Bánh hoa quế là nhũ danh của Tống Mậu Nhiên, nguyên nhân đặt tên đương nhiên là bởi vì lúc mang thai Diệp Xu thích ăn bánh hoa quế nhất. Ngoài ra nhũ danh của lão nhị là cháo gạo trắng, nhũ danh của lão tam là củ cải muối.
Tống Thanh Từ hỏi rõ ràng nguyên nhân, thì không khỏi cười nói: “Nàng giải thích rất tốt.”
“Thật không?” Diệp Xu nghĩ rằng Tống Thanh Từ đang đồng ý với lý do nàng nói với con trai cả của nàng
“Nó cũng là con trai ta, đương nhiên ta cũng là vì tốt cho nó.” Tống Thanh Từ phủ không nhận cũng không thừa nhận, nhưng lời này lại thuận lợi dỗ dành Diệp Xu.
Sau đó, Tống Thanh Từ gọi Tống Mậu Nhiên tới, hỏi cậu nhóc có ý kiến gì không. Tống Mậu Nhiên hùng hồn lắc đầu, tỏ vẻ hắn hiểu được khổ tâm của cha dạy dỗ cậu nhóc. “Sau này nhi tử nhất định sẽ cố gắng hơn nữa, mong cha nhất định phải nghiêm khắc quản giáo con.”
“Có biết lúc nương con mang thai con, đã chịu khổ bao nhiêu không? Con cần phải siêng năng luyện võ mới không phụ sự vất vả lúc trước của nương con.”
Đương nhiên hắn so đo, sao có thể không so đo, tiểu tử này ỷ vào mình còn nhỏ liền tùy ý bắt nạt nàng.
“Vâng, con hiểu!” Tống Mậu Nhiên còn nghĩ rằng cha mình lại lấy nương để khích lệ mình, ý chí càng thêm kiên định, và cố gắng nỗ lực hơn.
Hoàng hôn, ánh chiều tà màu vàng rải xuống trái đất.
Tiếng la hét dịu dàng của nữ nhận phát ra từ hướng Chiết Mai Hiên.
“Bánh hoa quế, cháo gạo trắng, củ cải muối!”
Người của Thăng Dương Cung đều biết, khi ba cái tên này được gọi cùng nhau, điều đó có nghĩ là một nhà cung chủ phải ăn cơm.
[Về cửa hàng - Diệp Xu]
Năm thứ sáu Lăng Vân Bảo bị tiêu diệt, giang hồ mới phát hiện “quán điểm tâm Lá” ảnh hưởng đến dạ dày của bọn họ, lại là do yêu nữ tiếng xấu giang hồ Diệp Xu năm đó ai cũng hô đánh mở ra.
Trên giang hồ có rất nhiều truyền thuyết về nàng, nói nàng gặp hoàn cảnh tốt, vô tình tu được tuyệt thế thần công gì đó. Lại nói nàng vậy mà lại là nữ nhi ruột của cựu chưởng môn phái Hoa Sơn. Còn có một tin đồn khác thậm chí còn thái quá hơn, nói nàng gả cho cung chủ Thăng Dương cung, còn vì hắn mà sinh ba đứa con.
Thật thật giả giả, khiến người ta không biết nên tin cái nào, tóm lại có thể khẳng định chính là nàng càng ngày càng tốt, chỉ nhìn việc làm ăn của quán điểm tâm của Diệp Xu hôm nay là biết.
Bây giờ hầu như tất cả người trong giang hồ, ra khỏi cửa đều phải có thịt và nước sốt, lương khô và điểm tâm của nhà nàng...
Một miếng bánh của nhà nàng, mọi người đều biết, là vật dụng cần thiết trước khi quyết chiến, chỉ cần cho một miếng vào miệng nhai, là có thể cuốn phăng cơn đói, khiến người ta xuất toàn lực chiến đấu.
Ngoài ra còn có thịt khô, thịt khô nhà nàng, siêu thơm và dễ mang theo, cho dù lặn lội đường xa đến đất hoang, cũng không cần lo lắng trong miệng không có mùi thịt. Bình thường xem kịch, du thuyền, uống rượu, trò chuyện vân vân, ăn cũng rất tốt.
Còn có rất nhiều bánh hoa quế, bánh hoa mai, bánh tiêu,... khiến người ta ăn xong điểm tâm sẽ cảm thấy hương vị khó quên, tóm lại sau khi ăn một lần, cam đoan ngươi vẫn muốn mua thêm lần thứ hai. Thực sự rất ngon, mang lại cho người ta niềm vui.
Gần đây nghe nói nàng lại mở cửa hàng bán quần lông vũ, quần kia vừa nhẹ vừa mỏng, mặc trên người như không mặc, mùa đông ra ngoài cưỡi ngựa, hoặc đánh trận, thì cũng hoàn toàn không cần lo lắng áo bông cồng kềnh sẽ ảnh hưởng đến sự phát huy của khinh công.
Còn nghe nói Diệp Xu ký khế ước với những người dân nghèo khổ sống dọc theo sông, bọn họ sẽ phụ trách nuôi vịt ngỗng để cung cấp, còn nàng đến thu hàng, lông thì dùng để làm loại quần lông vũ này, thịt thì vào cửa hàng điểm tâm nhà nàng, làm thành các loại vịt ngon, thịt khô để bán.
[Nếu chúng ta ngược luyến tình thâm - Diệp Xu, Tống Thanh Từ]
Nói tóm lại, tình cảm của Diệp Xu và Tống Thanh Từ cũng rất thuận lợi. Mặc dù ngay từ đầu lừa gạt lẫn nhau diễn trò một hồi lâu.