh quá mà, ngàn dặm xa xôi tới Huyền Âm Giáo để xem cái này...
Bình Luận (0)
Comment