Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 257

Chương 257

Mặc dù tư chất của hắn cực cao nhưng lĩnh hội và thi triển hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

Linh quyết danh đúng với thực, là pháp quyết dùng linh lực làm cơ sở để thi triển, chỉ có tu sĩ Ngự Hồn cảnh, nắm trong tay thiên địa linh khí chỉ trong thời gian một ý niệm mới có thể phát huy được uy lực lớn nhất của linh quyết.

Nhất là Huyễn Quang Tật Ảnh Bộ này, trong lúc thôi động, thân thể như ánh sáng, hơn nữa còn cực kỳ đẹp mắt, tốc độ cực nhanh.

Có điều, dù sao linh quyết tiêu hao cũng cực kỳ khiếp người, mỗi một lần thi triển đều phải trả cái giá bằng chân nguyên của một phương huyền cung.

Chân nguyên của Mục Long mặc dù dồi dào mà nồng hậu, nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng thi triển, cho dù hắn đang trong Tụ Linh tháp, linh khí tràn đầy thì nhiều nhất cũng chỉ có thể thi triển được sáu lần. Sau đó phải nuốt thêm lượng lớn Huyền Linh đan để bổ sung chân nguyên.

May mà Mục Long có phệ chủng nên khôi phục cực nhanh.

Nhoáng một cái mà đã ba ngày trôi qua, Mục Long đã nắm vững Huyễn Quang Tật Ảnh Bộ đến mức độ cực cao, không những tốc độ tăng vọt mà tiêu hao cũng giảm đi rất nhiều.

Thời gian còn lại, Mục Long bèn bắt đầu tu luyện Lôi Minh Kiếm Quyết.

Kiếm quyết này chính là do một vị tiền bối trong Tiêu Dao Thần Tông trong lúc ngộ đạo, quan sát tiếng sấm chín tầng mây tạo ra, khí thế trong đó cũng như sấm đánh, đến đi đều vô ảnh, biến hóa thất thường, đặc điểm lớn nhất là lực phá hoại và lực sát thương thuộc dạng chuyên về sát phạt.

Lôi Minh Kiếm Quyết có ba mươi chiêu, chiêu nào cũng ẩn giấu sát cơ, sát cơ ẩn nấp khiến đối thủ kiêng dè, sát cơ bộc lộ lại có thể một kiếm mất mạng, thực sự cao thâm khó lường.

Nhưng Mục Long không hề hay biết, trong mấy ngày này sâu trong Tụ Linh tháp có một đạo thân ảnh luôn quan sát hắn, chính là Tượng Vương.

“Thời gian năm ngày, với Bích Cung cảnh tầng sáu mà có thể thi triển hai bộ linh quyết thuần thục như vậy, thiên tư của kẻ này quả thực là ta bình sinh hiếm thấy, cũng đến lúc nên xuất hiện nói với hắn một số chuyện rồi”.

Ngay sau đó, thân ảnh của Tượng Vương trở nên mờ nhạt, đi vào trong mật thất của Mục Long, cấm chế trùng điệp đó tựa như không hề tồn tại đối với ông ta vậy.

Trong mật thất, Mục Long thi triển Lôi Minh Kiếm Quyết, phối hợp với Huyễn Quang Tật Ảnh Bộ, dũ phát ra biến hóa thất thường, nhưng đúng lúc này hắn đột nhiên cảm nhận được khí tức nguy hiểm sau lưng.

Tựa hồ như bất giác, Mục Long thu kiếm lại đâm, nhưng Phá Vân kiếm lại bị người đó không tốn chút công sức nào dùng hai ngón tay kẹp đứng lại.

“Tượng Vương tiền bối”, Mục Long trong lòng cả kinh.

Sau đó Tượng Vương thuận tay hất lưỡi kiếm của Mục Long ra, cười nói: “Tên tiểu tử nhà ngươi, cảm giác cũng cực kỳ nhạy bén, không uổng bổn tọa coi trọng ngươi”, Tượng Vương nói rồi lần nữa vuốt chòm râu đen, bộ dạng cao thâm.

“Đại ơn của tiền bối đệ tử khắc cốt ghi tâm, nhưng không biết tiền bối tới đây…”, Mục Long nhìn cấm chế xung quanh hoàn toàn không hề hao tổn gì nhưng Tượng Vương lại đã ở trong mật thất, nếu không phải Tượng Vương cố ý tiết lộ khí tức thì hắn căn bản không thể phát hiện ra.

Việc này chỉ có thể nói rõ một điều, đó là tu vi của Tượng Vương sớm đã xuất thần nhập hóa.

“Không tệ, bổn tọa tới đây là muốn nói với ngươi vài chuyện”, Tượng Vương nhìn Mục Long.

“Không biết tiền bối có điều gì chỉ bảo?”, Mục Long vừa nghe, trong lòng nghĩ có thể khiến Tượng Vương đích thân tới chắc chắn không phải chuyện nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment