Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1046

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Hàn Linh Tê thấy mọi người đi hết, cô ta đặt mông ngồi cạnh mẹ mình, đấm bóp cho Hàn Yến: “Mẹ, hay là chúng ta đưa anh ra nước ngoài trị bệnh đi? Mẹ nhìn đám chuyên gia không ra gì này đi… Không hề đáng tin cậy!”

Mẹ Hàn trợn mắt nhìn cô ta: “Con động tay là được, miệng không cần động!”

Hàn Linh Tê bị mắng, trong lòng tức giận! Nhưng cô ta rất sợ mẹ… Nên nén giận, không dám lên tiếng.

Một lát sau, Hàn Linh Tê nói tiếp: “Người đàn bà tên Hoa Đào đó, con thấy liền phiền! Cô ta muốn theo đuổi anh con đúng không? Cũng không nhìn lại thân phận mình! Anh con là chuyên gia địa chất cấp quốc gia, trong tay còn nắm giữ 35% cổ phần Hàn gia chúng ta, muốn gió có gió, muốn mưa có mua, một Tổng biên tập trang web nho nhỏ như cô ta mà muốn gả vào Hàn gia chúng ta? Nằm mơ giữa ban ngày!”

Mẹ Hàn nổi giận: “Không phải mẹ bảo con ngậm miệng lại sao? Nói tiếng người thì nói, không nói tiếng người thì trở về tiểu học học lại!”

Mẹ Hàn đứng lên, nhìn Hàn Linh Tê, lắc đầu không ngừng: “Là mẹ sai! Mẹ sinh con ra, không dạy dỗ con cho tốt! Mẹ thật sự sai hoàn toàn!”

Hàn Linh Tê như chộp được cái chuôi, lập tức lấy lời này bật lại: “Mẹ còn biết mẹ sai? Ba mẹ sinh con ra, không quan tâm con một ngày nào, ném con cho ông bà nội chăm sóc, ông bà lão như họ có thể biết cái gì? Mỗi ngày trừ ép con ăn cơm, đi ngủ, không hiểu gì khác! Lúc con đi học, người ta đều là ba mẹ lái xe ô tô đón đưa, ông nội thì đạp xe đạp! Nhà con không có tiền sao? Các người chưa từng nghĩ tới tìm một bà vú chăm sóc cho con! Thà rằng ném con ở bên ngoài, mặc kệ con! Mẹ còn biết mẹ sai?”

Mẹ Hàn ôm ngực, tim đau thắt! Bà giận đến muốn đứng tim…

Mẹ Hàn nhức đầu không thôi, hơn nửa tháng không ngủ ngon giấc, lúc này, chỉ cảm thấy choáng váng.

“Ầm ——” một tiếng, mẹ Hàn lập tức hôn mê bất tỉnh. Khi mẹ Hàn ngã xuống, đụng cái bàn bên cạnh, bình nước ấm, ly nước trên bàn rơi xuống đất.

“A! Mẹ ——” Hàn Linh Tê kêu lớn, Hoa Đào ở cách vách, cô vừa tắm xong còn chưa ngủ, đột nhiên nghe tiếng vang, không mặc áo khoác đã chạy qua.

Hàn Linh Tê sợ choáng váng, thấy Hoa Đào tới, liền khóc: “Mẹ tôi ngất xỉu, cô còn sững sờ đó làm gì? Còn không mau gọi bác sĩ tới!”

Hoa Đào không để ý tới cô ta nói gì, vội đi gọi bác sĩ Từ. Từ Phi tới, lập tức đỡ Hàn phu nhân lên sofa cạnh giường.

Từ Phi kiểm tra cho bà: “Mệt nhọc quá độ, lại tức giận… Mọi người đừng quấy rầy bà ấy, để bà ấy nghỉ ngơi một lát.”

Hàn Linh Tê trợn mắt nhìn Hoa Đào: “Đều tại các người! Thấy mẹ tôi cực khổ như vậy lại không cho bà ấy đi nghỉ ngơi trước? Bà ấy lớn tuổi như vậy, hơn nửa đêm, các người đều đi ngủ, để một mình bà ấy ở đây trông nom! Các người nghĩ gì thế?”

Từ Phi quay đầu, nhìn khuôn mặt tiều tụy của Hoa Đào, vành mắt Hoa Đào đen như gấu mèo. Hàn Linh Tê đảo lộn thị phi, chữ chữ đáng ghét!

Một người đàn ông như Từ Phi cũng không nhịn được, hừ một tiếng, nói: “Cô biết mẹ mình cực khổ sao không đến giúp? Cô chọc mẹ cô tức giận ngất xỉu, tôi không nói thẳng, trong lòng cô không hiểu sao?”

Hàn Linh Tê nghẹn họng, đen mặt. Cô ta không lên tiếng nữa, vì sắc mặt Từ Phi quả thực quá kém! Tuy lời anh ta nói không tàn bạo bao nhiêu, nhưng từng chữ một đều tát vào mặt cô ta!

Hoa Đào nhìn chằm chằm Hàn Linh Tê, đột nhiên nhếch môi cười lạnh. Cô quay đầu nói với Từ Phi: “Bác sĩ Từ, làm phiền anh rồi. Tôi quá mệt mỏi, tôi đi nghỉ ngơi trước.”

Từ Phi đau lòng nhìn cô chốc lát, gật đầu. Cô gái này quá tốt, là cô gái tốt nhất trong những người anh ta từng gặp…

Nhiều ngày như vậy, anh ta cũng thích cô gái này…
Bình Luận (0)
Comment