Abo Tôi Trở Lại Thời Trung Học Của Ba Mình!

Chương 107

Chuyện của Lâm Thâm với hotgirl mạng kia, ai cũng biết, cậu là người biết cuối cùng.

Bạn bè của Lâm Thâm đã gạt cậu, Lâm Thâm cũng không nói cho cậu biết, chính cô hotgirl mạng kia chẳng biết hỏi từ ai ra số WeChat của cậu, chụp màn hình lịch sử trò chuyện của cô ta với Lâm Thâm gửi qua cho cậu, kèm theo cả báo cáo đã có thai, lúc ấy Lộ Lăng mới biết mình đã bị cắm sừng.

Chuyện này cũng thật buồn cười, ngày hôm qua cậu còn đi dùng bữa chung với Lâm Thâm.

Cố Phàm khoác vai cậu “Mẹ nó, tôi biết ngay thằng Lâm Thâm này chẳng phải ngoan hiền gì, cậu đừng để ở trong lòng, nếu thật sự uất ức quá, tôi sẽ tìm người xử lý con nhỏ hotgirl mạng kia cho cậu”

Cố Phàm……….minh tinh bốn năm trước nghệ khảo chung với cậu, hai người đều thi đậu vào Thượng Hý, kết quả lại không học. Vì tài nguyên nhân mạch và sự phát triển trong tương lai nên Cố Phàm và Lộ Lăng đều chọn học Bắc Ảnh.

Ở Bắc Ảnh, họ học chung một lớp diễn xuất, tuy rằng không cùng ký túc xá, nhưng trong thời gian học, bởi vì điểm chuyên môn cao nên được phân chung một nhóm. Một người là Alpha, một người là Omega, bạn học trong lớp luôn chọc ghẹo hai người, Cố Phàm liền nói mình là vợ nhỏ mà Lộ Lăng qua mặt Lâm Thâm lén nuôi dưỡng, suốt bốn năm học, họ đã trở thành huynh đệ thân thiết.

…………Tuy Lâm Thâm rất ghét Cố Phàm, cảm thấy tên Alpha này cứ chạy quanh bên cạnh Lộ Lăng khiến người ta thấy rất ngứa mắt.

Nhưng Cố Phàm đối với Lộ Lăng rất tốt, không có gì để bắt bẻ.

Nếu trên thế giới này có tình cảm bạn bè thuần khiết giữa Alpha và Omega thì chắc chắn chính là nói hắn và Lộ Lăng.

Cố Phàm lúc trước đã từng nói như này “Trên thế giới này nếu có một Omega khi p.hát tình mà vẫn khiến tôi thờ ơ thì nhất định đó chính là Lộ Lăng”

Mọi người nói là vì Lộ Lăng không có sức hấp dẫn, nhưng Cố Phàm lại nói bởi vì Lộ Lăng quá có sức hấp dẫn. Nhưng với hắn, sức hấp dẫn của Lộ Lăng không phải ở “chuyện ấy” mà là ở “tính cách”. Vợ chồng với nhau lúc gặp sóng gió còn thế trở mặt, ngay cả bạn bè cũng không thể làm được nữa.

“Tôi không thể mạo hiểm yêu Lộ Lăng được, như vậy sẽ khiến tôi mất đi người bạn mà tôi yêu quý nhất đời này!”

Lúc hắn nói lời này, bị Lộ Lăng đè xuống đất tẩn cho một trận.

Sau khi quen biết Cố Phàm rồi, Lộ Lăng mới phát hiện thằng nhóc này không khó ở chung như vậy.

So với lần đầu tiên cậu nhìn thấy dáng vẻ đóa hoa cao lãnh của hắn, về sau cậu phát hiện Cố Phàm là một tên khá ngốc nghếch.

Như lúc này, còn nghĩ tới chuyện tìm người dạy dỗ hotgirl mạng kia nữa.

Lộ Lăng đặt điện thoại xuống bàn “Thôi đi, cậu chê antifan của cậu chưa đủ nhiều đúng không?”

Cố Phàm nổi tiếng từ nhỏ, nhà hắn mở một công ty giải trí, công ty Giải trí Thượng Tâm đứng thứ 4 trong nước là do ba hắn điều hành. Có tư bản chống lưng, Cố Phàm liên tục lên hotsearch không xuống.

Ngoại trừ đại học năm nhất không đóng phim ở ngoài, năm hai, hắn nhận vai nam thứ trong một bộ phim thần tượng thanh xuân vườn trường não tàn, mùa nè năm ngoái hắn bạo đỏ thẫm, antifan ào ào xuất hiện.

Ngay sau đó, các tư liệu hắc của Cố Phàm cũng bị đào ra, nào là thành tích kém, nào là chơi hàng hiệu, đủ các thứ.

“Chia tay cũng không sao, có khi không chia tay lại làm lỡ sự nghiệp của cậu. Lúc nổi tiếng rồi cậu đâu thể yêu đương, biết chứ?” Cố Phàm khuyên nhủ cậu.

Lộ Lăng đã lén khóc mấy lần, nước mắt rơi cạn rồi, bây giờ không khóc nổi nữa, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

Cả đời này cậu chỉ từng yêu duy nhất một lần, cũng chỉ thất tình duy nhất một lần này, nhưng dường như đã thấu hiểu được cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế là như thế nào.

Hai ngày này Lâm Thâm đã gọi cho cậu hơn một trăm cú điện thoại, nhưng cậu không hề nhận lấy một cuộc.

Người tìm đến trường học của bọn họ cũng bị Cố Phàm đuổi đi.

Cậu đã nghe qua rất nhiều lời đồn về Lâm Thâm và hotgirl mạng kia, đủ các loại phiên bản.

Một số người nói, Lâm Thâm đã không kiềm chế được mà ngủ với người ta, cũng có người nói, là do say rượu loạn tính, cũng có người nó đó chỉ là tình một đêm, đàn ông không nhịn được muốn thay đổi khẩu vị.

Mặc kệ kết quả thế nào, chuyện này đối với Lộ Lăng mà nói, chính là Lâm Thâm đã ngủ với người khác.

Lâm Thâm ngủ với người khác, mặc kệ có sai hay không sai, hắn phải nói cho cậu biết trước.

Lộ Lăng ở phương diện này chưa bao giờ là người không biết nói đạo lý, cậu sẽ tức giận, sẽ nổi điên lên, nhưng cậu sẽ không chia tay………với điều kiện là Lâm Thâm thực sự bị người ta tính kế mà ngủ với hotgirl mạng kia.

Thế nhưng Lâm Thâm lại cố tình giấu giếm không nói cho cậu biết, chờ tới khi hotgirl mạng kia có thai, tiểu tam ôm bụng tới tìm cậu diễu võ dương oai, cậu mới biết được chuyện này.

Lâm Thâm, anh chết chắc rồi, Lộ Lăng mặt không cảm xúc nghĩ.

Cố Phàm ôm lấy bờ vai cậu “Được rồi, thất tình rồi thì thôi, chẳng bằng nỗ lực phát triển sự nghiệp, uống chút rượu vào rồi quên hắn đi! Tối nay chúng ta đi uống rượu, ngày mai điều chỉnh lại trạng thái cho tốt, bộ phim truyền hình lần trước tôi nói với cậu đó, cậu có hứng thú không, tôi sẽ đề cử cho cậu vị trí nam thứ 3, tôi có quen đạo diễn phim đó”

Lộ Lăng cảm thấy bản thân hiện tại quả thật cần uống một chút rượu “Được”

Cố Phàm “Vậy tối nay đến quán bar Tà Pha kia đi”

Quán bar Tà Pha là một quán bar được bảo mật vô cùng tốt.

Rất nhiều doanh nhân giàu có và người nổi tiếng đều thích đến đây để tiêu khiển, ba của Cố Phàm có thẻ Vip ở đây, bên trong còn dư hơn 3 triệu, dư sức cho hai người bọn họ uống say.

Trên đường đến quán bar, Lộ Lăng lẩm bẩm “Không bị ba cậu phát hiện đó chứ, lần trước bị phát hiện hại tôi bị mắng chung”

Cố Phàm “Ba tôi xem cậu như con trai ruột của ổng nên mới mắng cậu đó chứ, cậu nên thấy vui mới phải, chứng tỏ rằng ba tôi đối xử với cậu và tôi bình đẳng như nhau”

Lộ Lăng mắng “Đệt mịa, ba cậu coi tôi như con dâu ổng thì có, mẹ nó tôi chịu không nổi! Hai chúng ta tuyệt giao, còn không thì cậu đi làm phẫu thuật chuyển giới đi!”

Cố Phàm “Cậu có lương tâm không vậy, mẹ nó ai vì cậu bị thất tình mà đưa cậu đi uống rượu giải sầu? Người khác không biết chẳng lẽ cậu cũng không biết hả, anh đây hoàn toàn không có hứng thú với Omega! Tôi bị dị ứng đàn ông cậu biết không, mỹ nữ thơm tho mềm mại mới là thứ tôi yêu nhất, nếu không Lâm Thâm chịu để tôi suốt ngày kè kè bên cậu chắc, tôi sớm bị hắn đánh chết rồi!”

Nhắc tới Lâm Thâm, Cố Phàm tự biết mình lỡ lời, vội vàng sửa miệng “Đi đi đi, hôm nay đi uống rượu, không nhắc tới mấy cái này nữa”

Quán bar Tà Pha, 8 giờ.

Vào giờ này thì ở đây không nhiều người lắm, quán bar thường đến 11 giờ tối mới bắt đầu náo nhiệt.

Cố Phàm đi vào, đưa thẻ Vip ra. Quản lý định xếp họ vào trong phòng riêng, Lộ Lăng muốn ngồi ở băng ghế dài nên từ chối đề nghị xếp phòng riêng.

“Ở trong chán muốn chết, có hai người mở phòng riêng làm gì?” Lộ Lăng cởi áo khoác.

Cố Phàm “Tôi là đại minh tinh cậu không biết à, tối nay ngồi ở ghế dài uống rượu, ngày hôm sau lên hotsearch ngay”

Lộ Lăng khinh thường liếc mắt nhìn hắn một cái “Cậu là đại minh tinh gì chứ?”

Cố Phàm “Cũng coi như là tiểu sinh thế hệ sau năm 90 mà. Bỏ đi, cậu thất tình, cậu lớn nhất, cậu uống”

Hai người tìm một ghế dài vắng vẻ, gọi một đống rượu kỳ quái chưa từng thấy bao giờ, giả làm người sành đời, uống tới say xỉn, ngã xuống trên ghế sopha.

Buổi tối, 1 giờ rưỡi, quán bar Tà Pha vô cùng náo nhiệt, quản lý lại ra cửa đón 5,6 người đi vào.

Lộ Lăng nằm trên ghế sopha nhìn chằm chằm ra cửa một lúc, cảm thấy người ở phía trước rất giống Lâm Thâm.

Cậu không chống đỡ nổi thân thể chính mình, nhìn chằm chằm một lúc lại mềm nhũn ra, một lần nữa ngã xuống trên ghế sopha.

Lâm Từ với tư cách là nhà đầu tư, cùng với đạo diễn và vài nhà đầu tư nhỏ khác của một bộ phim điện ảnh mới, thêm diễn viên chính và vài diễn viên khác, sau khi ăn tối xong thì họ đến quán bar Tà Pha này uống rượu.

Vốn dĩ anh muốn tìm cớ rời đi, nhưng bản thân với tư cách là nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim điện ảnh này, không tìm được lý do để bỏ đi, đành phải kiên nhẫn đến đây uống một chút với họ.

Quản lý mở phòng riêng cho họ, Lâm Từ không vui cau mày.

Ở nơi này mở phòng riêng. sau khi uống say thì tình trạng trong căn phòng riêng đó sẽ diễn ra như thế này, anh cũng có thể đoán được.

Anh không thích kiểu tiệc tùng tụ họp sử dụng quy tắc ngầm như thế này, thế nên bình thản nói muốn ngồi ghế dài.

Ngay khi Lâm Từ nói, những người khác tự nhiên cũng không dám phản đối.

Quan hệ giữa đạo diễn và Lâm Từ không tồi, khi ông muốn quay bộ phim điện ảnh này, Lâm Từ vì mối quan hệ giữa hai người họ khá thân thiết nên mới đồng ý bỏ tiền đầu tư.

Đạo diễn ngồi xuống, ly đầu tiên muốn kính Lâm Từ.

Sau ba hiệp, mọi người đã uống ngà ngà say, nói chuyện bắt đầu cũng không kiêng nể gì nữa.

Nữ diễn viên chính cố tình cọ cọ vào người Lâm Từ, bị anh né tránh vài lần.

Đạo diễn chê cô ta không biết nhìn mặt, kéo nữ diễn viên ra khỏi người Lâm Từ “Tiểu Trần, trong lòng Lâm Tổng người ta có người rồi, cô ngồi gần như vậy, cẩn thận làm cho chị dâu tức giận đấy”

Ông vừa nói ra lập tức khiến mọi người dậy lên hứng thú.

Đạo diễn cười hà hà “Vẫn chưa thành đâu, đã nhiều năm rồi Lâm tổng của chúng ta chưa theo đuổi được”

Lâm Từ có bạch nguyệt quang, dường như đó là một bí mật được công khai trong vòng của bọn họ.

Chuyện này phải trách Phó Hiến miệng rộng lỡ miệng nói ra, nói thẳng là Lâm Từ không theo đuổi được, người này xa tận chân trời gần ngay trước mắt, nhưng vẫn không với tới được, cái này gọi là lâu đài gần nước cũng không ngắm được trăng.

(Có câu Cận thủy lâu thai tiên đắc nguyệt, ý là lâu đài gần nước sẽ ngắm được trăng trước)

Có người vò đầu bứt tai tò mò, thăm dò hỏi thử xem một kẻ có vẻ mặt tươi cười nhưng thâm hiểm giống hồ ly như Lâm Từ cũng có ngày không có được người mình yêu sao? Người kia rốt cuộc là mỹ nữ nào mới có thể nắm giữ được trái tim của Lâm đại thiếu gia chứ.

Phó Hiến không chịu nói.

“Dù sao các người cũng đừng nghĩ tới nữa, Lâm tổng người ta vì bạch nguyệt quang mà thủ thân như ngọc, người ta có đẹp trai cách mấy thì cũng chỉ để ngắm thôi các cô hiểu không” Đạo diễn uống quá nhiều, đặt ly lên bàn.

Lâm Từ không có gì để nói với người say, định lấy cớ đi vệ sinh mà ra ngoài hít thở không khí một chút.

Đi qua ghế dài của Lộ Lăng, nhặt được bạch nguyệt quang của chính minh.

Lộ Lăng bị anh đỡ lên, nhìn thấy Lâm Từ, hai mắt trừng trừng, đưa tay lên tát cho một phát.

“Đồ khốn khiếp!”

Lâm Từ:……….

Cái tát như mèo cào này tuy rằng không đau, nhưng vẫn để lại dấu tay trên khuôn mặt trắng trẻo sạch sẽ của Lâm Từ.

Trên ghế dài của Lộ Lăng chỉ có hai người ngồi, một người là cậu, người khác là Alpha.

Lâm Từ có hơi tức giận “Gan lớn thật đấy, dám ra ngoài uống rượu với Alpha.”

Lộ Lăng ở bên tai anh nhẹ nhàng nói một câu.

Lâm Từ nghe không rõ.

Lộ Lăng “Tôi……”

Lâm Từ:?

Lộ Lăng “Muốn nôn!!!”

Cậu nói nôn là nôn, trực tiếp nôn lên người Lâm Từ.

Lúc quản lý lại đây thì bị dọa cho sợ hết hồn, nghĩ là kẻ nào không có mắt dám động tới Lâm Từ.

Động tĩnh này cũng làm cho mấy người chỗ đạo diễn bọn họ cũng náo loạn hết cả lên, đạo diễn vừa nhìn thấy Lâm Từ, sắc mặt tái mét.

Lại nhìn thấy Lộ Lăng, hơi ngạc nhiên “Đây không phải là….. Lộ cái gì….Lộ Lăng sao?”

Lộ Lăng năm hai đại học bắt đầu đóng mấy vai phụ không đáng kể, cũng coi như là có chút tiếng tăm, trong mắt đạo diễn, đại khái là tiểu minh tinh tuyến 3600, có cái mặt cũng khá quen thuộc.

Chẳng qua, sao tiểu minh tinh này lại ở đây?

Còn ở chung với Lâm Từ nữa?

Một người bên cạnh đạo diễn cười nói “Thấy chưa, đây mới gọi là thủ đoạn”

Lời này nói cho nữ diễn viên có ý định dụ dỗ Lâm Từ lúc nãy nghe.

Đạo diễn lập tức nói “Quản lý Lưu, chỗ ông xảy ra chuyện gì vậy, mau đem người ra đi”

Quản lý Lưu xin lỗi “Ngại quá, là con trai Cố tổng dẫn bạn học cậu ấy tới đây chơi, không để ý nên mới xảy ra chuyện như vậy, tôi lập tức đưa Lâm tổng đi thay quần áo ngay”

Đạo diễn “Vậy ông còn không mau kéo người ra!”

Lộ Lăng sống chết giữ chặt lấy Lâm Từ không chịu buông tay.

Đạo diễn “Ơi là trời”

Trong lòng ông kêu khổ.

Con người Lâm Từ nhìn thì có vẻ tốt đấy, nhưng đừng thấy anh ta mỉm cười mà nghĩ anh ta hiền lành, thật ra trong đầu toàn những toan tính xấu xa.

Hôm nay bạn đắc tội anh ta, anh ta sẽ nói với bạn rằng không sao cả, nhưng ngày hôm sau sẽ khiến cho bạn phải tan nhà nát cửa mà không chút do dự.

Tuy rằng đạo diễn đã có nhiều năm giao tình với anh, nhưng lúc nói chuyện với anh, vẫn cất giấu ba phần kính sợ.

Vốn dĩ đêm nay uống nhiều quá nên nói chuyện có hơi quá đà, bây giờ bị dọa như vậy khiến ông hoàn toàn tỉnh táo lại.

Quản lý với đạo diễn muốn kéo Lộ Lăng ra, Lâm Từ ngăn họ lại.

“Bỏ đi, cậu ấy say rồi”

………….Say rồi cũng không được!

Đạo diễn toát hết cả mồ hôi lạnh.

Lộ Lăng nôn hết rồi, mới cầm cà vạt của Lâm Từ lau miệng, sau đó cũng không chê dơ, ôm lấy Lâm Từ chui vào trong lòng anh, đầu dựa vào ngực anh “Đi không được, bế tôi đi!”

Lâm Từ bật cười một tiếng.

Đạo diện sửng sốt: Chuyện này….. hình như diễn biến hơi sai sai thì phải?

Quản lý còn muốn kéo, bị đạo diễn ngăn lại “Chờ đã, hình như hai người họ có quen biết nhau”

Lâm Từ mở miệng “Chuyện này không hay cho lắm, em biết tôi là ai sao?”

Lộ Lăng ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn khuôn mặt của Lâm Từ một lúc, sau đó hai tay vỗ vào “Anh là Lâm Thâm!”

Nụ cười trên mặt Lâm Từ biến mất.

Lộ Lăng cúi đầu sờ s.oạng ở trên bàn, tìm được một cây bút, coi như là con dao nhỏ “Tên khốn khiếp, tôi giết anh!”

Cậu dùng bút “chọc chọc chọc” trên ngực Lâm Từ cả một hồi lâu, nghi hoặc nói “Sao anh vẫn chưa chết hả?”

Lâm Từ “Em còn chọc nữa thì tôi sẽ chết đấy”

Lộ Lăng đột nhiên khóc rống lên “……….Tôi không nỡ! Anh là thằng khốn khiếp! Con mẹ nó anh dám cắm sừng tôi! Tôi……”

Trên mặt Lâm Từ không hề có một nét cười nào cả, nhưng cũng không muốn buông tay, mặc kệ để cho Lộ Lăng ở trong lồ.ng ngực anh giương nanh múa vuốt đổi điên.

“Em thế nào?” Lâm Từ hỏi cậu.

“Tôi…tôi….. tôi không muốn sống nữa!” Lộ Lăng ôm lấy anh khóc lớn, sau đó lại dùng cây bút kia “chọc chọc chọc” lên người mình, chọc tới mặt mình thì lập tức vẽ ra hai đường hắc tuyến, đáng yêu lạ thường.

Lâm Từ bắt lấy cây bút của cậu, thở dài “Em không muốn sống, vậy tôi phải làm sao?”

……………………………………
Bình Luận (0)
Comment