Câu chuyện của cô và Tạ Quân Hiến ngày càng tồi tệ không thể thiếu sự góp phần của một người – Lưu Tử Viện. Cô ta với Tạ Quân Hiến không có quan hệ huyết thống, nhưng theo vai vế thì hai người đó là anh em họ của nhau.
Trước khi kết hôn với mẹ của Tạ Quân Hiến, bố hắn ta từng có một đời vợ. Vì bà ấy mất sớm, nên hắn ta không có người anh, chị cùng cha khác mẹ nào cả.
Vợ trước của bố hắn ta có một người em trai ruột, sau này gia đình nhà người em phạm tội lớn nên ông ta bị vào tù, vợ ông ta vì chuyện của chồng, buồn lo nên cũng sớm đi, để lại đứa con gái nhỏ không nơi nương tựa.
Tạ gia luôn muốn thể hiện với mọi người là họ nhân từ, rộng lượng nên trước hoàn cảnh đó liền đón đứa cháu họ không nơi nương tựa về nuôi dưỡng.
Khi Lương Trinh kết hôn với Tạ Quân Hiến, cô không hề để tâm tới cô em họ này. Cô chỉ cảm thấy quan hệ giữa chồng mình và cô em họ hơi quá thân thiết, nhưng rồi lại tự lý giải, họ lớn lên cùng nhau nên gần gũi cũng là chuyện dễ hiểu.
Chỉ là càng ngày cô càng thấy quan hệ giữa hai người họ thật không bình thường. Đặc biệt là khi cô ta bị chồng bạo hành. Lưu Tử Viện dù lớn lên ở Tạ gia, nhưng cô ta cũng biết rằng mình không mang họ Tạ, không phải tiểu thư thực sự nên cũng thể chọn nhà chồng có gia thế quá cao. Nhưng mà chồng cô ta so với những người bình thường thật sự là hơn rất nhiều.
Kết hôn xong, cô ta thường xuyên bị chồng bạo hành, sau đó đành phải ly hôn. Nhưng vì cô ta bị chồng đánh trong suốt một thời gian dài nên đã bị di chứng về sau, cả người trở nên yếu ớt, rất dễ ngã bệnh.
Mà Tạ Quân Hiến đặc biệt thương xót cô ta. Hắn dùng thủ đoạn đè ép mọi đường sống của chồng cũ của Lưu Tử Viện, lại còn tự lấy tiền túi ra mua nhà cho cô ta.
Lúc mới đầu, Lương Trinh không nói gì nhưng dần dà cô nhận ra tình cảm anh em họ đã vượt mức bình thường. Một hôm, giữa đêm khuya Lưu Tử Viện gọi tới kể lể khóc lóc, Tạ Quân Hiến không hề chần chừ, lập tức thay quần áo chạy tới chỗ cô ta. Lương Trinh phản đối, không cho hắn đi, hắn ta lên án cô máu lạnh vô tình, không có lòng đồng cảm. Trước nghi vấn của cô, hắn luôn khẳng định chỉ coi Tử Viện như em gái ruột. Thậm chí hắn hỏi cô, nếu cô ở trong tình huống như vậy, liệu hai anh trai của cô sẽ có hay không khẩn trương như hắn bây giờ.
Hai người cãi nhau một trận lớn, Lương Trinh thì kiêu ngạo nên sau lần đó quyết tâm mặc kệ hắn, không hỏi han gì nữa. Thấy phản ứng của vợ, Tạ Quân Hiến vô cùng lo lắng. Để khiến vợ an tâm, hắn chủ động tránh tiếp xúc với cô em họ.
Nhưng cũng không biết liệu có phải vì Tạ Quân Hiến phản ứng lạnh nhạt như vậy mà Lưu Tự Viện cảm nhận được uy hiếp. Cô ta càng ngày càng giở lắm trò yêu ma quỷ quái, đỉnh điểm là cô ta cắt tay tự sát.
Cũng là nửa đêm, khi nhận được tin, Tạ Quân Hiến vội vàng rời giường, khoác quần áo, chạy sang nhà cô ta. Nhìn chồng mình vội vã chạy đi, trong lòng Lương Trinh thấy lạnh lẽo vô cùng. Hôm sau, với tư cách là chị dâu, cô tỉ mỉ trang điểm, tới bệnh viện thăm cô em họ của Quân Hiến. Chỉ là khi cô tới phòng bệnh, đập vào mắt là hình ảnh Tạ Quân Hiến mệt mỏi dựa vào thành giường, còn Lưu Tử Viện như con mèo nhỏ bị thương, nắm tay, rồi rúc vào ngực chồng cô.
Lúc trước, cô còn luôn tin rằng tình cảm giữa hai người họ trong sáng nhưng khi nhìn thấy cảnh này, cô biết mình không tin nổi nữa. Nếu chỉ là anh em bình thường sao họ có thể có hành động thân thiết như cô đang nhìn thấy, cô không có cách nào thuyết phục chính mình hãy tin họ.
Qua hành động của Lưu Tử Viện, cô bắt đầu sinh hoài nghi với cô em của chồng. Vì thế, cô cố tình bỏ công đi điều tra. Hóa ra tất cả chỉ là những lời nói dối, là vở kịch cô ta cố tình dựng lên. Không hề có bạo hành, hay đòn hiểm mỗi ngày, tất cả đều do cô ta bịa đặt. Mục đích của cô ta là tranh thủ lòng thương hại của Tạ Quân Hiến. Đáng thương nhất là chồng cô ta, tự nhiên dính vào mớ rắc rối, bị quấy phá đến không còn đường sống.
Lương Trinh không ngốc nên cô hiểu rằng Lưu Tử Viện đang cố tình tiếp cận Tạ Quân Hiến và cố ý phá hoại hôn nhân của mình. Vì thế, cô không thể nào nhẫn nhịn, lúc Lưu Tử Viện xuất viện, cô đã hăng hung chỉnh đốn kẻ ham muốn làm tiểu tam này. Nhưng chưa được bao lâu, Tạ Quân Hiến cũng chạy tới nơi.
Mặc dù Lưu Tử Viện đáng giận nhưng đáng trách vẫn là Tạ Quân Hiến. Nếu như hắn nghiêm chỉnh, né tránh cô em họ này thì dù cô ta có quấy nháo thế nào cũng không gây ảnh hưởng tới hắn.
Lương Trình càng nghĩ càng thấy tức giận, lúc Tạ Quân Hiến xông lên cản trở cô, dù hắn không đánh cô nhưng vẫn phải chịu một phát vụt từ cây gậy đánh golf của cô, khiến hắn bị bị tím một mảng trên người.
Sau khi phát tiết mọi oán khí, Lương Trinh tâm bình khí hòa đề nghị ly hôn với Tạ Quân Hiến.
Tạ Quân Hiến nhất quyết không chịu ly hôn. Hắn luôn miệng khẳng định mình với Lưu Tử Viện trong sạch, không có gì khuất tất.
Lương Trinh biết giữa hai người chưa thực sự xảy ra chuyện gì quá phận cả. Cô cũng tin tưởng Tạ Quân Hiến yêu cô nhưng hắn cũng đồng thời thương xót em họ.
Mà cô là kiểu người cầu toàn nên cô không thể chấp nhận chuyện chồng mình không hoàn toàn chung thủy. Cô yêu hắn, hắn cũng yêu cô. Nhưng điều cô cần là thứ tình yêu hoàn mỹ, không thể có sự sẻ chia. Cô không thể chịu đựng được việc chồng mình yêu mình nhưng cũng có lòng thương xót với người phụ nữ khác. Vì thế, cô khăng khăng đòi ly hôn.
Nhưng vì Tạ Quân Hiến không đồng ý nên chuyện này rất khó giải quyết. Mà khi đó cô cũng không có cách nào, chỉ đành phải hướng nhà mẹ đẻ cầu cứu. Lúc ấy, hôn nhân của anh cả cũng không thuận lợi, bố thì nằm trên giường bệnh. Anh cả rất mệt mỏi nhưng vẫn vì em gái mà bôn ba, thậm chí còn cắt đứt tình huynh đệ bao năm với Tạ Quân Hiến.
Trải qua nhiều năm dây dưa, rốt cuộc hai người cũng ly hôn. Ngày ký giấy ly hôn, Tạ Quân Hiến vẫn lưu luyến, mãi không rời đi, còn cô thì quyết tuyệt quay lưng đi thẳng.
Dù ly hôn nhưng Tạ Quân Hiến vẫn luôn nói yêu cô, không muốn rời xa cô. Mãi hai năm sau, hắn mới kết hôn với Lưu Tử Viện. Hắn nói rằng hắn vẫn coi cô như em của mình. Khi biết tin hai người họ kết hôn, Lương Trinh thấy khó chịu trong một thời gian dài. Nhưng dần dần, vì nhiệt tình làm từ thiện rồi được ngắm nhìn những khung cảnh xinh đẹp nơi trời Tây, ngắm đôi mắt trong veo của các em bé, cô cũng dần bình ổn được cảm xúc của mình.
Lúc này, sau khi đã hoàn toàn thoát được nỗi ám ảnh vì hôn nhân thất bại, khát khao bắt đầu cuộc sống thì cô lại bất ngờ gặp tai nạn mà mất mạng.
Và cô được trọng sinh tới thời điểm hiện tại. Kiếp trước, đây là lúc Tạ Quân Hiến yên cô sâu đậm nhất.
Mà cô lúc này đã không còn tình cảm với hắn, cũng sẽ không cho hắn cơ hội làm bản thân bi thương. Cô tuyệt đối không thể để mình lâm vào cảnh nhìn chồng nảy sinh tình cảm với người phụ nữ khác, loại đau thương dày vò này cô không muốn chịu đựng thêm lần nào nữa. Đời này, cô sẽ tìm mọi cách để giữa hai người không có liên quan gì tới nhau, cũng như tìm cách đối phó với những chuyện xấu đã xảy ra ở kiếp trước.