Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 352 - Chương 251: Âm Dương Phá Hư (1)

Chương 251: Âm Dương Phá Hư (1) Chương 251: Âm Dương Phá Hư (1)Chương 251: Âm Dương Phá Hư (1)

Tất cả tu tiên giả ở bên trong Liên Minh Huyền Thiên, từ Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, hay Nguyên Anh, Hóa Thần, đều đem hy vọng ký thác vào trên người Lý Ngọc.

Mà lực tín ngưỡng này, cũng nghênh đón một hồi bộc phát.

Chỉ ngắn ngủn mấy hơi thở, mười tôn Nguyên Anh trong cơ thể Lý Ngọc liền từ Nguyên Anh hậu kỳ, nhảy thẳng lên Nguyên ANh Viên Mãn, sau đó không tăng trưởng nữa, mà lực tín ngưỡng còn lại đều bị lò Càn KHôn hấp thu hết, những vết nứt còn không nhiều lắm trên thân lò cũng bắt đầu khép lại bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

Pháp lực của hắn đã đến Nguyên Anh cực hạn, nhưng tâm cảnh lại chưa đạt tới Hóa Thần.

Nhưng mà mặc dù mười tôn Nguyên ANh của hắn đều đã Hóa Thần, thì sau khi dung hợp cùng lắm cũng chỉ bằng với Vô Vị Đạo NHân, dùng tu vi Thiên Nhân phi thăng, chẳng khác nào đi vào vết xe đổ của Vô Vi Đạo Nhân... ....

Một lát sau, Lý Ngọc dẫn theo chúng nữ trở lại Ngọc Tuyền Phong.

Hạo Thiên đã thức tỉnh, đồng thời đã xuất thủ hủy diệt Linh Nguyên Giới, vậy chẳng bao lâu nữa nó cũng sẽ phủ xuống Huyền Thiên Giới này.

Từ hôm nay trở đi, mỗi một ngày cũng đều có thể trở thành ngày cuối cùng trong cuộc đời bọn họ.

Hắn đi tới bên trong một căn phòng yên tĩnh, Sơn Hà Đồ bỗng xuất hiện trong tay.

Lý Ngọc thầm hỏi trong lòng :"Ngươi muốn ta tiến nhập vào bên trong Sơn Hà Đồ?"

Lò Càn Khôn truyền đến ba động kỳ quái, giống như đáp lại câu hỏi của Lý Ngọc.

Lý Ngọc đã có thể xác nhận, lò Càn KHôn đúng là tự có ý thức của mình, nó đã hoàn toàn chữa trị xong, và có thể trực tiếp truyền đạt ý nghĩ của mình cho LÝ Ngọc biết.

Lý Ngọc cũng từng nghĩ tới không chỉ một lần, tại sao mạnh mẽ như lò Càn KHôn, lại có thể bị tổn hại thành dạng như thế.

Đánh một trận cùng Hạo Thiên, nó chỉ tổn hại mà không bị triệt để hủy diệt, đã rất không dễ dàng.

Lý Ngọc phân một đạo thần thức tiến nhập SƠn Hà Đồ, lúc này hắn vẫn không mất đi ý thức.

Tia ý thức của hắn tiến nhập vào một cái không gian trắng xóa, bên trong không gian này có vô số quả cầu ánh sáng màu trắng đang trôi nổi lơ lửng, bên trong quang cầu có hình ảnh hiện lên không ngừng.

Những cái quang cầu trước mắt hắn, đều là những đoạn ký ức huyễn cảnh.

Lò Càn KHôn đang không ngừng truyền lại tin tức cho Lý Ngọc.

Từ sau khi KHốn Thiên Đồ (Sơn Hà Đồ) được tạo ra, trong vài vạn năm, ba cái kỷ nguyên, tất cả những người đã tiến nhập vào bên trong Sơn Hà Đồ, huyễn cảnh được bọn họ bện thành đều ở trong này.

Lý Ngọc chỉ cần dùng thần thức đụng vào, liền có thể đi vào huyễn cảnh, lấy thị giác của chủ nhân huyễn cảnh kia, thể nghiệm đoạn nhân sinh này của người đó.

Đây mới là năng lực thực sự của Sơn Hà Đồ, mà chỉ có chủ nhân chính thức của nó mới có thể có được.

Có lò Càn KHôn, Lý Ngọc chính là chủ nhân duy nhất của ngũ đại Tiên Khí, hắn cũng biết được rằng, vô luận là lò Càn KHôn hay ngũ đại Tiên KHí được tạo ra, đều vì mục đích đối phó Hạo Thiên. Chỉ có điều, đám tu tiên giả khi đó, cũng không biết Hạo Thiên mạnh mẽ đến mức nào.

Bọn họ cho rằng Tiên Khí căn bản không có cách nào và sinh ra bất cứ uy hiếp gì với Hạo Thiên.

Mặc dù lò Càn KHôn mạnh mẽ nhất, đánh một trận với Hạo Thiên xong, cũng thiếu chút nữa là bị phá hủy hoàn toàn, vị tông chủ Vô Thượng Thiên Nhân của Phiêu Miểu Tiên Tông, có sác xuất rất lớn là đã vẫn lạc trong trận chiến đó.

Sau khi trầm mặc một lát, thần thức Lý Ngọc tiến nhập vào một cái quang cầu.

Sơn Hà Đồ mặc dù không có uy hiếp gì với Hạo Thiên, nhưng lại là pháp bảo duy nhất có thể tăng tâm cảnh lên một cách nhanh chóng, tích lũy trong vài vạn năm, có thể cho hắn thể nghiệm nhân sinh của nhiều vô số kể những người khác nhau, khiến tâm cảnh của hắn tăng lên vùn vụt, từ đó cũng tăng tu vi lên nhanh nhất có thể.

Trong huyễn cảnh này là một vị đệ tử của Phiêu Miểu Tiên Tông.

Hắn sinh ra ở một quốc gia nhỏ, bởi vì thiên phúc cực tốt, nên được Phiêu Miểu Tiên Tông chọn trúng, thu vào trong tông môn, trong hai ba trăm năm đều vô lo vô ưu tu hành trong đó.

Cho đến một ngày, một vị lão tổ Thiên Nhân cường đại, đưa về một đạo tàn hồn sau khi phi thăng trở về, từ đó cũng mở ra bí mật của cái gọi là Phi Thăng kia.

Tiên Giới không hề tồn tại, mà sau khi Phi Thăng phải đối mặt với một vị cực kỳ mạnh mẽ tồn tại, các trưởng lão của tông môn gọi vị tôn tại mạnh mẽ kia là "Hạo Thiên".

Vì để tiêu diệt Hạo Thiên, Phiêu Miểu Tiên Tông đã tiến hành một loạt kế hoạch, hao tổn lực lượng của thế giới, chế tạo ra được Lò Càn Khôn cùng vài loại Tiên Khí, các đệ tử của Phiêu Miểu Tiên Tông cũng càng cố gắng tu hành hơn so với trước kia, làm như thế là để trước thời điểm Hạo Thiên phủ xuống, đem vị đệ nhất thiên tài vạn năm mới xuất hiện, cũng chính là vị tông chủ của Phiêu Miểu Tiên Tông kia, đưa lên một cái cảnh giới rất cao đó.

Cảnh giới đó, bọn họ gọi là "Vô Thượng".

Vì thế, bọn họ bằng lòng hiến ra Kim Đan, Nguyên Anh, cùng Nguyên Thần của mình, cho dù bản thân vẫn lạc, cũng phải vì đời sau mở ra một cái Tiên Đạo thực sự.

Vị đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông này, cuối cùng tu đến Hóa Thần.

Lúc Hạo Thiên phủ xuống, hắn ta và nhiều vô kể đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông nữa, đã hy sinh chính mình để đổi lấy một chút tu vi tăng trưởng cho Tông Chủ Phiêu Miểu Tiên Tông là Tiêu Dao Tử.

Lý Ngọc chậm rãi mở to mắt, phun ra một cái khí đục.

Một màn vừa rồi, nhìn như trải qua ngàn năm, kỳ thực cũng chỉ mất mấy giây.

Trong mấy giây vừa qua, hắn trải qua nhân sinh của vị đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông kia, cũng nhìn thấy được chân tương của mấy vạn năm trước.

Hắn và Ngô Thông từng phát hiện ra một tấm bia đá không có chữ ở bên trong di tích Phiêu Miểu Tiên Tông.

Nhưng trong huyễn cảnh lúc nãy, trên tấm bia đá kia là có chữ.

Nội dung trên tấm bia đá kia, công bố sự tồn tại của Hạo Thiên, đồng thời báo cho tu tiên giả đời sau biết về những chuyện bọn họ đã làm, cho dù bọn họ có thất bại, thì cũng sẽ có tre già măng mọc tiến lên chiến đấu.

Nhưng hiển nhiên, sau khi Phiêu Miểu Tiên Tông thất bại, có người đã hủy diệt chữ viết trên tấm bia đá kia, đồng thời cũng tiêu hủy mọi thứ điển tịch có liên quan đến Hạo Thiên.

Nguyên nhân vì vậy, mà gần hai cái kỷ nguyên tiếp theo, căn bản đều không ai biết được sự tồn tại của Hạo Thiên.

Mà có lý do để làm hết thảy điều đó, chỉ có chính bản thân Hạo Thiên.

Nó đang sợ.

Nó cũng sẽ sợ.

Sau khi trâm mặc một lát, ý thức của Lý Ngọc lại tiếp tục tiến nhập vào cái quang cầu thứ hai.

Sau đó là cái thứ ba, thứ tư...

Hắn dùng tốc độ cực nhanh, thể nghiệm thấy nhân sinh của người khác, có lẽ những thứ trong ảo cảnh này vẫn có chút khác biệt với cuộc đời chân thật của bọn họ, nhưng phương hướng đại khái, đều sẽ không bị chệch đi quá nhiều như của hắn.

Trong thời gian ngắn, bị nhét vào vô số ký ức không phải của mình, tâm cảnh của hắn cũng tăng lên vùn vụt, đồng thời cũng khiến hắn hơi đầu váng mắt hoa, nhưng mỗi lúc như thế, Lò Càn KHôn lại tuôn ra dòng nước ấm, giúp hắn tiêu trừ hết tất cả khó chịu.

Từ lúc Lý Ngọc bắt đầu tu hành đến bây giờ, nó giống như một vị bảo mẫu tri kỷ, hộ giá một đường cho hắn, giải quyết mọi thứ khốn cảnh trên con đường tu hành của hắn.

LÝ Ngọc cũng biết được một chuyện từ đoạn ký ức của vị đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông kia, thời điểm Lò Càn Khôn được chế tạo ra, có vô số cường giả tông môn dùng thân tế lô, nguyên thần của bọn họ đã tạo nên ý thức của lò Càn KHôn.

Vì chịu sự ảnh hưởng từ tín niệm khi còn sống của những cường giả kia, mà từ khi đản sinh ra, lò Càn Khôn đã ý thực bản thân mình tồn tại vì để tiêu diệt Hạo Thiên.

Rất khó tưởng tượng đám tiền bối Phiêu Miểu Tiên Tông kia, có bao nhiêu chấp niệm trong việc tiêu diệt Hạo Thiên, mà loại tín niệm này trải qua vài vạn năm, đều chưa từng phai mờ.

Ngắn ngủi thở sâu một cái, thần thức của Lý Ngọc lại tiến nhập vào cái quang cầu tiếp theo.
Bình Luận (0)
Comment