Nghĩ lại những gì Lâm Nhược Lan đã nói trước đó rằng sau khi Diệp Xu biết được thân thế thực của bản thân, biết rằng mình đang bị lão bảo chủ lợi dụng thì đã cứu mẹ và đệ đệ, cùng nhau trốn khỏi Lăng Vân Bảo.
Lúc đầu Lâm Phong không tin, hiện tại ông ấy lại hoài nghi, có lẽ đây là thật.
"Hiện tại vẫn không có bằng chứng chứng minh là có quan hệ, cho nên cũng không tính là có liên quan." Diệp Xu nhìn ra Lâm Phong đã biết chút gì đó nên cố ý dẫn dắt ông ấy nói tiếp.
Lâm Phong có thể nhìn ra những lời này của Diệp Xu là để ông ấy nói ra những gì mà bản thân biết. Sự tình rất quan trọng, dù sao ông ấy cũng muốn cứu Tô Nhược, vậy nên nói thì nói thôi, dù sao cũng không sao.
"Đây là Hoả Hàn Chi Độc, năm đó lão trang chủ một mình bị gọi tới Hoa Sơn phái, ở nơi đó gần một năm mới trở về. Nhưng sau khi trở về cũng không có nhắc tới chuyện ở Hoa Sơn phái làm cái gì. Cho đến khi ta được thừa kế bí kíp thần y, trong đó có tất cả các đơn thuốc được tổng hợp bởi các thần y của Vạn Hoa sơn trang chúng ta trong quá khứ. Một trong những đơn thuốc có đề cập đến Hỏa Hàn Chi Độc, triệu chứng của nó giống hệt với bộ dạng bây giờ của Tô Nhược. Mà thời điểm lão trang chủ ghi lại đơn thuốc này chính là hai mươi năm trước, khi ông từ Hoa Sơn phái trở về. Ta cũng nghe nói, trong Hoa Sơn phái có cấm thuật, sau khi tu luyện có thể dẫn đến tẩu hỏa nhập ma. Người sau khi nhiễm Hàn Độc, không chỉ bị độc mà còn có thể truyền lại cho con cháu sau này. Ta đoán lúc đó nhất định phải có người ở phái Hoa Sơn lén luyện loại võ công này, sau đó nhờ lão trang chủ tới chữa bệnh."
Sau khi Diệp Xu nghe Lâm Phong mô tả, nàng quay đầu lại nhìn Tống Thanh Từ. Quả đúng như hắn đã từng đoán. Nếu trước đây chỉ nghi ngờ 80% thì bây giờ có thể chắc chắn 100%. Cha của Diệp Xu và Tô Nhược thực sự đến từ Hoa Sơn phái.
Diệp Xu có thể nhìn thấy sự thay đổi trong thái độ của Lâm Phong. Nếu họ đến từ phái Hoa Sơn thì Lâm Phong có thể đối xử với Tô Nhược bằng một thái độ tốt hơn và cẩn thận hơn. Vậy nên nàng cũng không ngần ngại mà nói hết những gì bản thân biết, bao gồm cả những gì đã xảy ra với Tô phu nhân khi đó.
"Hóa ra bà ấy không biết đó là ai." Sau khi nghe được những năm tháng khổ cực của bà Tô, Lâm Phong thầm thở dài trong lòng. Thật không dễ dàng gì với bà ấy. Ông ấy cũng là cha mẹ nên có thể hiểu rõ loại tình cảm của cha mẹ.
Lâm Phong sau đó lấy bí kíp thần y ra đã sao chép các đơn thuốc trong cuốn sách và ra lệnh cho mọi người đun sôi thuốc để tắm càng sớm càng tốt.
Tô Nhược trị liệu sẽ cần ba tháng, đối với người bị Hàn Độc hành hạ hai mươi năm như hắn mà nói, có thể chữa khỏi đã là cực kỳ vui vẻ. Vậy nên dù mất ba năm thì hắn cũng không cảm thấy dài, huống chi chỉ có ba tháng đã kết thúc.
Sau khi sống ở Vạn Hoa sơn trang trong vài ngày, nụ cười trên khuôn mặt của Tô phu nhân dần tăng lên. Diệp Xu thường chạy đến cửa sổ của Tô Nhược để làm cho hắn những món ăn vặt yêu thích.
Tô Nhược thích nhất bánh táo chiên giòn, đó là táo nghiền thành bột nhuyễn, trộn với hạt thông và quả óc chó, sau đó bọc trong bánh phồng, cho vào lò nướng và chiên trong chảo. Cứ như vậy, món bánh táo đơn giản mà ngon miệng đã hoàn thành.
Lớp vỏ bên ngoài nhiều lớp, giòn rụm, cắn một miếng nghe tiếng 'cạch cạch' giòn tan rất dễ gây nghiện, khi nhai bánh trứng đường, lớp nhân đậm vị táo sẽ chảy ra. Hương vị chua chua ngọt ngọt, kẹp giữa mùi thơm của các loại hạt, kết hợp với bánh trứng đường giòn, cảm giác dường như từ trần gian đột nhiên bước vào một thế giới thần tiên. Nhắm mắt cắn một miếng thôi cũng đã đủ cảm thấy ngây ngất khi ăn.