Ám Dạ Trầm Luân

Chương 69

" Lãnh Thừa Phong, phần đại lễ ta đưa cho ngươi có thích không?"

Lãnh Thừa Phong ngoài cười trong không cười nói. "Còn được."

" Tiếc là ngươi không lắp camera trong phòng nhi tử ngươi, bộ dạng nhi tử ngươi mở lớn chân tự an ủi, hết sức mê người... Khó trách đồ không nên thân nhà ta thần hồn điên đảo vì hắn, ngay cả Thiếu chủ cũng không muốn làm..." Thanh âm bên kia trầm thấp một chút, thậm chí có thể nói là mất tiếng. "Đúng rồi, nhi tử ngươi mặc một kiện đồ tình thú... Đem hạ thân toàn bộ bọc lại, riêng ở phía sau để lại một lỗ, ta đây làm thúc thúc cũng muốn đâm vào làm nhục hắn một chút. Lãnh Thừa Phong..." Tướng quân hơi ngừng một chút. "Sinh ra một thứ thấp hèn như vậy, ngươi cũng thật có bản lĩnh."

Bàn tay cầm di động thu chặt, Lãnh Thừa Phong đem ống nghe dính sát vào tai, như sợ người ngoài nghe được.

" Tướng quân, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?"

" Bốn ngón..."

" Cái gì?"

" Bốn ngón tay." Moi thuốc lá ra cắn, ánh mắt vẫn không rời khỏi màn hình. "Hắn luồn bốn ngón tay vào, thoạt nhìn còn đói khát hơn dâm phụ, dâm dịch ứ ra trong tràng đạo..."

" Tướng quân..." Lãnh Thừa Phong dựa đầu vào trên ghế. “Nói mục đích của ngươi."

" Mục đích?" Bên cạnh có người giúp y châm thuốc, Tướng quân hút một ngụm, cười nhẹ. "Hắn quyến rũ con ta, hại chúng ta phụ tử bất hòa, ngươi cho là... Ta sẽ bỏ qua cho hắn?"

" Ta chịu lỗi thay nó!"

" Lãnh Thừa Phong, ngươi cũng sẽ khờ dại như thế? Bỏ qua? Ngươi khi nào thấy ta bỏ qua cho ai ?"

" Tướng quân đại nhân..."

" Đầu tiên là để nhi tử ngươi dụ dỗ con cả ta, xong rồi còn thu con thứ của ta về Lãnh phủ các ngươi, Lãnh Thừa Phong, ngươi tính toán không tồi. Bất quá, ngươi ngàn tính vạn toán, tất nhiên không ngờ tới chuyện Dã Kê cũng sẽ sinh ra tính dục nặng như vậy đối với nhi tử ngươi." Nói tới đây Tướng quân chậm rãi nheo mắt. "Cả gan chọc ta, liền phải có giác ngộ trả giá ðại giới."

Lãnh Thừa Phong hít vào một hơi thật sâu. "Nó vẫn là một đứa trẻ. Tướng quân xác định mình giận dỗi với một vãn bối?"

" Hai mươi tuổi... Không nhỏ.... Huống chi, ta chỉ là trừng phạt hắn, dù sao, chuyện Nguyên Thành bị giết, ta vẫn chưa hề truy cứu, không phải sao?"

Đối phương cắn hai chữ "chưa hề" rất nặng, Lãnh Thừa Phong minh bạch, đây là một quả bom hẹn giờ, một khi Tướng quân lại có bất mãn, rất có thể lợi dụng chuyện này làm tiếp chút gì với Lãnh Tử Diễm.

" Thật ngoan..."

Lãnh Thừa Phong vẻ mặt rét lạnh.

" Ta nói nhi tử ngươi." Tướng quân chậm rãi nói. "Biết có hùng thú sắp đến sủng hạnh hắn, tự nhếch mông lên khuếch trương cho mình, như vậy, Dã Kê có thể hưởng thụ hứng thú nhiều một chút, nhi tử ngươi cũng có thể bớt chút thống khổ."

" Ngươi chán ghét con ta như vậy, còn cho nó cơ hội cùng Dã Kê." Lãnh Thừa Phong cười lạnh, mỗi chữ ngừng một lúc. "Tướng quân đại nhân thật đúng là dụng tâm khổ năo."

" Đem hắn đưa cho con thứ làm nhục, thì sẽ không còn ý nghĩ không an phận với con lớn của ta, mua bán rất có lời. Lãnh Thừa Phong, ngươi thay vì đến trường học, không bằng đi giải quyết đám trưởng lão nhà ngươi, nếu hắn mất đi thân phận người thừa kế, thì tới Dã Kê ta cũng không cho hắn theo."

"Tướng quân đại nhân hà tất phải làm bộ làm tịch, những tấm hình kia chẳng lẽ không phải ngươi gửi cho các trưởng lão Lãnh gia?"

Thân thể ngồi tùy ý của Tướng quân đột nhiên thẳng lên.

Trên giường gỗ nhỏ hẹp, nam nhân áo quần không chỉnh, cái mông cường tráng màu mật ong vểnh cao cao, bốn ngón tay vô tình thao lộng nhục huyệt phía sau, nếp uốn đỏ tươi bị ngón tay căng ra, thủy dịch trong suốt dọc theo gốc đùi, liên tục nhỏ xuống, có vẻ cực kỳ dâm loạn.

Mà một con hắc báo hình thể cực đại đang ghé sấp trên cửa sổ, dõi theo nhìn không chuyển mắt, vẻ mặt chăm chú phảng phất như đang xem kỹ con mồi của mình.

Da lông toàn thân nó màu đen tinh khiết, trên lông dính không ít máu, đương nhiên vừa mới trải qua một phen chiến đấu kịch liệt ở bên ngoài.

Mùi máu tanh làm nó có vẻ tàn bạo hơn, cũng mê người hơn.

Tướng quân cầm lòng không được đứng lên, đi đến cạnh màn hình, vươn tay, cách màn hình, chậm rãi vuốt ve thân thể tuấn mỹ to lớn của hắc báo.

" Tướng quân, Tướng quân!"

Trong điện thoại xuất hiện tiếng máy bận, Lãnh Thừa Phong cắt di động. "Tạ thúc, ngươi tiếp tục đến trường học, ta phải quay về nhà chính một chuyến."

Tạ quản gia lo lắng không chịu được. "Trong nhà cũng xảy ra chuyện gì sao?"

" Thằng nghiệt tử không nên thân kia!" Lãnh Thừa Phong hung tợn mắng ra tiếng, phun ra khẩu khí nặng nhọc, vò nắn mi tâm. "Hình nó cùng nam nhân tính giao bị gửi cho mấy trưởng lão."

" Nhất định là giả."

Lãnh Thừa Phong tức giận đến khóe miệng giật giật. " Nếu thật sự là giả, thì được rồi!"
Bình Luận (0)
Comment