Yêu Vợ Như Mạng: Ông Xã Thần Bí Hư Hỏng

Chương 147




Cô nắm tay run rẩy bên người, âm thầm cắn răng.Diệp Tinh Bắc, cô đừng có kiêu ngạo.Chờ sau này Cố Quân Trụcchán cô rồi, vứt cô đi, đến lúc đó tôi Thành Liễu Tạ là thiếu phu nhân Nhị gia, tôi nhất định sẽ cho cô đẹp mặt!Cố Quân Trục nắm một tay khác của đứa bé, quay đầu nhìn Diệp Tinh Bắc, ánh mắt lấp lánh đầy hứng thú.Anh phát hiện, Diệp Tinh Bắc cao cao tại thượng, dáng vẻ lạnh như băng cũng rất có mùi vị.Rõ ràng tuổi không lớn nhưng lại có khí thế sắc bé như kim cương, tia sáng chói mắt, mê người khiến người ta không thể rời mắt.Ánh mắt của anh quá nóng, Diệp Tinh Bắc không nhịn được nghiêng đầu nhìn anh, "Nhìn cái gì? Chưa từng thấy mỹ nữ sao?"Cố Quân Trục lắc đầu bật cười, "Mỹ nữ đã thấy rất nhiều, nhưng chưa từng thấy ai có tính cách như người đẹp!"Cố Quân Trục tiến gần đến taiDiệp Tinh Bắc, dùng âm thanh chỉ hai người bọn họ có thể nghe được nói: "Diệp Tiểu Bắc, tôi bảo đảm, chỉ có một mình tôi biết, trên giường dưới giường, cô như hai người khác nhau!"Trên giường thì yêu dã quyến rũ, lại ngọt ngào mềm mại, như yêu tinh nhỏ câu dẫn người khác.Ở trước mặt người khác, thì tràn đầy tự tin lại có mấy phần cao ngạo lạnh lùng.Diệp Tinh Bắc không nói gì, nguýt anh ta một cái, nhỏ giọng chê: "Cố Quân Trục, anh trêu đùa thì có thể chú ý đến tình huống hay không?"Cô cũngchỉ dùng âm thanh chỉ có hai người bọn họ nghe được nói.Đứa bé ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, nhìn ba, rồi lại nhìn mẹ, không vui chu mỏ: "Ba mẹ, ba mẹ đừng nói nhỏ nữa, Tiểu Thụ cũng muốn nghe!""..." Diệp Tinh Bắc đỏ mặt.Nói câu như thế, sao có thể để con trai nghe được?Cô không biết nên nói như thế nào với con trai, hung hăng trừng mắt nhìn Cố Quân Trục.Cố Quân Trục cúi người ôm đứa bé vào lòng, hôn một cái, cười tủm tỉm nói: "Bảo bối, ba và mẹ vừa thương lượng chuyện sẽ sinh em gái cho con, sinh em gái là chuyện của người lớn, bạn nhỏ không thể nghe, Tiểu Thụ ngoan có được không?""Ừ!" Đứa bé dùng sức gật đầu nhỏ, dùng sức vỗ tay nhỏ, "Ba mẹ phải cố gắng lên nha! Tiểu Thụ muốn nhanh chóng có em gái!""Được!" Cố Quân Trục lại dùng sức hôn đứa bé một cái: "Ba cố lên, tranh thủ để sang năm ba có thể bế em gái.""A?" Đứa trẻ nhăn mũi nhỏ lại: "Phải sang năm? Lâu như vậy?"Cố Quân Trục cười, "Sau khi mẹ có em gái nhỏ, em gái nhỏ phải ở trong bụng của mẹ mười tháng thì mới có thể ra khỏi bụng mẹ, nên mới lâu như vậy.""Ồ ồồ, " Đứa bé giơ ngón tay lên, "Conbiếtcon biết, cái này gọi là hoài thai mười tháng! Con cũng được mẹ hoài thai mười tháng mới được sinh ra! Trên thư viết, mẹ hoài thai mười tháng rất khổ cực, mẹ vĩ đại nhất!"Đứa bé nhoài người ra hôn lên mặt Diệp Tinh Bắc: "Mẹ, mẹ vĩ đại nhất, con yêu mẹ!"Diệp Tinh Bắcnhưuống vài miệng mật ngọt, mở cờ trong bụng.Nhưng sau khi mở cờ trong bụng xong, cũng có mấy phần chột dạ.Dù cô có đối xử vớiTiểu Thụtốt như thế nào đi nữa, thìTiểu Thụcũng không phải do cô hoài thai mười tháng mà sinh ra được.Không biết, sau này khiTiểu Thụ lớn lên không biết khi đứa bé biết thì sẽ có phản ứng gì.Cô đang suy nghĩ lung tung, Cố Quân Trụcdừng bước trước phòng riêng ở cuối hành lang, đẩy cửa phòng ra.Đứa đi vào trong phòng xem một chút, nhất thời hưng phấn gọi: "Cậu trẻ!"Trên đời này, người đứa bé yêu nhất, trước đây là mẹ và cậu trẻ.Bây giờ là mẹ, ba và cậu trẻ.






Bình Luận (0)
Comment