Người chế tác nhìn lại về hướng Tiếu Bảo Bối.
Ban đầu Triệu Tuyết Hoa còn có chút bận tâm, có thể hay không phát sinh cái gì.
Dù sao kiếp trước, cô ta nghe qua không ít chuyện xấu, nói rằng Tiếu Bảo Bối và vị chế tác này phát sinh không ít quan hệ.
Tiếu Bảo Bối có cái mặt giống hồ ly kia, nếu như bị coi trọng liền hỏng bét ...
Ngay sau đó, người chế tác có chút nhíu mày: "Đây là ai, còn không mau cút?"
Triệu Tuyết Hoa thở dài một hơi, đồng thời ánh mắt hướng về phía Thiên Thu, phá lệ đắc ý.
A, Tiếu Bảo Bối, tất cả mọi thứ của cô, đều sẽ thuộc về tôi!
Ánh mắt cô ta mang theo thị uy, ngữ khí lại sốt ruột muốn giải thích.
"Người này là bằng hữu của tôi, ban đầu có thể cùng vào tập đoàn Tinh Diệu, đáng tiếc cô ấy làm sai chuyện ..."
Người đại diện đứng một bên, đã từng là người săn tìm ngôi sao.
Hắn lập tức cười lạnh một tiếng: "Chuyện sai lầm, chính là bị người bao nuôi. Tập đoàn Tinh Diệu cũng không muốn cùng người này dính líu quan hệ."
Người chế tác ngữ khí càng không vui, "Loại người này tới đây làm gì?"
Triệu Tuyết Hoa trong lòng phi thường đắc ý.
Loại cảm giác này, thật là khiến người ta sung sướng!
Cô ta trên miệng lại tiếp tục nói: "Ngài tuyệt đối đừng tức giận, cô ấy nhất định là rất ưa thích âm nhạc, mới bị choáng váng đầu óc như vậy, tôi sẽ đi khuyên nhủ cô ấy."
Triệu Tuyết Hoa đứng lên đi đến về hướng Thiên Thu.
"Tiếu Tiếu, cô là nghe nói tôi muốn cùng người chế tác hợp tác, mới tới nơi này?"
"Tôi khuyên cô chính là đi nhanh lên đi, không nên làm tất cả mọi người không cao hứng ..."
Giọng nói của cô ta mang theo khuyến cáo, trong ánh mắt lại mang theo đắc ý không kiềm chế.
Cô ta đang nói, liền tiếp xúc với ánh mắt Thiên Thu.
Thiên Thu thần sắc tự nhiên, nhàn nhạt dựa vào khung cửa bên cạnh, ở trên cao nhìn xuống cô ta.
Cô từ đầu đến cuối không có nói điều gì, lại hàm ẩn lấy trào phúng.
Loại thái độ cao cao tại thượng này, khiến cho Triệu Tuyết Hoa chán ghét.
Cô ta lập tức hạ giọng, tiếng nói đầy cay nghiệt.
"Tiếu Bảo Bối, tôi cho cô biết, cô vĩnh viễn cũng không sánh bằng tôi."
"Chủ ý hôm nay của cô là đến câu dẫn người khác đúng không, vậy thật đáng tiếc, vị chế tác này không gần nữ sắc, chỉ nhìn thực lực, liền bằng cô..."
"Triệu Tuyết Hoa." Thiên Thu rốt cục mở miệng, tiếng nói nhàn nhạt: "Thượng vị bằng cách đạo tác phẩm người khác, cô cũng dám nói thực lực?"
Triệu Tuyết Hoa sửng sốt.
Sau lưng người chế tác nguyên bản hơi không kiên nhẫn.
Nghe lời này một cái, lập tức hỏi: "Đạo văn?"
Triệu Tuyết Hoa toàn thân phát lạnh, vị chế tác này kiêng kị nhất, chính là sao chép bản quyền!
Cô ta lập tức lớn tiếng phản bác: "Tiếu Tiếu, không nên bởi vì tôi vào tập đoàn Tinh Diệu, cô liền đối với tôi như vậy ..."
Người đại diện cũng lập tức đứng dậy.
"Cô không thể vào tập đoàn Tinh Diệu, là vấn đề của cô, không nên ở chỗ này phỉ báng."
"Đúng vậy, Tiếu Tiếu, cô lại bày ra tội phỉ báng, có thể liền xong rồi." Triệu Tuyết Hoa tiếp tục bảo trì thiết lập bạch liên hoa của bản thân.
Thiên Thu mỉm cười, vòng qua Triệu Tuyết Hoa.
Cô đưa tay cầm lên tập tác phẩm.
Người đại diện cấp bách:"Tiếu Bảo Bối, loại người như cô đừng có được voi đòi tiên..."
Hắn còn muốn đứng lên ngăn cản, Thiên Thu vừa nhàn nhạt nhấc mắt, ánh mắt kia, để cho hắn lần nữa cứng đờ.
Đợi đến khi kịp phản ứng, tác phẩm tập đã rơi vào trong tay Thiên Thu.
Nàng nhàn nhạt lật xem một hồi: "Triệu Tuyết Hoa, chộp lấy từ khúc người khác, có phải hay không rất vui sướng?"
Triệu Tuyết Hoa trái tim lộp bộp nhảy một cái.
Tiếu Bảo Bối là về sau tiến vào tập đoàn Tinh Diệu, mới bắt đầu sáng tác, cô làm sao có thể biết rõ những cái này!
Thiên Thu không có nhìn cô ta.
Cô hướng về người chế tác nhìn lại, mang theo nụ cười lạnh nhạt, hơi có vẻ trào phúng: "Anh khẳng định muốn nâng loại người này?"
...........................................
Hứa có chương là sẽ có chương!
Có phải bổn thiếu gia rất giữ lời đúng không?
Mau mau ném phiếu nào!