Chương 225: Hóa Hình (2)
Chương 225: Hóa Hình (2)Chương 225: Hóa Hình (2)
Hổ Mãnh vốn kịch liệt phản đối chuyện dùng Yêu đan đổi đan dươc, hắn cho rằng, đây là do Nhân tộc ỷ vào thuật luyện đan của mình, muốn chiếm lợi của Yêu tộc, nhưng lúc này hắn đang cảm thấy vô cùng xấu hổ vì ý nghĩ đó của bản thân.
LÝ Ngọc thấy bọn họ mãi vẫn không nói gì, cho là bọn họ cảm thấy giá cả đắt quá, thầm nghĩ nể mặt Linh Nhi, hắn đã rất ưu đãi rồi còn gì, đành phải nói :'Đan dược cấp năm có tỉ lệ thất bại rất cao, mà trong quá trình luyện chế còn có mạo hiểm rất lớn nữa, cái giá này thực sự là đã thấp lắm rồi..."
Hai vị Đại Yêu lúc này mới giật mình phản ứng lại, Hổ Mãnh nắm tay Lý Ngọc nói nhanh :“Được được được, quyết định vậy đi, chúng ta lập tức đi chuẩn bị."
Đúng mười lăm phút sau, trước mắt Lý Ngọc đã có bảy viên Yêu Đan cửu chuyển.
Mầu sắc của những Yêu Đan này ảm đạm hơn so với những Kim Đan của đám đệ tử Thiên Đạo Tông kia, nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó cũng không thấp, nhìn thoáng qua chính là xuất phát từ những vị Yêu tộc có thọ nguyên sắp hết, nhưng vẫn bị kẹt ở Kim Đan đỉnh phong, không có cách nào kết thành Nguyên Anh của Yêu tu cả.
Mà vật liệu Dựng Anh đan cũng được Yêu tộc chuẩn bị xong.
Trước đó không lâu, Dựng Anh đan không ai có thể luyện được, bởi vì tài liệu chính của nó đã bị tuyệt chủng, nhưng sau khi bí cảnh Phiêu Miểu Tiên Tông xuất thế, những thế lực lớn lại phát hiện ra rất nhiêu ở bên trong này.
Tu vi Nguyên ANh Kỳ, tương ứng với Luyện Đan Sư tứ giai, theo lẽ thường mà nói, thì không có cách nào luyện chế được đan dược cấp năm.
Mà bản thân Lý ngọc cũng không có lò đan để luyện chế đan dược cấp năm.
Nhưng chuyện này cũng không thành vấn đề với LÝ Ngọc.
Trong một gian phòng yên tĩnh, linh dịch sau khi chiết xuất xong đang trôi nổi trong hư không, Lý Ngọc thì đang ngồi khoanh chân, tập trung tư tưởng.
Bỗng nhiên, Lý Ngọc mở hai mắt ra, linh dịch đang trôi nổi trong hư không, giống như bị cái gì đó thu hút, bay tới miệng hắn một cách trình tự, rôi bị nuốt vào trong.
Cùng lúc đó, trong cơ thể hắn có ánh sáng vàng kim lóe lên, một cái hư ảnh lò đan xuất hiện, bao phủ Lý Ngọc trong đó.
Sau một canh giờ.
Hư ảnh lò đan bên ngoài cơ thể Lý Ngọc tiêu tán, hắn chậm rãi mở mắt, hé miệng ra, một viên đan dược mầu trắng có năm đạo đan văn, bay ra châm chậm từ trong miệng hắn.
Dựng Anh Đan cực phẩm.
Đây không phải là lần đầu tiên Lý Ngọc luyện chế Dựng Anh Đan, dưới tình huống bình thường, luyện chế đan dược cấp năm cần phải có tu vi HÓa Thần, nhưng bỏ lò đan đi, lấy thân làm lò luyện đan, lại có thể đột phá được cái hạn chế này.
Loại phương pháp này hắn học được từ ngọc giản Đan Đạo của Phiêu Miểu Tiên Tông.
Thời đại Thượng Cổ, Luyện Đan Sư cao cấp nhất đều dùng bản thân làm lò đan.
Mà lúc hắn lần đầu tiên thử nghiệm cách này, thì Lý Ngọc liên phát hiện, khi hắn luyện đan trong người, lò Càn KHôn càng là triển khai tác dụng đến mức lớn nhất, trong quá trình luyện đan, giống như thật sự biến bản thân hắn thành một cái lò đan chính hiệu.
Vì thế, hắn có muốn luyện chế đan dược cấp bảy, cũng không cân chờ đến lúc cảnh giới Thiên Nhân.
Có lẽ thời điểm Phá Hư, là hắn có thể luyện chế được Tạo Hóa Đan cấp bảy.
Trong khoảng thời gian này, hắn đã luyện chế được một đống Cửu Chuyển đan, từ những viên Kim Đan lấy được trong lúc khám phá bí cảnh Phiêu Miểu Tiên Tông, nhưng những đan dược kia, nhiều nhất chỉ có thể đủ cho ba người tăng lên đến Ngũ Linh Mạch Kim Đan đỉnh phong.
Nhưng A Ly, Chu Tử Tuyền, ba chị em Phán Nhi, Liên Nhi, Hinh Nhi là đạo lữ và đạo lữ tương lai của hắn, đã có năm người, còn thêm cả Yêu nữ, Tần sư tỷ, Hứa sư tỷ và Bạch sư tỷ nữa...
Tính là không thu Tần sư tỷ và Bạch sư tỷ, thì số lượng Cửu Chuyển Đan này cũng không đủ dùng.
Vì thế hắn mới có ý tưởng hợp tác cùng Yêu tộc.
Vì tu hành của mình mà vô duyên vô cớ đại khai sát giới, không phải là phong cách của hắn, hắn thích kiểu hợp tác đàm phán làm ăn mà đôi bên cùng có lợi.
Mấy ngày sau đó.
Hổ UY mang theo một vò rượu, bước vào đại điện của Lý Ngọc cười lớn, nói ra :"Lý huynh đệ, hôm nay chúng ta không say không nghỉ!"
LÝ Ngọc nhìn hắn cười nói :"Chúc mừng Hổ Uy huynh thuận lợi Kết AnhI"
Nhìn Hổ Uy có vẻ trẻ tuổi, nhưng thực ra đã hơn ba trăm tuổi rồi, hắn bị kẹt ở Kim Đan đỉnh phong mãi, sau khi có DỰng Anh Đan, tự nhiên chuyện Kết Anh cũng nước chảy thành sông.
Cuối cùng đã kết thành Nguyên Anh, tuổi thọ lại tăng thêm năm trăm năm, thậm chí còn có thể có một chút hy vọng Hóa Thần đại đạo, trong lòng của Hổ Uy khó có thể kiềm chế được niêm vui, nhưng hắn vẫn đè nét xúc động trong lòng lại, cung kính thi lễ một cái với Lý Ngọc, nói ra :"Hết thảy mọi thứ đều phải cảm tạ Lý huynh đệt"
Nói xong hắn lấy một cái lệnh bài từ trong ngực ra, đưa cho Lý Ngọc.
Tấm bài này làm bằng chất liệu kim loại nào đó, mặt sau có khắc một cái đầu hổ đang há mồm gầm gừ, mặt trước khắc một chữ "Vương".
Lý Ngọc tiện tay nhận lấy, hỏi :"Đây là gì vậy?"
Hổ UY giải thích :“Đây là Yêu Hoàng Lệnh, đại biểu cho tình hữu nghị của Yêu tộc, chỉ cần cầm nó, Lý huynh đệ đi tới bất kỳ địa bàn nào của một tộc nào đó của Yêu tộc, cũng sẽ nhận được lễ ngộ tôn quý nhất, nếu như sau này ngươi gặp khó khăn gì, chỉ cần có thể giúp đỡ được, Yêu tộc nhất định sẽ tương trợ hết sức mình..."
Tấm lệnh bài này cầm không nặng, nhưng giá trị mà nó đại biểu cho, lại có phân lượng cực kỳ nặng.
Đánh quan hệt nhiêu như vậy cùng Yêu tộc, Lý Ngọc cũng coi như hiểu khá rõ về bọn họ.
Cái chủng tộc này, khác biệt rất lớn với Nhân Tộc.
Yêu tộc rất nóng nảy, làm việc đa số đều thẳng thắn, đại biểu cho một chữ "Mãng!" ( lỗ mãng, thô bạo)
Chỉ số thông minh của bọn họ không bằng Nhân loại, trong đầu không có lắm thứ vòng vo lươn lẹo, bốn chữ "tương trợ hết sức" này, nếu ở trong Nhân loại, khả năng chỉ là một câu khách sáo, nhưng ở Yêu tộc, lại tuyệt đối là một cái hứa hẹn nghiêm túc mười phần. Vào bụng được mấy chén rượu lớn, Hổ Uy nắm lấy bả vai LÝ Ngọc nói ra :'Mấy ngàn năm nay, tấm lệnh bài này là tấm Yêu Hoàng Lệnh đầu tiên mà Yêu tộc chúng ta đưa ra ngoài, lúc nhìn thấy Lý huynh đệ lân đầu tiên, ta đã biết ngươi và những Nhân loại khác không giống nhau, trong lòng Hổ Uy ta thừa nhận người bạn này, sau này nếu có người dám khi dễ ngươi, ngươi cứ nói cho ta biết, ta dẫn đầu các huynh đệ khác đi bóp nát trái dứng của hắn..."
Nếu như Lý Ngọc chỉ là một vị Luyện Đan Sư bình thường hợp tác cùng Yêu tộc, bọn họ mặc dù cũng sẽ dùng lễ ngộ khách quý đối với hắn, nhưng cũng sẽ tuyệt đối không có lễ ngộ cao như này.
Nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là, hắn là một Nhân loại hiếm có không kỳ thị Yêu tộc.
Ở trong bí cảnh kia, hắn có ân cứu mạng với hai huynh muội Hổ Uy.
Sau này Nhật NGuyệt Tông nắm bí cảnh đó trong tay, hắn hoàn toàn có thể giữ bí cảnh đó làm của riêng, nhưng lại vẫn hào phóng chia sẻ cùng Yêu tộc, cho phép Yêu tộc được tu hành tại trong đó.
Không chỉ như vậy, hắn còn lập xuống quy củ, đệ tử Nhật Nguyệt Tông không được phép chủ động xuất thủ đối với Yêu Tu.
Đan dược cấp cao như Kim Linh Đan, Dựng Anh Đan, Nhân loại tuyệt đối sẽ không bán cho Yêu tộc, nhưng hắn lại dùng giá cả rất rẻ để luyện chế đan dược loại đẳng cấp cao này cho bọn họ, khiến số lượng Đại Yêu Nguyên ANh của Yêu tộc tăng vọt.
Yêu tộc bọn họ ân oán rõ ràng, bọn họ sẽ dùng bất kỳ giá nào để đối phó với kẻ địch.
Nhưng đối với bạn bè, bọn họ cũng tuyệt đối không keo kiệt. ...
Yêu Đình.
Trong một tòa cung điện.
Lý Ngọc đang nằm đọc sách trên một cái ghế đong đưa, mấy vị Hồ Nữ mặc đồ mát mẻ đang hầu hạ xung quanh, hai vị cầm quạt tròn trong tay phe phẩy quạt gió, một vị đang bóc Nho đút vào miệng cho hắn, còn hai vị khác thì đang bóp hai bên đùi...
Yêu tộc thật sự quá khách khí.
Những vị Hồ Nữ này phục vụ tỉ mỉ chu đáo, mới đầu Lý Ngọc không quen, nhưng bây giờ đã thản nhiên tiếp nhận.
Vốn hắn đã nghĩ cho các nàng đi, nhưng nghe mấy vị Hồ Nữ này nói, nếu đuổi các nàng đi, thì các nàng sẽ phải chịu trừng phạt, nên LÝ Ngọc cũng mặc kệ các nàng.
Cuộc sống của Hoàng Tộc Yêu Tộc, còn xa hoa hơn so với Nhân Loại, Yêu tu Kim Đan Kỳ, chẳng qua cũng chỉ là tỳ nữ hầu hạ mà thôi.
Điều này có liên quan đến chủng tộc các nàng, bản thân Hồ tộc cũng không phải là chủng tộc am hiểu chiến đấu, mặc dù kết thành Kim Đan, nhưng thực lực cũng xếp bét bảng, muốn tồn tại được ở Nam Cương mạnh được yếu thua này, cũng chỉ đành lựa chọn thuận theo Yêu tu mạnh mẽ khác.
Linh Nhi vẫn chưa kết thúc Hóa Hình như cũ, Lý Ngọc cũng vẫn chưa về.
Thừa dịp trong khoảng thời gian này rảnh rỗi, hắn đem bút ký của chủ nhân động phủ thần bí kia ra đọc, dựa vào vài dòng bên trong đó, đã xác nhận được thân phận của hắn, người này quả nhiên là chủ nhân của bức họa cùng pho tượng kia, cũng chính là tông chủ của Phiêu Miểu Tiên Tông.
Vị cường giả mấy vạn năm trước này, không chỉ có tu vi kinh người, mà còn là một vị toàn tài.
Một mình hắn tinh thông cả Đan Đạo, Luyện KHÍí, Phù Luc, TRận Pháp, các loại, Cửu Chuyển đan, Phá Chướng đan, Tạo Hóa đan, ... đều là đan dược do hắn sáng tạo nên, mấy món đại Tiên Khí kia, cũng là do chính tay hắn làm ra.
Lý Ngọc chỉ xem một chút lý luận vê Đan Dược, Trận Pháp và Luyện KHÍ của hắn, đã đủ cho bản thân học tập, hoàn thiện.
Ngay lúc hắn đang vùi đầu vào đọc một cách say sưa, thì ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
Sau đó là một bóng người từ ngoài cửa bay tới.
LÝ Ngọc vốn là có đề phòng, nhưng lại cảm nhận được đạo khí tức quen thuộc kia, nên cuối cùng cũng không làm gì, mà để cho bóng hình đó đụng vào trong ngực của hắn.
Đó là một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi, tóc xanh như thác nước, đang xõa tung trên vai, một đôi mắt vừa to vừa tròn, mặt mũi xinh đẹp động lòng người, sau khi bay nhào đến trong ngực Lý Ngọc, thì tựa đầu vào lồng ngực của hắn, thỏa mãn cọ qua cọ lại trước ngực hắn, rồi cười rộ lên, lộ ra một đôi răng khểnh đáng yêu.