Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế

Chương 409

Chương 409: Ở lại

 

Nhưng Diệp Thiến Nhỉ không thể thẳng được Tư Tuấn, chỉ sau một lúc, cô đã bị té đầy nước trên người, toàn thân ướt như chuột lột Diệp Thiến Nhi tức giận, nhếch cái miệng nhỏ nhắn, không thỏa mãn mà nhìn về phía Tư Tuấn nói:”Tư Tuấn, anh chơi xấu, anh không nhúc nhích được, anh phải đứng ở đó!”

Tư Tuấn nghe thấy liền cô liền đứng im tại chỗ, nhìn thấy dáng vẻ vui vẻ của cô, anh cũng lộ ra một nụ cười đắc ý nói: “Em cẩn thận một chút!” Tư Tuấn lớn tiếng nói Diệp Thiến Nhi bước trên mặt nước biển và thư giãn toàn bộ cơ thể và tâm trí.

“Thiến Nhi, em có biết không, nước biển ở đây hàng đêm sẽ trở nên giống như những con đom đóm trên biển, cho nên vùng biển này còn được gọi là biển huỳnh quang”

Tư Tuấn đi hai ba bước đã đi đến trước mặt Diệp Thiến Nhi, anh nhìn biển vô tận, chậm rãi bước đến.

Thật ra thì hôm nay anh đưa cô đến nơi này, không chỉ là đưa cô đến xem biển, mà hơn nữa…

Truyền thuyết nói rằng những cặp tình nhân đến nơi này chơi sẽ đời đời kiếp kiếp ở bên nhau, hôm nay anh đến đây chính là vì điều này.

Cho dù nó là thật hay là giả anh cũng muốn đến thử.

“Thật hay giả vậy?” Diệp Thiến Nhi thật không dám tin nơi này sẽ có huỳnh quang? Trước kia Diệp Thiến Nhi cũng tìm kiếm một ít tài   về biển huỳnh quang ở trên mạng…thật không ngờ, hôm nay cô lại có cơ hội đến nơi này.

“Thật” Tư Tuấn khẳng định: “Hay là, cô Thiến Nhi cô cảm thấy tôi là loại người sẽ lừa cô sao?” Anh giả vờ khó chịu, trêu chọc cô.

“Không cớ?” Diệp Thiến Nhi vội vàng xua tay: “Sao em có thể nghĩ về anh như vậy chứ, cảm ơn anh còn không hết nữa là, cảm ơn anh đã đưa em đến nơi này, em rất thích, có điều…chúng ta có thể ở lại xem không?”

Diệp Thiến Nhi lắng nghe Tư Tuấn nói rất kỹ về những gì đã xảy ra sau khi trở về khách sạn, trái tim cô. vô tình trở nên dịu dàng, nhịp tim của cô cũng đập nhanh dần, khuôn mặt của Diệp Thiến Nhi cũng trở nên đỏ bừng, bởi vì cô cùng Tư Tuấn chơi trong nước, bây giờ thân thể của Tư Tuấn cũng ướt đẫm, có thể nhìn thấy bên trong một cách rõ ràng.

Diệp Thiến Nhi cảm thấy máu sói của mình sắp sôi lên, những giọt nước từ cổ Tư Tuấn từ từ nhỏ xuống cổ rất gợi cảm, Diệp Thiến Nhi cảm thấy chất liệu quần áo của Tư Tuấn phải rất tốt. Bởi vì những giọt nước từ từ nhỏ xuống bộ phận bị quần áo che đậy càng không kiêng ky làm nó trở nên mê người.

Tất nhiên, ở đây không có nhiều người, nếu không, nghĩ đến vẻ ngoài động lòng người của Tư Tuấn bị người khác nhìn thấy, chẳng phải bọn họ sẽ ập đến sao.

Sau khi Tư Tuấn nói xong những lời quan tâm Diệp Thiến Nhi, anh lặng lẽ nhìn cô và chờ đợi câu trả lời. Không nghĩ tới Diệp Thiến Nhi lại có bộ dạng như bây giờ, mặt vừa đỏ bừng vừa mê hoặc lòng người.

Tư Tuấn cảm thấy dường như anh đã phát hiện ra sự đáng yêu khác của Diệp Thiến Nhi, anh như thế đã tìm được một báu vật vậy.

Cứ như vậy, Tư Tuấn cũng không nói gì thêm nữa, anh im lặng chờ đợi Diệp Thiến Nhi từ trong suy nghĩ của bản thân hồi phục tinh thần, có điều, Tư Tuấn cảm thấy ngắm nhìn cô anh cũng cảm thấy rất thỏa mãn.

Không khí ở bờ biến thật sự rất mát mẻ, nó làm cho tinh thần người ta cảm thấy sảng khoái, trong không khí tựa như tràn đầy bong bóng màu hồng Diệp Thiến Nhi ban đầu vẫn đảm chìm trong việc khám phá cơ thể ướt đẫm của Tư Tuấn, nhưng cô lại vô hình cảm nhận được, có một ánh mắt nhìn chăm chăm vào cơ thể cô, hơn nữa dưới chân cô đã chậm rãi truyền tới sự đau đớn. Diệp Thiến Nhi nhìn về phía trước tránh né ánh mắt của Tư Tuấn.

Cô mở miệng trả lời: “Đúng đúng đúng, nên tắm rửa lại, trên người chúng ta đều bị bẩn rồi, vậy chúng ta mau đi thôi” Nói xong, Diệp Thiến Nhi liền đi về phía trước.

Tư Tuấn nghe thấy hai chữ “trên người” cũng không hiểu ý cô nói là gì, có lẽ cô đang nói chính mình, nên anh cũng đi theo sao cô.

Diệp Thiến Nhi nghe được tiếng bước chân phía sau, biết Tư Tuấn đang đi sau mình.

Đột nhiên, Tư Tuấn đi nhanh về phía trước, lúc Diệp Thiến Nhi không kịp phản ứng nắm lấy bàn tay trắng nõn của cô, cầm thật chặt như sợ Diệp Thiến Nhi trốn thoát.

Thật ra trong lòng của Tư Tuấn cũng rất căng thẳng, giống như có một bàn tay đang nắm chặt lấy trái tim anh vậy.

Nhưng Tư Tuấn cảm thấy, thông qua vừa rồi, Diệp Thiến Nhi đối với anh đã có chút thay đối. Ít nhất cô không cự tuyệt anh đụng chạm.

Nhưng nghĩ tới lúc xuất phát, Diệp Thiến Nhi nhìn cạnh một cách lạnh lùng rồi từ chối cử chỉ thân mật của mình, anh lại cảm thấy rất lo lắng.

Anh cầm tay cô càng dùng sức, nhưng lại sợ Diệp Thiến Nhi bị đau, nên lặng lẽ thả lỏng một chút.

Diệp Thiến Nhi nhìn bàn tay bị một bàn tay to lớn bất ngờ bao trùm, trong lòng mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng nghĩ tới sự quan tâm trước đây mà Tư Tuấn dành cho mình cô cảm thấy không nỡ lòng rời khỏi bàn tay của anh, hơn nữa, cô đối với anh không phải là không có cảm tình.

Chỉ vì sự việc xảy ra rất lâu trước kia, nên cô mới cự tuyệt anh.

Có điều, bây giờ xem ra cô hình như đã thất bại rồi, sự chu đáo, dịu dàng có chút kiêu ngạo của Tư Tuấn khiến cô không cách nào cự tuyệt.

Diệp Thiến Nhi cảm thấy lực tay mới đầu rất mạnh, giống như muốn đem tay giam cầm vậy. Có điều, sau đó đã dần dần thả lỏng, cô biết Tư Tuấn suy nghĩ cho cô, tay to đan vào tay nhỏ, gió thổi khẽ xuyên qua khe hở giữa các ngón tay.

Diệp Thiến Nhi suy nghĩ một hồi, cũng không cự tuyệt nữa. Cô tách bàn tay ra khỏi tay anh sau đó lại lần nữa nắm quay lại, mười ngón tay của họ đan vào nhau.

Tư Tuấn vốn đang suy nghĩ, anh cho rằng lúc anh nắm lấy tay cô, cô không lập tức thả tay mình ra, hẳn là cô đã yên lặng thừa nhận.

Không ngờ, chưa đầy hai phút, Diệp Thiến Nhi liền tách khỏi tay mình.

Ngay sau đó Tư Tuấn cảm thấy rất thất vọng, nhưng không ngờ, Diệp Thiến Nhi lại chủ động nắm lấy anh anh, hơn nữa còn đan mười ngón tay vào nhau, sau đó còn cầm tay đưa lên đưa xuống   lâm của Tư Tuấn không thế không vui, anh biết bản thân đã từ từ đến được trái tim của Diệp Thiến Nhi Một nụ cười khẽ nhếch lên nơi khóe miệng của anh.

Đến khách sạn có chút nhanh.

Diệp Thiến Nhi chào Tư Tuấn rồi đi về phòng mình, mà Tư Tuấn cũng ở cùng tầng với cô_tầng 9.

Tư Tuấn trở về phòng, nhìn bàn tay vừa mới nằm bàn tay của Diệp Thiến Nhi nở nụ cười mãn nguyện hạnh phúc giống như nam sinh lần đầu biết yêu.

Tư Tuấn suy nghĩ, rõ ràng trước kia có nhiều người ở phía sau nịnh bợ như vậy anh đều không cần, bây giờ vì Diệp Thiến Nhi, anh đã không còn là thiên tử kiêu ngạo như ngày xưa nữa.

Quả nhiên, tình yêu khiến người ta trở nên hèn mọn.

Có điều, cứ nghĩ như vậy tâm trạng của Tư Tuấn không ngừng vui vẻ mà chạy đi tắm.

Còn Diệp Thiến Nhi sau khi về phòng, liền ngồi trên ghế sô pha, tay nhẹ nhàng xoa chân, suy nghĩ trong lòng: “Tư Tuấn sau khi về phòng không biết đang làm gì nhỉ? Đúng rồi, Tư Tuấn nói nên đi tắm trước, suýt nữa thì quên mất” Diệp Thiến Nhi nghĩ tới đó liền lập tức đi mở nước.

Sau khi lấy dược cao đế bôi vào chân, Diệp Thiến Nhi nhìn chân có chút sưng trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Cũng may là không bị nhiễm trùng, vừa rồi cô với Tư Tuấn chơi quá vui vẻ nên cô đã quên mất cái chân bị thương của mình, Diệp Thiến Nhi âm thầm suy nghĩ, thì ra tình yêu có thể cho người ta năng lực quên đi đau đớn.

Diệp Thiến Nhi tắm xong, chuẩn bị bôi dược cao lên chân thì có tiếng chuông cửa vang lên, cô nghĩ, chẳng lẽ lúc này Tư Tuấn lại có chuyện tìm cô, cô cập kiễng đi ra mở cửa, quả nhiên là Tư Tuấn.

Diệp Thiến Nhi mặt đầy nghỉ ngờ nhìn Tư Tuấn nói: “Anh có chuyện gì vậy” Cô ngẩng đầu nhìn lên, Tư Tuấn đang mắc chiếc áo choàng tắm màu trảng như tuyết, còn có mấy giọt nước lăn từ cảm xuống áo choàng tắm.

Hình ảnh của một mỹ nam mới từ bồn tắm bước ra khiến khuôn mặt của Diệp Thiến Nhi trở nên đỏ rực.

Ánh mắt lặng lẽ rời khỏi thân thể của Tư Tuấn, rồi nhìn vào mắt anh.

Diệp Thiến Nhi chợt phát hiện, ánh mắt của Tư Tuấn thật sự rất đẹp.

Tư Tuấn nhìn Diệp Thiến Nhi mở cửa, liền nhìn xuống chân cô đầu tiên, thấy chân không còn quấn mảnh vải dày, trong lòng âm thầm nói: “Vẫn ổn, đến rất đúng lúc.”
Sau khi Tư Tuấn nhìn xong chân, liền ngẩng đầu nhìn lên, khi thấy Diệp Thiến Nhi đang chìn chăm chằm vào mắt mình, mặc dù anh cảm thấy bộ dạng này rất đáng yêu nhưng anh còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.

Tư Tuấn nói: “Anh đến giúp em xoa bóp.chân, anh biết một chút về mát xa, chờ lát nữa sẽ xoa bóp chân giúp em thoải mái, làm giãn các huyệt máu ở chân” Nói xong, không đợi Diệp Thiến Nhi phản ứng anh đã kéo cô đi vào.

Diệp Thiến Nhi nhìn bàn tay lại bị giữ chặt, rồi lại buông ra không kịp phản ứng thì cô đã bị Tư Tuấn ấn ngồi lên sô pha.

Tư Tuấn nâng chân cô lên, kiểm tra xem nó có bị nhiễm trùng hay không. Sau khi thấy không bị nhiễm trùng mới yên tâm một chút.

Anh cầm lấy dược cao mà Diệp Thiến Nhi mới đặt ở ghế sô pha lên, từ từ bôi lên chân bị sưng.

Tư Tuấn nhẹ nhàng xoa bóp chân cho Diệp Thiến Nhi.

Diệp Thiến Nhi cảm nhận được sự thoải mái từ bàn chân của cô, cô mơ màng buồn ngủ.

Tư Tuấn vốn dĩ đang tận tình xoa bóp chân cho Diệp Thiến Nhi cho đến khi tay anh bị đau không động được nữa mới thả chân cô xuống. Sau đó anh ngẩng đầu lên thì thấy Diệp Thiến Nhi đã ngủ thiếp đi Tư Tuấn rất vui vẻ vì cô ngủ thiếp đi không hề đề phòng anh.

Anh ôm cô về phía giường rồi nhẹ nhàng đặt cô xuống. Anh đặt một nụ hôn lên trán của cô, nhẹ nhàng nói ngủ ngon, công chúa của anh.

Thật ra lúc Diệp Thiến Nhi bị ôm lên, cô không phải không có cảm giác, chỉ là vừa rồi thật sự rất thoải mái nên cô mới ngủ quên, bởi vì từ tận đáy lòng cô đã tin tưởng anh một cách vô hình, cho nên khi Tư Tuấn thành kính hôn nhẹ lên trán cô, lại nghe được âm thanh công chúa, trái tìm cô càng mềm hơn, cô chìm vào giấc ngủ một cách nhanh chóng.

Bình Luận (0)
Comment