Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1752

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lúc này, Tiểu Bạch híp mắt. Anh vờ như không biết các cô, chậm rãi cầm lấy kẹp,vừa chọn lựa bánh ngọt, vừa đến gần Lạc Y và người phụ nữ kia.

Lạc Y đang muốn gắp bánh su kem, Tiểu Bạch cũng vờ lơ đãng gắp bánh su kem...

Tiếp đến, tay hai người chạm vào nhau, Tiểu Bạch trượt tay, làm rơi chiếc bánh su kem vừa gắp. Kết quả, bánh su kem trượt theo áo khoác của Lạc Y, rơi xuống đất.

Tiểu Bạch áy náy nhìn Lạc Y.

Đột nhiên ----- anh đờ người ra, như thể không biết Lạc Y, nhưng lại bị Lạc Y làm cho kinh diễm.

Mắt anh sáng long lanh, còn chứa ánh nước. Đáy mắt là vẻ mặt “cô gái này thật đẹp quá đi”.

Lạc Y nhìn thấy dáng vẻ ngốc nghếch này của anh, phì cười.

Nụ cười này của khiến mặt Tiểu Bạch lập tức đỏ lên. Vội cúi đầu, giọng nói dịu dàng: “Thật ngại quá, làm bẩn quần áo của em rồi.”

Lạc Y mấp máy môi, nói: “Không sao.”

Lạc Y thông minh như vậy, sao lại không biết Tiểu Bạch cố ý cho cô thể diện.

Tiểu Bạch vô cùng áy náy, anh nói: “Cô gái, có thể cho anh cách liên lạc với em không? Chờ khi nào tiện, anh cầm áo khoác của em đi giặt, chờ giặt sạch rồi anh sẽ trả lại cho em.”

Lạc Y nín cười nói: “Không cần phiền toái như vậy.”

Người phụ nữ đứng bên cạnh Lạc Y nhíu mày nhìn hai người.

Cô ta vừa nói tính cách này của Lạc Y cả đời này nhất định không gả được, không ngờ chưa tới hai mươi giây, đã có một chàng trai trẻ tuổi tuấn tú muốn xin số điện thoại?

“Chát chát ------“ Cú vả mặt từ xa này độc ác quá đấy?

Trong nháy mắt người phụ nữ cảm thấy thật đau...

Cô ta sờ sờ mặt, giương mắt nhìn chàng trai kia, chàng trai này thật sự cực kỳ đpẹ trai! Anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong. Nhìn sang quần áo của anh, đồng hồ, cà vạt... thật sự là rất xa hoa a! Mỗi món cũng phải mười mấy vạn.

Tâm lý người phụ nữ kia cảm thấy bất công, người đàn ông tốt như thế, tuyệt đối không thể để Lạc Y đạt được! Bởi vì người này so với bạn trai cô ta, khác nhau một trời một vực.

Người phụ nữ cố ý nói: “Mình nói Lạc Y này, người ta muốn số điện thoại của cậu, thì cậu hãy cho đi! Sao tính cách vẫn khó chiều thế? Khó hầu hạ như vậy, chuyện gì cũng thích chọc vào, làm người không thể tính toán chi li nhưu thế.”

Tiểu Bạch liếc nhìn người phụ nữ kia, lễ phép hỏi: “Cô này là ai vậy? Cô đang nói cô gái trước mặt tôi à?”

Người phụ nữ lập tức mừng như điên: “Đúng thế! Tôi là bạn cô ấy, chẳng phải tôi đang nhắc nhở cô ấy chút sao, sợ cô ấy vờ ngớ ngẩn.”

Tiểu Bạch liếc nhìn cô ta: “Sao tôi lại không thấy cô gái này tính toán chi li vậy? Ban nãy cô gái này rất hào phóng nói không sao mà.”

“...” Người phụ nữ kia bị nghẹn đỏ bừng mặt.

Tiểu Bạch vô cùng lịch thiệp nói với Lạc Y: “Cô gái, nếu cô không tiện cho số điện thoại, vậy hãy giữ lại danh thiếp của tôi. Đợi đến khi cô rảnh, có thể tìm tôi uống trà, coi như tôi bù lỗi. Cô có gì cần hỗ trợ, có thể gọi điện cho tôi, phàm là chuyện tại hạ có thể làm được, nhất định sẽ dốc hết sức.”

Tiểu Bạch nói xong, quay đầu, trợ lý của anh lập tức đi lên, lấy ra một tấm danh thiếp.

Tiểu Bạch tán thưởng khẽ gật đầu, trợ lý của anh có một điểm tốt là rất biết phối hợp.

Trợ lý đổ mồ hôi, ông chủ nhà anh ta thật biết cách gây náo loạn a! Còn ngủ cùng phòng với con gái người ta rồi, còn ngâm chung một suối nước nóng, thế mà còn giả vờ không nhận ra...

Người phụ nữ bên cạnh hiếu kỳ muốn biết thân phận của Tiểu Bạch. Cô ta dí mặt gần vào tấm danh thiếp kia, vừa nhìn, tròng mắt suýt rớt ra ngoài ---- danh thiếp mạ vàng?

Tên này thân phận bất phàm sao?
Bình Luận (0)
Comment